Translator: Nguyetmai
Tính năng chiến trường Tinh Hải quan trọng vậy sao?
Tôn Hồng Thịnh luống cuống, nếu độ ưu tiên của tính năng này cao nhất, anh ta không ưu tiên làm thì thật sự có vấn đề.
Nghĩ lại thì, lúc đó hình như Chung Minh cũng nói đây là tính năng quan trọng nhất, nhưng anh ta lại cho rằng thực tập sinh này đang thêu dệt nên vốn không để ý.
Sao có thể để thực tập sinh phụ trách tính năng quan trọng nhất chứ?
Mấu chốt là trong file tài liệu Châu Chấn đưa cho anh ta, tính năng này xếp tít phía sau!
Tôn Hồng Thịnh vội vàng nói: "Việc này không thể trách tôi, trong yêu cầu tài nguyên mỹ thuật mà thiết kế giao qua, yêu cầu về chiến trường Tinh Hải xếp tít phía sau."
Châu Chấn cũng lập tức giải thích: "Không phải đâu anh à, anh không thể nhìn cái trình tự đó, tôi đã đánh dấu rõ tính năng cần ưu tiên, anh phải xem note ưu tiên ấy!"
Chuyện tới nước này, trách nhiệm vẫn không đổ được lên đầu Chung Minh, chỉ có hai quản lí lý cố đổ trách nhiệm cho nhau.
Họ phản ứng dễ đoán như vậy là vì đều bất ngờ trước việc Chung Minh có thể dễ dàng phủi sạch sẽ trách nhiệm, đồng thời không ngờ quản lý Lưu lại giận dữ đến thế!
Theo lí lý mà nói, tài nguyên mỹ thuật chưa làm xong, người của tổ mỹ thuật không đủ là tình trạng khách quan, ngày nào Tôn Hồng Thịnh cũng tăng ca, Lưu Vũ Tân nể tình anh ta vất vả nên chẳng có lý do gì nổi trận lôi đình.
Nếu trách nhiệm thuộc về Chung Minh, quản lý Lưu biết Chung Minh là người mới, cùng lắm chỉ phê bình anh vài câu, vẫn có sự rộng lượng nhất định.
Trách nhiệm không rõ, thì mỗi bên chịu một nửa, dự án kéo dài thêm hai ba ngày, tặng cho người chơi gói quà bồi thường thì cũng không lớn chuyện.
Nhưng Chung Minh lại rũ sạch toàn bộ trách nhiệm của mình, đẩy nó cho Châu Chấn và Tôn Hồng Thịnh. Hai người này không phải là thực tập sinh, một là chỉ đạo thiết kế, một là chỉ đạo mỹ thuật, đây đều được coi là cấp quản lý của dự án,. Hhai người bọn họ lại phạm sai lầm cấp thấp dẫn tới kéo dài thời gian của dự án, sao Lưu Vũ Tân có thể không tức giận chứ?
"Hai người các cậu cứ tiếp tục đẩy trách nhiệm cho tôi! Cứ tiếp tục đẩy đi!"
"Châu Chấn, cậu không nói cặn kẽ phiên bản này phải làm gì với Tôn Hồng Thịnh sao? Không nói với cậu ta rằng chiến trường Tinh Hải là tính năng quan trọng nhất à?"
"Tôn Hồng Thịnh, cậu thật là, chưa rõ ràng gì hết đã hùng hục bắt tay vào vẽ, sao không biết đường hỏi thêm vài câu? Cậu mới vào nghề chắc? Làm việc với tổ thiết kế nhiều năm như vậy, ngay cả điều này cũng không hiểu ư?"
Lưu Vũ Tân tức đến mức phê bình hai người đó một trận hết năm phút, toàn bộ thành viên dự án không ai dám ho he, chỉ có giọng nói của Lưu Vũ Tân phát ra ở đây.
Rất nhiều người chưa từng thấy Lưu Vũ Tân giận dữ như vậy, thế này ai dám đến khuyên chứ...
Sau năm phút gào thét, tâm trạng của Lưu Vũ Tân đã bình tĩnh hơn nhiều, tuy vẫn chưa nguôi giận, nhưng cũng lười mắng tiếp.
"Phiên bản mới hoãn ra mắt ba ngày, deadline là thứ haiHai, thứ bảy Bảy, chủ Chủ nhật tất cả đều tới đây tăng ca cho tôi!"
Lưu Vũ Tân vừa nói xong, tất cả những kẻ có mặt đều cảm thấy lạnh người, x. Xong đời, hai ngày nghỉ cuối tuần đã mọc cánh bay mất!
Nếu dự án ra mắt đúng lịch vào thứ sáuSáu, thì thứ bảy chủ nhật họ có thể nghỉ ngơi thoải mái vào thứ Bảy và Chủ nhật. B, bây giờ thì hay rồi, thứ hai Hai ra mắt, thứ bảy Bảy chủ và Chủ nhật phải tiếp tục tăng ca.
Đúng lúc đó Chung Minh từ tốn lên tiếng: "Quản lý Lưu, tôi cảm thấy không cần tăng ca đâu."
Lưu Vũ Tân sửng sốt, tức giận nói: "Sao lại không cần? Chẳng lẽ hoãn phiên bản mới thêm một tuần? Đúng rồi, còn cậu nữa, tuy cậu không có trách nhiệm gì, nhưng đây là tính năng của cậu, cậu cũng không thoát khỏi liên can! Vì sao cậu không trực tiếp báo cho tôi? Dù sao bây giờ nói gì cũng đã muộn, không tăng ca cũng được, bây giờ cậu biến ra tài nguyên mỹ thuật ra cho tôi là được!"
Những người khác nghe cuộc đối thoại mà đau não, người mới như cậu đang làm gì vậy?
Lưu Vũ Tân không nhắc đến Chung Minh thì thôi, Chung Minh lại chủ động đứng ra yêu cầu không tăng ca? Đây không phải là tự mình dí mặt vào nòng súng sao...
Biến ra tài nguyên mỹ thuật, biến kiểu gì...?
Vậy mà Chung Minh nói nhẹ như không: "À, anh yên tâm, thật ra tài nguyên mỹ thuật của chiến trường Tinh Hải đã có, có thể nhanh chóng đưa vào game."
Lưu Vũ Tân sửng sốt: "Có rồi? Tài nguyên mỹ thuật của chiến trường Tinh Hải ư? Cậu đùa à? Ở đâu ra?"
Chung Minh nói: "Tôi nghĩ tổ mỹ thuật bận rộn như vậy không có thời gian làm, không cho tôi thúc giục, phiên bản mới lại ra mắt gấp, tôi đành phải tự vẽ bản tạo hình. Vẽ xong tôi đã trực tiếp giao cho người thiết kế dựng hình để dựng hình rồi, những tài nguyên khác tôi cũng đã làm, bây giờ có thể trực tiếp đưa vào game."
Lưu Vũ Tân nhìn Tôn Hồng Thịnh,. Tôn Hồng Thịnh cũng ngơ ngác, là sao? Thằng nhóc này tự vẽ bản tạo hình?
Cậu đùa à? Cậu là thực tập sinh tổ thiết kế, chạy tới đoạt bát cơm của tôi? Nếu ai cũng vẽ được thì cần chỉ đạo mỹ thuật tôi đây làm gì?
Không đúng, tại sao lại nói đã có tạo hình?
Tôn Hồng Thịnh nhìn Khương Uyển Na: "Đã có bản tạo hình rồi?"
Khương Uyển Na gật đầu: "Vâng, tôi thấy trên kế hoạch công việc có tính năng chiến trường Tinh Hải, bên thiết kế cũng đã trực tiếp đưa bản tạo hình đến, tôi thấy không có vấn đề gì nên đã chế tác."
Công việc của tổ mỹ thuật cũng có thứ tự trước sau, Tôn Hồng Thịnh vẽ bản tạo hình rồi giao cho Khương Uyển Na, Khương Uyển Na mới có thể dựa theo bản tạo hình để chế tác dựng hình. Dựng hình nhanh hơn bản tạo hình, dù sao bản tạo hình phải có ý tưởng, phải thiết kế, làm tạo hình chỉ cần dựa theo đó biến bản tạo hình 2D thành 3D nên công việc bên phía Khương Uyển Na cũng không quá nhiều.
Chung Minh đưa bản tạo hình của chiến trường Tinh Hải tới, Khương Uyển Na bỏ chút thời gian làm xong luôn.
Tôn Hồng Thịnh ngơ ngác, không biết nên nói gì.
Lưu Vũ Tân cũng ngơ ngác, anh ta biết Chung Minh vẽ tốt, làm họa sĩ tạo hình hoàn toàn không thành vấn đề, nhưng không ngờ anh thật sự đích thân vẽ.
"Vậy thì mau cập nhật tài nguyên mỹ thuật đi!" Lưu Vũ Tân thúc giục.
Chung Minh đưa đồng hồ trên bàn cho Lưu Vũ Tân: "Trong này là phiên bản mới nhất Châu Sâm vừa chỉnh sửa xong."
Lưu Vũ Tân đón lấy đồng hồ, vào trò chơi.
Những người khác không dám thở mạnh, sự tình chuyển biến đột ngột, lại xuất hiện một bước ngoặt mới. Lúc đầu tất cả mọi người đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng tăng ca cuối tuần, kết quả bây giờ xem ra dường như không cần tăng ca nữa...
Lưu Vũ Tân lại vào game, lần này đồ họa đã trở về bình thường!
Không còn tài nguyên thay thế nhức mắt nữa, biểu tượng, hiệu ứng của chiến trường Tinh Hải đều bình thường!
Khi vào giao diện chiến trường Tinh Hải, một tinh hệ mênh mông chớp mắt chiếm trọn màn hình, thử phóng to, thu nhỏ, có thể thấy rõ từng tinh cầu đủ hình dạng khác nhau khiến người chơi như chìm vào biển sao.
Tài khoản hiện tại Lưu Vũ Tân đang dùng mặc định bắt đầu ở "Liên Bang Ngân Hà", cả bầu trời được chia thành vài lãnh thổ khác nhau, các thế lực "Liên Bang Ngân Hà", "Hạm Đội Tự Do", "Quân Đoàn Dao Sắc" chiếm cứ các lãnh thổ khác nhau.
Ở mỗi tinh hệ đều có đường hàng không kết nối các tinh cầu, tại biên giới lãnh thổ, vài hành tinh có hiệu ứng giao chiến cool ngầu, thể hiện nơi đó đang xảy ra chiến đấu.
Lưu Vũ Tân tùy ý nhấp vào một chiến trường, phát hiện nơi đây tụ tập hơn hai mươi nhánh hạm đội đang giao chiến kịch liệt. Cảnh chiến đấu sử dụng hệ thống chiến đấu sẵn có trong game, mặc dù không tính là cool ngầu, nhưng rất quen thuộc và dễ hiểu với các người chơi.
Thực lực của hai bên chênh lệch khá xa, chỉ trong vài ba phút đã phân thắng bại, hạm đội Liên Bang Ngân Hà đã chiếm lĩnh hành tinh, tiếp tục tấn công toàn bộ hệ hằng tinh, l. Lãnh thổ Liên Bang Ngân Hà lập tức bành trướng, có thể nhìn thấy rõ ràng trên bản đồ.
Nhưng cùng lúc đó, Quân Đoàn Dao Sắc phát động tấn công Liên Bang Ngân Hà ở một tinh hệ khác, tình thế rất ngặt nghèo.
Lưu Vũ Tân lập tức kiểm soát hạm đội của mình đi ra khỏi lãnh thổ nội bộ của Liên Bang Ngân Hà, tiến về phía tiền tuyến.
Quân Đoàn Dao Sắc thế như chẻ tre, trong thời gian ngắn đã đánh hạ phần lớn lãnh thổ Liên Bang Ngân Hà, nhưng hạm đội của Lưu Vũ Tân tiến đến trực tiếp nghênh chiến!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...