Thời Bách - Thẩm Mộc
Chờ một lúc không thấy Thẩm Mộc ra lấy nước Châu Thời Bách quyết định ra chỗ tập của cô.
"Trà chanh bạc hà cậu thích này. "
Thẩm Mộc làm lơ không để ý đến anh
"Vẫn còn giận tôi à, thôi uống nước xong rồi giận tiếp
nhé."
Anh đưa trà chanh mát lạnh dán vào bên má làm cô có chụt giật mình.
Khoảng thời gian này Châu Thời Bách làm khá nhiều việc để bù đắp sai lầm của mình cho Thẩm Mộc. Lúc đầu cô còn kháng cự không muốn anh đến gần nhưng bây giờ thì đã bình thường hơn chút, suốt ngày anh mua đồ ăn rồi dỗ dành cô như em bé, nói thật là cô có chút mềm lòng, con người mà có phải tảng đá đâu quan trọng đó còn là món cô thích ai nói cô hèn cũng được nhưng món ngon vẫn là trên hết Nhưng cô vẫn còn giận đó.
Hôm nay là chủ nhật Thẩm Mộc được nghỉ, mẹ thấy cô luyện vẽ mệt nên bắt cô ra ngoài đi chơi. Cô quyết định đi xe bus sang thành phố cũ gặp lại bạn thân là Mộng Như.
(Mộng Như là bạn học cũ của cô, là một cô nàng có cá tính mạnh mẽ)
"Thẩm Mộc, huhu tớ nhớ cậu quá sao giờ mới tìm tớ vậy. " Mộng Như nói.
"Mãi hôm nay tớ mới được nghỉ đó gái. "
"Vừa hay hôm nay tớ với bạn trai đi đua xe, cậu đi chơi cùng nha, cho cậu trải nghiệm cảm giác mới hihi."
Thẩm Mộc thầm nghĩ:
"Mới gì đâu bà cô của tôi ơi, cái tên cẩu tặc nào đó cho tớ đi hai lần rồi."
"Vậy thôi tớ không đi đâu ồn ào với tớ sợ lắm."
"Đi đi mà mãi cậu mới đến đấy đi mà."
Sau một hồi nghe Mộng Như nài nỉ cuối cùng Thẩm Mộc cũng đồng ý, hai người đèo nhau đến trường đua, bạn trai Mộng Như nhanh chóng ra đón hai người và niềm nở chào hỏi Thẩm Mộc. Hai người họ ngồi chung xe với nhau, trường đua này yêu cầu mỗi tay đua cần có một bạn nữ ngồi sau. Thẩm Mộc định ngồi ở khán đài xem nhưng Mộng Như nhất quyết đòi cô đi cùng.
"Tớ mà đi cùng thì chúng ta kẹp ba hả,mà tớ sợ lắm không đi đâu. "
"Có hai tay đua chưa có người ngồi sau ra đấy cho cậu chọn được không."
"Không đi đâu."
"Đặc biệt tay đua nào thắng sẽ được tiền và được mọi người mời đi ăn đó." Mộng Như nói với giọng mờ ám
Thẩm Mộc nghe thấy thì hai mắt sáng như đèn pha, cô nhuốt nước bọt nghĩ ngợi:
"Có nên đi không nhề nhưng mình sợ lắm nhưng nếu đi lại được ăn haizzz khó chọn quá."
Sau một hồi đấu tranh tư tưởng cùng với lời thuyết phục của Mộng Như cuối cùng cô cũng chấp nhận
" Đi thôi " Mộng Như háo hức
"Này cậu chọn đi."
Có hai tay đua đang đứng song song nhau, một số 85 và 29. Cô nhìn tay đua áo số 85 có chút quen mắt, kèm theo chiếc mô tô rất quen nhưng cô không nhớ ra, họ không cởi mũ bảo hiểm nên cô không biết là ai. Cô quyết định chọn anh ấy. Lúc đến gần Thẩm Mộc ngửi thấy mùi hương xả vải nhẹ nhàng quen thuộc, tay đua 85nhẹ nhàng nghiêng xe để cô nên Mặc dù không chắc chắn lắm nhưng cô vẫn mạnh dạn hỏi:
"Châu Thời Bách là cậu đúng không?"
Trả lời cô là tiếng động cơ đinh tai nhức óc tiến về phía vạch đua sau ba hồi súng vang lên. Các tay đua nhanh chóng khởi hành. Họ phi nhanh trên đường tạo thành các vòng tròn cát mờ mịt trên đường đua. Thẩm Mộc ngồi đằng sau chỉ biết ôm chặt lấy người tay đua, bao quanh cô là nỗi sợ nhưng vang vất chút an tâm kì lạ. Đột nhiên tay đua mà cô không chọn số 29 bất ngờ dí sát làm khó xe cô, anh ta chơi bẩn cứ kè kè cạnh xe cô rồi đi chậm lại húc nhẹ vào chiếc xe, làm nó rung lắc dữ dội lúc cô tưởng sắp toi rồi thì chàng trai số hiệu 85 ấy nghiêng xe né đòn tấn công của tay đua 29 đồng thời làm đầu gối của thiếu niên ma sát nhẹ với đường đua, điều này làm Thẩm Mộc giật mình sợ hãi. Anh ấy hình như đang tức giận, nhanh chóng điều chỉnh lại xe phi thẳng về phía trước tay 29 không chịu yếu kém mà phi lên, khi gần về đích hai xe tiếp tục cọ xát, lần này anh không chịu yếu thế nữa lập tức ra đòn đáp trả, anh tiến lên phía trước rồ ga làm cát bay tứ tung che đi tầm nhìn của hắn làm hắn ta không nhìn rõ đường trực tiếp đâm vào thành trường đua gục tại chỗ, tay 85 chớp lấy thời cơ lao về đích đầu tiên. Trong tiếng hò hét của mọi người tay 85 cởi mũ mừng chiến thắng, trong hàng loạt ánh mắt ngưỡng mộ của người xem thì lẫn trong đó là ánh mắt ngạc nhiên của bạn nữ ngồi sau anh.....
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...