Thời Đại Game Quật Khởi

Translator: Nguyetmai

Tuy đã nhận việc này, nhưng Chung Minh cũng không vội.

Tuy trong lòng anh đã nắm chắc về dự án này rồi, nhưng bản kế hoạch cụ thể cho phiên bản mới vẫn phải suy nghĩ cho kĩ, nhất là một số chi tiết phải suy tính về lâu về dài, phải tính toán kĩ trong lòng rồi mới có thể bắt đầu làm được.

Vì thế trước hết Chung Minh đã đọc thử những bản kế hoạch xây dựng phiên bản trước đây trong đống tài liệu, làm quen với form trình bày, sau đó bắt đầu xem tài liệu thiết kế, nghĩ xem có tính năng gì mới có thể cải tiến được.

Hùng Khải len lén liếc nhìn, trong lòng cười khẩy.

Quả nhiên người mới nhận được việc lớn thế này đều sẽ không biết làm sao, không biết bắt đầu từ đâu.

Trong mắt Hùng Khải, Chung Minh cùng lắm cũng chỉ là lập một cái bảng dựa theo những bản kế hoạch trước đây, sau đó tùy tiện viết vài ý kiến sửa đổi tính năng mà thôi, cứ cho là tìm được một số phương án cải tiến nho nhỏ, thì chắc chắn cũng không thể làm cho quản lý Lưu hài lòng được.

Hơn nữa, rất nhiều tính năng nhìn như có lỗi (bug), có vấn đề, không phải Châu Chấn và Hùng Khải không sửa, mà là sửa xong thì sẽ có vấn đề khác. Cho nên, đối với Chung Minh, nhiệm vụ viết bản kế hoạch cho phiên bản mới này có thể nói khắp nơi đều là bẫy, không cẩn thận là đạp trúng liền.

Nhìn thấy Chung Minh cực kì mờ mịt mà lật xem tài liệu thiết kế, Hùng Khải cũng yên lòng, tiếp tục làm việc của mình.

Ngày mai phiên bản mới sẽ ra mắt, đêm nay nhất định phải tăng ca hoàn thành tất cả nội dung.




Buổi tối lúc tan tầm, Hùng Khải vẫn không để ý tới Chung Minh, tự mình đi ăn cơm.

Hôm nay số người tăng ca còn nhiều hơn hôm qua, người của nhóm lập trình và nhóm mỹ thuật bên kia cũng không có ý định tan làm.

Bởi vì sáng mai phiên bản mới sẽ ra mắt, tính theo tiến độ thì tối nay phải hoàn thành tất cả nội dung của phiên bản, bằng không nếu kéo dài thời gian cập nhật phiên bản, thì ít hay nhiều cũng sẽ gây ra sự cố vận hành, phải phát quà bồi thường cho các người chơi.

Đương nhiên, phát quà bồi thường chỉ là việc nhỏ, cái chính là không thể để lại ấn tượng xấu cho người chơi.

Nhưng Chung Minh chắc chắn sẽ không ở lại tăng ca, anh vẫn rất ung dung đi về, liên tục hai ngày đều là người vinh dự về sớm nhất toàn bộ dự án.

Hùng Khải ăn cơm xong trở về, nhìn thấy chỗ ngồi của Chung Minh lại trống rỗng, không khỏi cười "Ha ha".

"Người mới này ỷ vào tài năng mà làm cao ư? Điên phết nhỉ. Có điều đây là chuyện tốt, ha ha, nếu cậu ta liều mạng tăng ca thì mới khó xử lý chứ."

Hùng Khải lại thấy rất vui khi tới hôm nay mà Chung Minh vẫn không tăng ca. Trước anh ta còn muốn nói với Chung Minh dặn đêm nay tăng ca, nhưng suy nghĩ một hồi, cũng không cần thiết phải nói.

Hôm nay gần sát ngày phiên bản mới ra mắt rồi, toàn bộ nhóm dự án đều tự hiểu ngầm là sẽ tăng ca, hơn nữa quản lý Lưu chắc chắn cũng sẽ ở lại. Đến lúc đó quản lý Lưu qua đây, phát hiện toàn bộ dự án chỉ có mình Chung Minh không ở lại... Chậc chậc, sẽ vui lắm đây.


Bây giờ trên tay Chung Minh đã được giao một nhiệm vụ gần như không thể hoàn thành được, thực ra đối với Lưu Vũ Tân mà nói, Chung Minh là một thực tập sinh, có thể hoàn thành nhiệm vụ này hay không cũng không quan trọng, chỉ cần làm được một cái tàm tạm là được. Nhưng điều kiện tiên quyết là Chung Minh phải chăm chỉ làm, không được lấy lệ.

Nếu như để Lưu Vũ Tân phát hiện ra Chung Minh căn bản không hề cố gắng hoàn thành nhiệm vụ, thái độ có vấn đề, thì chắc chắn sẽ tức giận.

Quả nhiên, hơn chín giờ tối, Lưu Vũ Tân đi ra khỏi phòng làm việc, tới nhóm dự án xem xét theo thường lệ.

Tuy nói dự án đã hơi chìm rồi, nhưng Lưu Vũ Tân là quản lý dự án thì vẫn phải quan tâm một chút đến phiên bản mới, dù sao mỗi lần có phiên bản mới đều có thể giúp dự án duy trì thêm mấy tháng, không thể xem thường được.

"Tiến độ của phiên bản mới thế nào rồi? Ngày mai có thể ra mắt đúng giờ không?" Lưu Vũ Tân đi thẳng tới chỗ làm việc của Châu Chấn hỏi.

Châu Chấn gật đầu: "Được, trừ việc phải loại bỏ hai người máy ra, những nội dung khác đều có thể hoàn thành đúng hạn, nhóm test thử cũng đã kiểm tra mấy lần rồi, bây giờ còn vài bug nhỏ, sửa xong bug là có thể tan làm."

Trong lời nói này của Châu Chấn có chứa mấy từ vô cùng nguy hiểm, ví dụ như "sửa xong bug là có thể tan làm", nhưng anh ta cũng chỉ có thể nói như vậy.

Lưu Vũ Tân gật đầu, sau đó đảo mắt qua, lập tức thấy được chỗ trống nơi Chung Minh ngồi.

Tất cả mọi người trong dự án đều đang làm việc, chỉ có chỗ đó là trống trơn, cực kì gai mắt...


Lúc đầu Lưu Vũ Tân còn chưa để ý, vì chỗ này hai tuần qua vẫn luôn trống, trước khi Chung Minh tới vị trí này không có ai ngồi; nhưng khi Lưu Vũ Tân nhìn thấy cốc nước trên bàn Chung Minh thì đột nhiên hiểu ra, không đúng, chỗ này có người mà, Chung Minh ngồi ở đây mà!

Nhìn mặt bàn đã được dọn dẹp rất chỉnh tề và chiếc ghế đã được đẩy vào dưới gầm bàn, Lưu Vũ Tân có vẻ không vui, hỏi Hùng Khải: "Đây là chỗ của Chung Minh? Cậu ta về rồi?"

Hùng Khải vội vàng đứng lên: "Vâng, quản lý Lưu. Thực ra lúc trước tôi đã đề cập với cậu ta chuyện ngày mai phiên bản mới sẽ ra mắt, có lẽ cậu ta không hiểu ý của tôi, đến giờ là lại về luôn không chào hỏi gì. Chuyện này phải trách tôi, trách tôi."

Lưu Vũ Tân phất phất tay: "Bỏ đi, việc này cũng không trách cậu. Dự án của chúng ta đều là tự nguyện tăng ca, cậu cũng không thể nào nói rõ ra được. Bỏ đi, hôm nào tôi tìm cậu ta nói chuyện sau."

Hùng Khải nhìn vẻ mặt của Lưu Vũ Tân là biết quản lý Lưu đã có ý kiến với Chung Minh rồi.

Theo lý thuyết Chung Minh là một người mới, vừa bắt đầu làm việc chưa được hai ngày thì chí ít cũng nên thể hiện một chút chứ? Cho dù cậu không biết chủ động tăng ca, thì cũng có thể len lén hỏi người khác mà, nhưng Chung Minh hỏi cũng không hỏi, đến giờ là về, còn đúng giờ hơn cả đồng hồ báo thức.

"Chuyện này đừng trách tôi, là tự cậu tìm đường chết thôi."

Hùng Khải biết, muốn quản lý Lưu sa thải Chung Minh thì không đến mức, dù sao Chung Minh chỉ là một thực tập sinh, cũng không cầm được mấy đồng tiền lương, chỉ vì không tăng ca mà sa thải thì chắc chắn không hợp lý.

Có điều thái độ làm việc này của cậu ta đã để lại ấn tượng xấu cho Lưu Vũ Tân rồi, ấn tượng khó chịu này một khi đã hình thành, thì không biết phải chủ động tăng ca bao nhiêu lần mới có thể thay đổi được.

...

Buổi sáng hôm sau, Chung Minh rời giường rửa mặt theo thường lệ, sau đó ra khỏi nhà đi dạo một vòng, ăn sáng, rồi ngồi lên chiếc bus trên không đến tòa nhà Công ty Giải trí Tương tác Quang Dực.


Tuy nói là đã có việc làm, nhưng sinh hoạt tháng này vẫn phải tạm bợ như trước, vì vẫn chưa thể nhận được tiền lương, vẫn phải xài tiền tích cóp trước kia.

Chung Minh nhìn qua số dư tài khoản trên đồng hồ của mình, chỉ dư lại hơn 500 tệ.

Tháng này vẫn còn hai mươi mấy ngày nữa, trung bình mỗi ngày chỉ riêng tiền ăn thôi cũng phải nhịn bớt rồi.

Có điều may mà trình độ khoa học kỹ thuật của thế giới này rất phát triển, các loại thực phẩm như lương khô cũng rất nhiều, những thứ này có thể mua được ở bất cứ đâu, lại bán rất rẻ, hơn nữa dinh dưỡng cũng coi như tạm được, vấn đề duy nhất chính là khó ăn.

Có điều đối với Chung Minh mà nói, cố gắng dùng tạm một chút cũng chấp nhận được.

Trên chiếc bus, Chung Minh rảnh rỗi bèn mở đồng hồ ra đăng nhập "Kỷ nguyên người máy", thông báo gợi ý có phiên bản cập nhật.

"Quả nhiên, phiên bản mới đã ra rồi."

Mỗi công ty đều có thời gian cập nhật phiên bản khác nhau, có công ty cập nhật vào nửa đêm 0 giờ sáng, cũng có công ty cập nhật vào 6 giờ, 8 giờ sáng, còn có một số cập nhật bổ sung có thể không ngừng cập nhật, điều này khác nhau theo từng dự án.

Bình thường, đa số các dự án của Công ty Giải trí Tương tác Quang Dực đều cập nhật vào 8 giờ sáng, thường thì sẽ cập nhật đến khoảng 12 giờ trưa là mở cửa. Lợi ích lớn nhất của việc này chính là, nếu như tiến độ chạy phiên bản thực sự không xong được, thì chí ít có thể chạy suốt đêm đến 8 giờ sáng hôm sau.

Lượng dữ liệu của phiên bản mới không nhiều, cập nhật nhanh chóng hoàn thành.

Chung Minh mở "Kỷ nguyên người máy" ra, kiểm tra tình hình tính năng mới.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận