Thoáng Chốc Phải Lòng Em FULL


Trụ sở nhốn nháo hẳn lên.

Giản Ngôn Chi ngồi trên sô-pha, ánh mắt của mọi người cứ đảo qua đảo lại giữa cô và Hà Uyên.

Hà Uyên đã kết thúc buổi stream rồi, giờ anh đang ngồi chễm chệ trên ghế, "Nhìn cái gì, chuyện này có gì đâu."
Lâm Mậu nuốt khan, "Thế tức là, Tiểu hồ ly nhà Uyên thần chính là chị?"
Lão Dao, "Hồi trước hỏi lão đại, lão đại còn nói đó chỉ là một fan thôi, theo dõi chơi cho vui thôi chứ không có gì! Ai mà có ngờ!!"
Hàng Văn Kiệt, "Tôi chỉ biết cái ID này làm nhà tài trợ lớn số một trong phòng stream của lão đại từ lâu lắm rồi."
Lão Dao, "Nghĩ kĩ thấy sốc ghê...Ngôn Chi, hóa ra em đã thích lão đại từ lâu rồi à!"
Giản Bác Dịch, "đậu má Giản Ngôn Chi, mày đúng là đồ phá của mà, không đập tiền cho anh mày mà lại đi đập tiền cho anh ấy thế à!"
Hàng Văn Kiệt, "Đập tiền cho cậu thì đổi lại được cái gì? Đập tiền cho lão đại tất nhiên sẽ lời hơn nhiều rồi."
Giản Ngôn Chi chống đầu nhìn mọi người, "Rồi rồi, mọi người đừng nói nữa, em chỉ giấu mọi người có tí chuyện nhỏ thôi mà..."
Giản Bác Dịch nguýt cô, "Thế này mà là chuyện nhỏ thôi á???"
Hà Uyên nhìn mọi người một cái rồi xoay ghế về lại trước màn hình máy tính, nhưng giọng điệu lúc nói chuyện của anh thì lại đầy vẻ đắc ý, "Các cậu đừng có ở đó mà ghen ăn tức ở nữa, Giản Ngôn Chi, cứ kệ bọn nó đi."
Giản Ngôn Chi gật đầu, đứng dậy, "Em phải về rồi."
Giản Bác Dịch, "Mày đứng đó cho anh."
Giản Ngôn Chi tất nhiên là không nghe lời anh rồi, chuồn về nhà bằng tốc độ ánh sáng.

Giản Ngôn Chi luôn giữ kín chuyện về tài khoản phụ "Tiểu hồ ly nhà Uyên thần", ngoài Lục Tuyết và Hà Uyên thì không có bất kì ai biết cô ở trong hội fan thể thao điện tử lại như cá gặp nước như vậy.

Giờ bị mọi người trong trụ sở phát hiện ra rồi, không biết họ còn lôi chuyện này ra nói đến bao giờ đây nữa.

Nhưng vì đều là người phe mình cả, vả lại sau khi trở lại trường thì cô cũng bận rộn với chuyện đọc kịch bản và dàn dựng cho vở kịch, nên chẳng mấy chốc cô cũng không còn nhớ đến chuyện này nữa.

Giản Ngôn Chi được đảm nhận vị trí đạo diễn như mong muốn, mấy hôm nay tối nào cũng phải tập kịch với các bạn, hơn nữa còn tập đến tối muộn mới về.

Hôm nay tập xong, Giản Ngôn Chi ngồi nghỉ trong phòng họp, hiếm lắm mới có thời gian rảnh, cô lấy điện thoại ra đăng Weibo: Dạo này mệt chết đi được, đến giờ này mới xong!
Đính kem một tấm hình chụp sân khấu.

Đăng xong cô mới nhận ra mình quên đổi tài khoản, đáng ra là phải đăng lên tài khoản Giản Ngôn Chi, nhưng lại đăng nhầm sang tài khoản "Tiểu hồ ly nhà Uyên thần".


Lúc đầu định xóa luôn rồi nhưng đọc lại nội dung thì thấy không có vấn đề gì cả.

Vì ngoài thể thao điện tử thì cô cũng hay chia sẻ một số hình ảnh cuộc sống hàng ngày của mình lên tài khoản phụ này, thế nên Giản Ngôn Chi nhét điện thoại vào túi, thu dọn đồ đạc về kí túc xá.

Về đến kí túc xá, tắm rửa thư giãn, Giản Ngôn Chi nằm lên giường lấy điện thoại ra làm ván game.

Đột nhiên có người gọi tới đúng lúc ván game đang vào giai đoạn kịch tính, cô không chút do dự ấn từ chối cuộc gọi.

Người kia lại tiếp tục gọi, Giản Ngôn Chi vẫn từ chối nghe máy.

Cứ một bên gọi đến một bên từ chối nhận như thế, Tôn Thượng Hương của cô cũng ngủm luôn rồi.

Màn hình chuyển sang màu đen trắng, Giản Ngôn Chi tức điên người.

Lại có cuộc gọi đến, Giản Ngôn Chi nghe máy, vừa vào đã quát ngay một tràng, "Muốn chết hả! Người ta đã từ chối nghe máy rồi thì biết ý đi chứ!"
Lục Tuyết, "Giờ còn chơi game được nữa hả chị! Chị bị lộ tẩy rồi kia kìa!"
"Lộ tẩy cái gì! Chị chỉ biết là chị sắp thua ván game thôi!" Giản Ngôn Chi gào xong mới ngớ ra, "...Lộ tẩy gì cơ?"
Lục Tuyết ở đầu dây bên kia trợn ngược mắt, "Hôm nay chị đăng Weibo đúng không, Mậu Mậu vào bình luận trong bài đó rồi đấy."
Giản Ngôn Chi nghi hoặc, "Cậu ấy bình luận như nào."
Lục Tuyết cười gian, "Anh ấy nói, tiểu Ngôn Chi, cuối tuần này chị có về không, em lại vừa phát hiện ra một loại kem ngon nữa này."
Giản Ngôn Chi, "..............."
Lục Tuyết hắng giọng, "Rồi anh ấy cũng nhanh tay xóa cái bình luận đó đi, nhưng xui thôi, có fan kịp chụp màn hình lại rồi."
Giản Ngôn Chi, "Đậu mọe..."
"Mà nghĩ kĩ thì chuyện này cũng không có gì đâu, dù sao thì ai cũng biết chị với Uyên thần đang yêu nhau mà, cho dù có biết chị là fan ruột của anh ấy thì cũng có sao đâu đúng hông ha ha ha ha ha."
Giản Ngôn Chi, "Sao mày cười vui thế hả..."
"Phải để cho mọi người biết bản chất thật của chị chứ!"
"Chị cúp đây!"
Lục Tuyết, "Ấy ấy ấy..."
Giản Ngôn Chi cúp máy, game cũng xong rồi, bên đội cô bị lật kèo, hơn nữa do cô treo máy vào thời khắc quan trọng nhất nên bị đồng đội tố cáo.


Giản Ngôn Chi, "......"
Cô ngồi dậy, mở Weibo ra xem, quả nhiên, lượt theo dõi tài khoản tiểu hồ ly đang tăng nhanh với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường.

Mà bình luận trong các bài xàm xí của cô cũng đã lên con số hàng chục nghìn rồi.

Vào đọc bình luận, top bình luận là tấm hình fan chụp được bình luận của Mậu Mậu trước khi cậu ta kịp xóa.

Giản Ngôn Chi đỡ trán, "Đúng là đồng đội heo mà..."
"Giản Ngôn Chi, đây là Giản Ngôn Chi??? Ảnh photoshop đúng khum?"
"Vailol, tiểu hồ ly của chúng ta hóa ra lại là Giản Ngôn Chi, thật vậy luôn! Tôi còn từng rất nhiều lần tám về thể thao điện tử với cô ấy nữa!!"
"Sực nhớ hồi trước Uyên thần theo dõi cô ấy, hơn nữa còn tương tác qua lại hơi bị nhiều lần luôn! Giản Ngôn Chi thật chứ gì nữa!"
"Đây là cái nick phụ gây sốc nhất trong dàn minh tinh mà tôi biết..."
"Hóng được từ chỗ khác rồi chạy vội sang đây, đọc hết các bài Weibo trong này rồi, Giản Ngôn Chi cũng mê trai như chúng ta thôi ha ha ha ha"
"Ái chà chà, ra là cu-géi còn có một khía cạnh khác như vầy."
"Tóm tắt lại tình hình cho các bạn đang bị tối cổ: Tiểu hồ ly hồi trước là người đứng đầu trong bảng xếp hạng giá trị quà tặng trong phòng stream của Uyên thần, là người chơi hệ nhân dân tệ có tiếng trong cộng đồng fan, hơn nữa chỉ chơi hệ nhân dân tệ với mỗi mình Uyên thần thôi."
"Đâu chỉ lắm tiền thôi đâu, hiểu biết và khả năng phân tích của người ta về game cũng hơi bị đỉnh đấy."
"Lúc trước không phục Giản Ngôn Chi, giờ thì...thôi em thua."
......!
Giản Ngôn Chi đọc hết các bình luận một lượt, cảm thấy hình tượng nết na ngoan hiền thanh lịch cao sang của mình sụp đổ trong nháy mắt.

Giận run người gọi điện cho Lâm Mậu, bên kia mãi một lúc mới chịu nghe máy, vừa kết nối được một cái là giở ngay cái giọng nức nở tủi thân như bị cô bắt nạt vậy!
"Tiểu Ngôn Chi, đừng chửi em đừng chửi em, tại tự dưng não em bị chuột rút thôi, em thề, ba giây ngay sau đó em đã xóa cái bình luận đó đi rồi!"
Giản Ngôn Chi day day chỗ giữa hai hàng lông mày, "Thế sao cậu không gọi nói cho chị biết!"
Mậu Mậu, "Anh chín nói dù gì cũng bị fan chụp lại rồi, có nói cũng chẳng thay đổi được gì."
"Uyên thần thì sao, phản ứng của anh ấy thế nào."
Mậu Mậu lập tức đưa tin tình báo, "Không nói gì hết, nhưng anh ấy cười vui lắm!"
Giản Ngôn Chi, "......"
Đùng một phát bị lộ tẩy làm tối thứ sáu đi tham dự buổi tiệc thương mại cô vẫn bị phóng viên hỏi về chuyện này.


Phóng viên: "Tài khoản này lập cũng được một khoảng thời gian khá dài rồi, vậy tức là bạn đã biết Hà Uyên lâu như vậy rồi sao?"
Giản Ngôn Chi lắc đầu, "Biết thì tất nhiên là biết từ lâu rồi, ý tôi là biết kiểu chưa gặp mặt ấy, lúc đó tôi xem anh ấy như...thần tượng của mình."
"Vậy sau này cơ duyên nào đã tạo cơ hội cho hai người gặp nhau?"
"Là nhờ anh trai tôi."
"Ồ~ Thế thì có thể xem anh trai bạn như là người mai mối cho hai bạn rồi."
Giản Ngôn Chi cười, "Nếu anh tôi không vào DSG thì có lẽ tôi và anh ấy cũng không có cơ hội làm quen với nhau đâu."
"Vậy bình thường khi hai bạn ở cạnh nhau thì sao, hay trò chuyện về chủ đề gì."
Giản Ngôn Chi, "Người khác thế nào thì chúng tôi cũng thế, cả hai chúng tôi đều thích game nên tất nhiên là cũng sẽ nói về game rồi."
"Thời gian trước có tin đồn bạn và bố của bạn cùng đến nhà thi đấu, dân mạng đồn thổi là hai bạn đã đính hôn rồi, chuyện này có thật không?"
Giản Ngôn Chi xua tay, "Cái này thì không có đâu, sau này nếu có tin vui gì chúng tôi sẽ công bố với mọi người."
"Sau này là còn khoảng bao lâu nữa? Hai bên gia đình đã gặp nhau chưa?"
Giản Ngôn Chi hơi nhướng mày, nhân viên bên cạnh cô che chắn kịp lúc, "Xin lỗi xin lỗi, hôm nay phỏng vấn đến đây thôi."
"Này này Ngôn Chi, xin hãy nói thêm đôi ba câu nữa thôi."
"Tốt nghiệp xong có dự định kết hôn hay không?"
Phóng viên vẫn kiên trì với những câu hỏi, Giản Ngôn Chi vào trong với sự giúp đỡ của nhân viên, không tiếp tục trả lời câu hỏi nữa.

Buổi tiệc hôm nay cực kì long trọng, không chỉ có vô số người nổi tiếng đến đây, mà những người có máu mặt trong giới kinh doanh cũng không ít.

Giản Ngôn Chi nhớ lại tuần trước Hà Uyên nói thứ sáu sẽ đến đón cô, giờ thì có muốn đón cũng không được nữa.

"Ngôn Chi." Đang trò chuyện với một diễn viên thân thiết thì đột nhiên có người gọi tên cô, Giản Ngôn Chi quay lại nhìn, hóa ra là người lâu rồi không gặp, Hà Nguyên Gia.

"Tổng giám đốc Hà." Giản Ngôn Chi chào anh ta, đồng thời nhìn sang cô bạn gái đi cạnh anh ta, lạ lẫm, cô không biết người này.

Cô gái đi cùng với anh ta không phải là Tống Nam Tử nữa, xem ra anh ta đã thay bạn gái rồi.

"Tổng giám đốc Hà cái gì chứ, cứ gọi anh là anh hai là được rồi." Hà Nguyên Gia cười, nói.

Giản Ngôn Chi ho nhẹ một tiếng, người bạn bên cạnh nhìn cô cười, hiểu ý.

Từ khi chuyện Hà Uyên là bạn trai cô lộ ra ngoài, gia thế của anh cũng bị đào hết lên.

Lúc trước người trong giới thể thao điện tử đều biết Hà Uyên là con nhà giàu, nhưng cụ thể thế nào thì không rõ, rất nhiều người phải đến gần đây mới biết mối quan hệ giữa anh và Hà Nguyên Gia.


Hà Nguyên Gia – thiếu gia nức tiếng của tập đoàn Khải Hy lại là anh của Hà Uyên, hơn nữa còn là anh ruột.

"À đúng rồi, mẹ anh cũng đang ở đây đấy, đến uống với bà một ly được chứ hả?" Hà Nguyên Gia nói.

Giản Ngôn Chi, "Bác gái cũng đến ạ?"
"Đúng thế, đi thôi đi thôi."
Hà Nguyên Gia nhiệt tình ngỏ ý muốn dẫn cô đi, Giản Ngôn Chi hết cách, đành phải đi theo anh ta.

Thật ra không phải là cô không muốn đi gặp Tân Trinh Vận, mà là vì hôm nay có quá nhiều người quen ở đây, quan trọng nhất là bố mẹ cô cũng có mặt ở đây!!
Giản Ngôn Chi đi cách Hà Nguyên Gia một khoảng nên Tân Trinh Vận nhìn sơ qua thì chỉ thấy Hà Nguyên Gia và cô gái đi cạnh anh.

Tân Trinh Vận lườm cậu con trai nhà mình một cái, "Bạn gái?"
Hà Nguyên Gia cười gật đầu, có vẻ khá hờ hững, nói, "Vâng, nếu không thì còn sao nữa ạ."
Cô gái kia vội nói, "Cháu chào bác."
Tân Trinh Vận là người sắc sảo đến cỡ nào chứ, tất nhiên bà biết đây không phải là cái cô bà mới gặp tuần trước, hơn nữa cô gái này ăn mặc trang điểm lòe loẹt, vừa nhìn đã biết không phải dạng hiền lành gì, thực sự không phải tuýp con gái mà bà thích.

Tân Trinh Vận "ừ" một tiếng, không có biểu cảm gì.

Cô gái đứng cạnh Hà Nguyên Gia thấy vậy cũng không dám nói thêm gì nữa.

Tân Trinh Vận là người phụ nữ mạnh mẽ quyền lực, nhìn bề ngoài trông cực kì khí thế quý phái, cỡ như con bé này đứng trước mặt bà tất nhiên sẽ rén rồi.

Hà Nguyên Gia không hề bận tâm đến biểu cảm của mẹ mình, dù sao thì, hai mẹ con đều hiểu nhau quá rồi mà.

"Bác gái, đúng là bác đang ở đây thật ạ."
Cô bạn gái đi cùng Hà Nguyên Gia nhìn thấy khuôn mặt lạnh lùng của Tân Trinh Vận nhoáng một cái đã chuyển thành ngạc nhiên xen lẫn vui mừng, một giây sau, cô thấy Giản Ngôn Chi tiến tới, thân thiết kéo tay Tân Trinh Vận.

Tân Trinh Vận thấy Giản Ngôn Chi thì y như thấy con gái ruột của mình vậy, "Ngôn Chi, ôi cái con bé này, sao dạo này chả thấy gọi điện gì cho bác cả thế, lâu lắm rồi không gặp con, bác nhớ con lắm đấy."
Hà Nguyên Gia đằng hắng, nhắc mẹ mình chú ý hoàn cảnh xung quanh, "Ngôn Chi, cái này anh làm chứng, lúc anh ở nhà mẹ anh nhắc em suốt."
Hơn nữa còn suốt ngày càm ràm bạn gái của anh không bằng một góc bạn gái của em trai anh.

Giản Ngôn Chi, "Bác cho con xin lỗi, vào học kì mới rồi nên con bận quá."
"Bác đùa thôi, con bận là chuyện tốt, nhưng phải chú ý giữ gìn sức khỏe biết chưa."
"Vâng vâng, con biết rồi ạ.".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui