Thơ tình ngâm đường

___ Không phải hôm qua còn gọi là Anh hay sao?
 
Rõ ràng đã quên chuyện đó, mọi người lúc đấy chỉ đang nói đùa, nhưng lúc này anh đột nhiên nhắc tới, khiến cô có chút  . . . ngượng chín mặt.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Đầu Nhiễm Dao tưởng như phát sốt, mặt đỏ lựng, nhất thời không biết nên trả lời thế nào: "Hôm qua, hôm qua chỉ là. . . ."
 
Nửa câu còn lại không nói nên lời, cũng may anh không phải muốn nghe câu trả lời cho bằng được, chỉ cười khẽ một tiếng, xem như bỏ qua.
 
"Đừng ngây người ở đường giữa nữa, đi theo tôi này."
 
Cô ngoan ngoãn đi theo, thấy anh đánh cái gì thì đánh theo, sau khi tướng lên cấp 4* thì lơ lửng trên đầu anh chạy khắp bản đồ ____
 
*Tướng Dao khi lên đến cấp 4 mới có thể lơ lửng trên đầu tướng khác.
 
Về phần chơi game, cô chỉ cần theo anh đi gank, lóa mắt nhìn anh di chuyển giết người, cọ điểm phụ hạ lên nhanh như gió.
 
Cô rảnh rỗi đến mức khi anh giết thêm được một mạng sẽ có hệ thống thông báo, thỉnh thoảng bên cạnh thông báo của hệ thống sẽ có nút like, bởi vậy mỗi lần anh được double kill, triple kill, thì cô đều kịp like cho anh, hệ thống còn kèm theo cả lời khen phù hợp: "Niceeeeee!"
 
*Double kill: Giết hai mạng liên tiếp. Triple kill: Giết ba mạng liên tiếp.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Thoạt nhìn. . . .giống nịnh hót thật.
 
Giọng điệu của anh khi nói chuyện mang theo chút uể oải và tùy tính, nhưng thời điểm combat (giao tranh) thì thao tác cực lưu loát, càng đánh tới cuối ván, team đối địch vừa nhìn thấy anh đã thấy sợ, không dám lên chiến mà chỉ ở trong nhà thủ trụ.

 
Nhiễm Dao mượn cáo oai hùm, cực kỳ thích thú lơ lửng trên đầu anh.
 
Loại thao tác này tất nhiên rất gây chú ý, chỉ một lát sau, người chơi Tiểu Kiều* trong team cô chat trong kênh.
 
[ Đội ngũ] Bánh kem vị bơ (Tiểu Kiều): Anh Lý Bạch ơi, anh lợi hại thật đấy, ván sau có thể chơi với nhau không?
 
[Đội ngũ]  Bánh kem vị bơ (Tiểu Kiều): Em chơi support, có thể đi theo anh suốt ván được không.
 
Nhiễm Dao mím môi.
 
Thực ra cô cũng chỉ chơi được tướng Dao này, trùng hợp thay đây cũng là một tướng support.
 
Dựa theo sắp xếp đội hình mà nói, trong đội ngũ chỉ nên có một tướng support, nếu không sẽ rất khó đánh.
 
Nếu anh muốn lập team với Tiểu Kiều, cô sẽ không tham gia được.
 
Nhưng cũng không sao, dù gì cô cũng chơi được một ván rồi, chờ lát nữa Nghiêm Thanh về có thể kéo cô.
 
Nhiễm Dao không để trong lòng, tập trung tiếp tục chơi, cô vốn đã gà rồi, thời khắc then chốt mà còn không tập trung thì sẽ xôi hỏng bỏng không hết.
 
Sau khi ván này kết thúc, cô đang định rời phòng, nhưng còn chưa kịp rời phòng, anh đã mở ván mới.
 
Vẫn là đội hình cũ, Tiều Kiều ván vừa rồi ngay cả cái bóng cũng không thấy.
 
Nhiễm Dao: "A?"
 
Có tiếng sột soạt truyền đến từ mic bên kia, giọng anh vang lên, vì ít nói chuyện, nên giọng có hơi khàn: "Sao vậy?"
 
"Ván trước không phải Tiểu Kiều mời anh sao?" Cô hỏi: "Sao anh không vào team cô ấy vậy?"
 
Bên kia ngừng lại hai giây, rồi hơi bật cười: "Có người mời tôi, thì tôi phải chấp nhận hả?"
 
. . . . . Cô không phải có ý như vậy.
 
Nhiễm Dao nói: "Nhưng cô ấy chơi chắc chắn còn tốt hơn tôi, tôi có thể cảm nhận được điều đó."
 
Đều là chơi game, ai không muốn chơi với đồng đội lợi hại chứ.
 
Anh như nhớ tới điều gì đó, trả lời: "Tôi có thể thắng dù tôi chơi như thế nào, nên chơi với người like nhanh không phải thú vị hơn sao" giọng anh trầm xuống, như đang ngậm ý cười: "Em cảm thấy thế nào?"
 
