Tôi ngoan ngoãn mở cửa mời anh ấy vào.
Yến Túy bước vào, phòng khách vẫn tối om.
Anh đi tới phòng khách, nhìn thấy trên bàn bày đầy đồ vặt.
"Có vẻ như tôi đã làm phiền em?"
Tôi xua tay tỏ ý không, "Tôi chỉ định xem phim thôi."
Yến Túy gật đầu hiểu ý rồi nhìn tôi.
Có vẻ như anh đang đợi tôi nói chuyện?
Vì thế tôi ngập ngừng đưa ra lời mời: "Cùng xem phim nhé?"
“Vậy tôi không khách sáo.” Yến Túy đi về phía ghế sô pha ngồi xuống.
"..."
Tôi thề, tôi chỉ hỏi ngẫu nhiên thôi.
9
Yến Túy ngồi cạnh tôi nên tôi xấu hổ rúc vào chăn, nhưng tôi thật sự không cảm thấy an toàn nếu không rúc vào chăn khi xem phim kinh dị.
Cuối cùng, sau khi nhìn Yến Túy, tôi ấn chặt vào người anh ta, còn lén lút nắm lấy tay áo anh ấy.
“Sợ hãi như vậy, sao còn xem?” Yến Túy nhìn trạng thái khẩn trương của tôi, cau mày, có chút không hiểu.
Tôi cắn một miếng khoai tây chiên, nhai thật kỹ rồi lắc đầu với Yến Túy.
"Anh không hiểu được hạnh phúc của một con thỏ."
Yến Túy cười lớn, trong mắt tựa như ngàn sao lấp lánh: “Được rồi, tôi không hiểu, tôi vào bếp lấy nước.”
Yến Túy đứng dậy, ống tay áo duy nhất mang lại cho tôi cảm giác an toàn đã đi mất.
Ôi, bây giờ tôi là một con thỏ bất lực.
Yến Túy rời đi không đúng lúc, phim vừa đến đoạn cao trào, bầu không khí lại dâng lên đến đỉnh điểm.
Tính đặc sắc của phim kinh dị cũng được phát huy tối đa vào thời điểm này.
Đó là: Tôi cảm thấy như có người ở khắp mọi nơi... hmm, có lẽ họ không phải là người...
Tôi lo lắng kéo chăn đến bên cạnh, đắp lên đôi chân trần, xung quanh tôi luôn có cảm giác lạnh lẽo.
Tuy sợ, nhưng tôi không thể trì hoãn việc ăn uống. Tôi thấy thạch trên bàn liền muốn với lấy, lấy xong liền ngẩng đầu nhìn màn hình...
Một cỗ oán khí trực tiếp xuất hiện trên màn hình, hai hốc mắt sâu của oán khí trống rỗng, nhưng từ mỗi hốc mắt lại có một dòng máu chảy ra. Trên mặt anh ta nở một nụ cười kỳ lạ, sắc mặt tái nhợt, quay mặt về phía màn hình, như thể đang nhìn thẳng vào tôi qua màn hình.
Sau đó tôi nghe thấy một câu: "Tôi đã tìm thấy bạn ~ Jie Jie Jie*"
*桀桀桀 (ai hiểu dịch giúp mình)
!!!
Con mẹ nó! Cứu!!
Tôi nhảy khỏi ghế sofa, chạy nhanh vào bếp: “Yến Túy!!”
Cuộc đời tôi chưa bao giờ trôi qua nhanh đến thế.
Yến Túy vừa mới rót nước xong, đang định quay người lại, chưa kịp tiến lên một bước thì đã nhìn thấy một bóng đen lao về phía mình, vô thức bắt lấy. Nhìn kỹ hơn, hóa ra đó là một con thỏ.
Con thỏ vẫn còn run rẩy nên Yến Túy đã nhấc nó lên để con thỏ có thể treo mình thoải mái hơn. Anh vỗ lưng tôi và an ủi.
"Đừng sợ, có tôi ở đây."
Tôi thực sự sợ hãi nên trốn vào trong ngực Yến Túy một lúc để bình tĩnh lại, sau khi tỉnh lại mới nhận ra cử chỉ này quá mơ hồ. Nhưng bây giờ ngay cả chân tôi cũng yếu đi, khiến việc đứng dậy khỏi mặt đất trở nên khó khăn.
Yến Túy cũng không nói gì, chỉ ôm tôi vào lòng.
Dù sao thì tôi chắc chắn sẽ không chịu thua.
Nghĩ vậy, tôi cảm thấy thoải mái hơn khi cầm nó, thậm chí đuôi thỏ cũng bắt đầu co giật.
?? Hả? Đuôi thỏ??
Có vẻ như có thứ gì đó kì lạ đã lọt vào.
Hóa ra vừa nãy tôi sợ hãi, tai và đuôi đều lộ ra ngoài.
Tôi nói, hai tay ôm lấy cổ Yến Túy, sao lại có vật gì che mắt tôi, hóa ra là tai thỏ!
?? Bàn tay của ai đặt trên mông tôi vậy?
Bàn tay Yến Túy vừa ôm lấy mông tôi, vừa rồi cái đuôi lắc lư, bàn tay che mông tôi cũng cử động, lòng bàn tay xuyên qua lớp vải, thăm dò nhéo nhéo đuôi tôi.
Như thể muốn biết thứ mới mẻ này là gì.
Tôi bị kích thích đến mức nhảy dựng lên, muốn rời khỏi vòng tay Yến Túy, nhưng ngay cả tay tôi cũng yếu ớt.
Cũng may Yến Túy xoa xoa, thấy tôi không nhịn được nữa liền nhanh chóng nhấc lên.
“Đuôi thỏ khá mềm.” Yến Túy có một nụ cười trên mọi lần nói chuyện.
Tôi cảm thấy mặt mình đỏ bừng, trong đầu tôi có một thứ gì đó cực kỳ rực rỡ đã bùng nổ, tôi xấu hổ mà ôm chặt vòng tay Yến Túy.
Phá hủy thế giới này. Đây là suy nghĩ đầu tiên của tôi.
Yến Túy có thơm không? Đây là suy nghĩ thứ hai của tôi.
Hãy ôm hắn thêm một chút nữa. Đây là suy nghĩ thứ ba của tôi.
10
Khi tôi quay lại ghế sofa, màn hình đã được thay thế bằng một hình ảnh khác.
"Muốn xem lại không?"
“Nhìn xem!” Ban đêm tôi không dám ngủ trừ khi thấy tâm hồn oán giận bị khuất phục.
Sau khi xem một lúc, tôi cảm thấy mình không còn sợ hãi nữa, tôi cũng cảm thấy chân Yến Túy có chút tê dại, muốn rời khỏi người Yến Túy và ngồi cạnh anh ấy.
Toàn thân vặn vẹo trên người Yến Túy.
“Chậc.” Ánh mắt Yến Túy từ từ di chuyển từ màn hình sang tôi, vỗ vào mông tôi một cái như cảnh cáo.
"Còn sợ hãi?"
"Xem phim đi, Thỏ."
Sau khi bị đánh, tôi lập tức ngừng cử động, Yến Túy làm sao có thể như thế này được!!
Bạn không được chạm vào mông thỏ, có biết không?!
Đừng nói chuyện với giọng gợi cảm, biết không?!
Thỏ bây giờ đang hưng phấn lắm anh biết không hả?!
Con cáo thối!!
Tôi thực sự ngày càng thích anh hơn đó nha, Yến Túy.
Tôi nhìn vào màn hình với khuôn mặt đỏ bừng nhưng trái tim tôi không để ý đến màn hình.
11
Vẫn như trước, tôi mua sắm xong chờ Yến Túy đến nấu ăn.
Nhưng tôi nhận được tin nhắn từ Yến Túy trên điện thoại, nói rằng đang dự tiệc và không thể đến ăn tối.
Tôi hiểu một cách đồng cảm nhưng tôi vẫn hơi thất vọng khi nhìn thấy đống đồ mình mua.
Điện thoại reo, là Yến Túy: “Có muốn đến dự tiệc không?”
Tham dự các bữa tiệc? Bạn của Yến Túy?
Tôi dứt khoát đồng ý.
Được rồi, ngày mai Yến Túy về cùng nhau ăn nhé~
Tôi ăn mặc chỉnh tề và đi đến địa chỉ anh gửi cho tôi, đó là quán bar nơi tôi gặp anh lần đầu.
Khi bước vào, tôi thấy hơn chục người đang ngồi bên trong trò chuyện và uống rượu, có rất nhiều người, tôi có chút sợ hãi, ngập ngừng đứng ở cửa, tìm kiếm Yến Túy.
Rất nhanh, tôi đã tìm thấy anh ở một góc tối, Yến Túy đang ngồi ở sau hộp hút thuốc, nhìn điện thoại di động, từng làn khói bao quanh anh đang nhấp nháy.
Tôi đi về phía Yến Túy và ngồi cạnh anh ấy.
Nhìn thấy tôi tới, Yến Túy dập điếu thuốc, hỏi tôi: “Sao em không kêu tôi đến đón?”
Tôi vừa định trả lời thì bị một nam sinh bên cạnh ngắt lời: "Này, Yến Túy, bạn gái của cậu à?"
Lúc tôi mới bước vào, không chỉ Yến Túy nhìn thấy, mà mấy nam sinh cũng chú ý, nhìn thấy tôi đi về phía Yến Túy, rốt cục không khỏi lên tiếng.
"Bạn gái đến rồi, sao anh không ra đón cô ấy?"
"Đúng vậy, Yến Túy, như vậy không được, bạn gái sẽ tức giận."
Mấy đứa con trai nói chuyện với nhau nhưng tôi lại sợ từ “bạn gái” đó.
Tôi lắc đầu điên cuồng, gần như quay đầu thỏ, giải thích rằng tôi và Yến Túy chỉ là bạn bè.
Bây giờ chỉ là bạn bè thôi, tôi thầm nói thêm.
Nhóm người kia nghe thấy liền nói:
"Yến Túy, xem ra cậu còn chưa bắt được người đẹp?"
"Khuôn mặt của Yến Túy cũng không dễ sử dụng."
Đối mặt với sự trêu chọc của họ, tôi có chút choáng ngợp và ngượng ngùng hơn nên nhìn Yến Túy.
Anh cũng không nói có thật hay không, chỉ nói: “Được, lát nữa tôi sẽ dọa cô bé bỏ chạy.”
Hừ, cô bé là ai vậy, tôi đã là thỏ trưởng thành rồi, nhưng có hơi nhỏ bé.
Tôi hơi không bị thuyết phục.
Họ cũng chấp nhận ngay khi Yến Túy nói và ngừng gây ồn ào.
12
Khi chúng tôi đang uống rượu, không biết ai đề nghị chơi Truth or Dare, khi Yến Túy hỏi tôi, tôi đã suy nghĩ và quyết định rằng mình muốn chơi, không tham gia trò chơi thì có vẻ là không đúng, nên tôi đồng ý tham gia.
Tôi khá may mắn, sau vài ván chơi, những chai rượu tránh tôi, nhưng Yến Túy lại không may mắn như vậy, uống ba lần liên tiếp.
Lần thứ năm, lại là Yến Túy. “Cậu không thể uống rượu và bỏ đi ngay bây giờ.”
"Vậy thôi, nhanh lên, thật hay thách?"
"Thật."
Thiếu niên ngồi ở bên kia Yến Túy lập tức sốt ruột hỏi: “Yến Túy, ở đây cậu có thích ai không?”
Nghe được câu hỏi này, tôi không khỏi có chút khẩn trương, nhìn Yến Túy.
Những chàng trai khác lập tức ồn ào, không quan tâm đến chuyện lớn.
Yến Túy lại nhấp một ngụm rượu, chậm rãi nói: “Ừ.”
Sau đó bầu không khí lên đến đỉnh điểm, tôi liếc nhìn những người trong hộp.
Ừm, nếu Yến Túy không thích đàn ông thì anh ấy chỉ có thể thích tôi.
Ừm??? Tôi?
Phải mất một giây tôi mới nhận ra, Yến Túy thích tôi?
Tôi không khỏi run lên một chút, cầm chiếc cốc trên bàn lên uống một ngụm, đưa vào miệng mới nhận ra đó là rượu.
Tôi nhìn nó giống chiếc cốc của Yến Túy, nhưng tôi đã uống một ngụm rồi, cảm thấy khó chịu vì không thể nuốt được nên chỉ uống một ngụm.
Tôi muốn đặt chiếc cốc trở lại mà không ai để ý trong khi mọi người vẫn đang ồn ào, tôi liếc nhìn Yến Túy, chỉ thấy anh ấy đang nhìn tôi đầy mong đợi.
Và thấy chiếc cốc trong tay tôi.
Oh haha.
Tôi như bị bắt quả tang, tay cầm chiếc cốc không biết để vào đâu, mặt đỏ bừng như trái dâu.
Yến Túy cầm lấy chiếc cốc, nhìn tôi rồi uống nốt chỗ rượu còn lại.
Tôi nhìn thấy quả táo Adam của anh lăn tròn vì nuốt, tôi thấy một giọt rượu chảy xuống khóe miệng và trượt vào áo của anh, tôi còn thấy anh liếm nhẹ môi sau khi uống, tôi thấy tôi trong mắt anh và có chút lửa.
Tôi phát hiện Yến Túy thật sự là một con hồ ly, nếu không thì sao tôi lại muốn hôn anh ấy?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...