Nghĩ đến mình ván vừa rồi like không sót kill nào, quả thật nhìn qua chân chó đến cực điểm, mặt Nhiễm Dao nhanh chóng đỏ bừng: ". . . . ."
 
Sao anh còn chú ý tới việc linh tinh này vậy (///o\\\), nếu về sau cô không like kịp. . .
 
Nhiễm Dao im lặng chửi thầm.
 

Thật trùng hợp, Tiểu Kiều ván trước nói muốn cùng anh chơi, ván này thế mà lại bị xếp trận với bọn cô, nhưng lại ở team đối địch.
 
Hai người tình cờ gặp lần nữa, Nhiễm Dao thấy chắc thế nào anh cũng lưu tình, thả cho người ta đi, dù sao người ta còn từng gọi là "Anh Lý Bạch ơi", mà gọi còn ngọt lắm mà.
 
Trong khi cô đang suy nghĩ, vừa nhìn lên, Tiểu Kiều đã chết một lần.
 
___ Ngã xuống dưới kiếm của anh, cống hiến một mạng.
 
Nhiễm Dao: ". . . . ."
 
Đàn ông toàn mấy tên máu lạnh tàn nhẫn thế hả? ? ?
 
Cô chỉ đứng đó sững sờ vài giây, nhưng Mã Siêu của team đối địch đã lao tới ám sát cô.
 
Mã Siêu tung một chiêu, trong nháy mắt cô đã mất hơn nửa thanh máu.
 
Nhiễm Dao không dám phân tâm nữa, ngón tay không ngừng di chuyển trên màn hình, vừa hoảng hốt chạy thục mạng, vừa không ngừng nói như một chiếc băng cát sét bật chế độ lặp lại: "Xong rồi xong rồi xong rồi, mình sắp chết mình sắp chết mình sắp chết rồi."
 
Cô hoàn toàn không biết đọc map, cũng không biết nên chạy hướng nào, như con rắn tham ăn* bò loạn, trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, thình lình có người từ góc trái màn hình vụt ra, chỉ hai ba chiêu đã giải quyết Mã Siêu tại rừng.
 
*Rắn tham ăn (hay game Snake): Một tựa game mobile, chơi trên thiết bị di động với nhiệm vụ của người chơi là điều khiển con rắn ăn các khối nhỏ hơn để cơ thể dài ra và tránh va chạm vào tường/vật cản hoặc chính thân thể mình. 
 
Sau khi hết hiệu ứng âm thanh hạ gục, người đó mới nhẹ nhàng nói: "Có tôi ở đây, không chết được."
 
 Nhiễm Dao chớp mắt, đầu óc trống rỗng.
 
Cô gần như chỉ còn lại một xíu máu, e là cho dù Mã Siêu chỉ công kích thường thôi cũng có thể xử cô ngay tại chỗ.
 
Nhưng may mắn thay, cô chưa chết.
 
Trải qua pha kích thích và gay cấn vừa rồi, cô còn chưa lấy lại tinh thần, ngón tay lướt trên màn hình theo bản năng, di chuyển tướng đi theo anh.
 
Cố Tân Bạch cũng chỉ còn lại nửa thanh máu, nhưng anh đánh mấy con quái rừng, lượng máu rất nhanh đã được bổ sung lại.
 

Anh di chuyển vị trí thật sự rất nhanh, nhưng cái đuổi nhỏ sau lưng vẫn kiên trì đuổi theo, nhưng vẫn bị anh kéo một khoảng cách rất xa, nhìn qua thì có vẻ cố sức lắm mới có thể theo được.
 
Nếu nhìn kỹ, thì gần như chẳng thấy thanh máu của cái đuôi nhỏ, cả người đều bị bao phủ bởi sương đỏ vì hết máu, nhưng vẫn kiên cường mạnh mẽ đi theo phía sau anh.
 
Lần trước cô gái nhỏ đuổi theo anh gần hết map, chỉ vì thấy anh hết máu, muốn tung Cấp cứu cho anh.
 
Khóe môi anh khẽ cong.
 
Ngay khi Nhiễm Dao nhận ra mình nên quay về tế đàn hồi máu, Lý Bạch còn đang cách cô rất xa thay đổi hướng di chuyển, quay trở lại, đứng trước mặt cô.
 
Cô giương mắt.
 
"Là muốn cho tôi Cấp cứu sao?" Trong giọng nói của anh khó giấu ý cười: ". . . . Được, lần này tôi hứa sẽ đứng yên mà."
 
Nhiễm Dao bỗng nhận ra ẩn ý sau câu nói đó, xấu hổ đỏ bừng mặt: ". . . . ."
 
/
 
Ghi chú thêm: 
 
*Tướng Tiểu Kiều: Một tướng pháp sư đi đường giữa.

 


 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận