Hôm nay là sinh nhật tám trăm tuổi của ta, từ hôm nay trở đi, ta xem như trưởng thành. Nga, ta là Phong Ly, vương tử của Ma giới, người thừa kế vương vị Ma quân.
Ta có một đôi cha mẹ rất không có trách nhiệm, từ lúc ta còn nhỏ tới nay, phụ thân ta, đường đường là vua của Ma giới thì thường xuyên không lên triều, mà trốn trong tẩm cung cùng mẫu thân lêu lổng, đem rất nhiều chính vụ đều đưa ta xử lý, ta còn vị thành niên, bọn họ liền làm đủ mọi cách nô dịch ta, thật là quá mức.
Bất quá, ta thông minh sáng suốt, nhạy bén hơn người, hơn nữa cũng không chán ghét xử lý việc triều đình, cho nên ít nhiều gì cũng nén giận, chẳng qua, ta thực tức giận phụ thân không làm việc đàng hoàng, tại sao suốt ngày cứ trốn trong tẩm cung, quả thực chính là hành vi của hôn quân, hơn nữa hàng đêm, căn bản đều là một đại sắc ma. Mặc dù đang ở Ma giới, lấy nam nhân làm vợ làm thiếp không tính là gì, nhưng nam nhân làm sao có thể hảo hơn nữ nhân được chứ? Cơ thể giống mình cư nhiên còn có thể sinh con, đây không phải là chuyện rất kỳ quái sao? Nếu dục vọng của phụ thân đối với mẫu thân là nữ nhân mãnh liệt đến vậy, ta còn có thể lý giải, nhưng, mẫu thân là một nam nhân a, phụ thân vì cái gì vẫn luôn hưng phấn như vậy?
“Ly nhi, từ hôm nay trở đi, ngươi trưởng thành rồi nha. A, thật nhanh a, tiểu Ly của ta cũng đã là đại nhân, ô ô ô… Vì cái gì Ly nhi của ta phải lớn lên chứ….”
Ta còn đang ngẩn người, một đôi tay từ bên cạnh ôm lấy thắt lưng của ta, xúc cảm quen thuộc cùng âm thanh làm nũng trong trẻo kia, ta không cần quay đầu lại cũng biết là ai.
“Cha…”
Ta bất đắc dĩ xoay người lại, lộ ra một cái tươi cười thật lớn, dễ dàng ôm lấy mẫu thân nhỏ xinh hơn ta rất nhiều lần.
Vì cái gì ta phải kêu mẫu thân là cha? Bởi vì y luôn luôn cường điệu mình là một nam nhân, cho nên không muốn ta gọi là nương, bởi vì đó là là từ chỉ để dùng cho nữ nhân.
Mẫu thân vừa nhìn thấy nụ cười trên mặt ta, liền ngẩn người, sau đó mạnh ôm lấy ta, môi liền đưa lên, ở trên mặt ta mạnh hôn một cái, kêu lớn: “Ác, tiểu Ly của ta, thật sự rất đẹp, để cha hôn nào…”
Ta thập phần bất đắc dĩ né tránh, mẫu thân chính là không tốt ở điểm ấy, y thường nói toàn bộ Ma giới không có mỹ nhân nào, trừ y ra, liền nói ta đẹp nhất, y đối với thứ đẹp đẽ có một loại mê luyến khó có thể khắc chế, nghe nói thời điểm ta chưa sinh ra, mẫu thân là cực độ tự kỉ, chờ sau khi ta sinh, y liền biến thành cực độ yêu thích trẻ con, đương nhiên “Trẻ con” kia chính là chỉ ta. Chờ sau khi ta lớn thêm chút nữa, mẫu thân liền đặc biệt thích mỹ thiếu niên, đương nhiên cái “Mỹ thiếu niên” kia vẫn là ta, hiện tại ta trưởng thành, không biết y lại sẽ yêu thích cái gì, rõ ràng ta chỉ được cho là thanh tú mà thôi, so ra cũng kém một phần mười y, bất quá, nói đến thì kỳ quái, tướng mạo của ta không có di truyền cái đẹp của mẫu thân, cũng không có di truyền sự anh tuấn của phụ thân, không biết là không phải người gia nói đích chọn cha mẹ đích khuyết điểm di truyền.
Ta một bên ôn nhu cười, một bên định đẩy cái tay như vòi bạch tuộc của mẫu thân ra. Đừng nhìn thấy y nhỏ xinh như vậy, nhưng khí lực thật ra rất lớn, ta chỉ có thể cố gắng hướng ra cửa nhìn, quan sát bên ngoài, phụ thân tuyệt đối sẽ không để một mình mẫu thân đến nhìn ta.
“Phụ vương đâu?”
Ta hỏi, trong lòng cầu xin phụ thân mau tới cứu ta.
“Hắn đang bị Thừa tướng cản lại, ta liền chuồn mất, bằng không chờ hắn vào đây, ta liền không thể hôn Ly nhi của ta a.” Mẫu thân hôn loạn ở trên mặt ta, trên trán, trên ánh mắt, chỉ kém không cởi luôn xiêm y của ta.”Môi Ly nhi thật đáng yêu, cha rất thích, nơi này cũng để cha hôn.”
“Không cần… Cha… Ta không cần…”
Ta giãy giụa, nụ hôn đầu tiên đáng thương của ta đã sớm không còn. Nhớ năm đó ta trẻ người non dạ, bị mẫu thân ôm vào trong ngực, tả thân hữu thân, nụ hôn đầu tiên của ta cứ như hoa rơi vào trong tay mẫu thân, lúc còn nhỏ, bị chiếm hết tiện nghi, nhưng hiện tại ta đã trưởng thành, nụ hôn của ta hẳn là phải hiến cho người nữ nhân mà ta yêu, chứ không phải bị mẫu thân tùy tùy tiện tiện lấy mất.
Nhưng mẫu thân gắt gao ôm ta, nói cái gì cũng không buông tay, tuy rằng ta có thể dùng lực tránh ra, nhưng nếu mẫu thân mềm mại bị thương, phụ thân nhất định sẽ làm khổ ta, tuy rằng ta là người lợi hại nhất Ma giới, nhưng, vũ khí siêu cấp vô địch kia của ta, ở trước mặt phụ thân một chút tác dụng cũng không có, hoàn hảo, mẫu thân tuyệt đối có thể kiểm soát phụ thân, ta lại có thể kiểm soát mẫu thân, cho nên ta vẫn là người lợi hại nhất ma giới, ha hả…
Ngay tại lúc môi mẫu thân ngay lập tức sẽ chạm vào môi ta, thấy ở cửa có bóng người chợt lóe, ta liền nhẹ buông tay, mẫu thân liền rơi xuống trong lòng phụ thân.
“Phụ vương…”
Ta chậm rãi thở một hơi, lại bị phụ thân hung hăng trừng một cái.
“Các ngươi đang làm gì đó?
Phụ thân không hờn giận nói, ôm thật chặc thân mình đang giãy giụa của mẫu thân, không cho y tới gần ta. Ta đã sớm biết sự chiếm giữ của phụ thân đối với mẫu thân là rất mạnh, cho dù ta là con hắn, hắn cũng tính toán chi li với ta, trước đây ta không chỉ một lần nghe phụ thân rống giận muốn vứt bỏ ta, bình thường đều là sau khi mẫu thân hôn môi ta.
“Trạch… Không cần kéo ta… Ta còn chưa hôn tiểu Ly mà…”
Mẫu thân không thuận theo vặn vẹo ở trong lòng phụ thân, hai tay duỗi dài ra, xem ra là muốn bắt lấy ta, ta vội vàng lui về phía sau, ta không thể trêu vào phụ thân ghen tị được.
“Nhan… Ngươi hôn ta là được…”
Phụ thân không e dè mà xoay mặt mẫu thân qua, cúi xuống, mãnh liệt hôn lên trên môi của y.
Mẫu thân từ chối hai cái, liền rên rỉ một tiếng nhũn cả hai chân, xoay người, ôm cổ phụ thân, càng làm cho nụ hôn thên sâu. Hai người môi lưỡi giao triền, một cái liền quên luôn sự tồn tại của ta. Tay phụ thân ở trên lưng mẫu thân nhẹ nhàng ma xát, dần dần đi xuống sờ soạng cặp mông.
Ta trừng lớn hai mắt.
Đột nhiên cảm thấy áo bị kéo lên
Phụ thân vẫn tiếp tục ngăn chặn môi của mẫu thân, còn không quên đem ta ném ra ngoài cửa sổ
Ta tức giận đi ra ngoài, bọn họ đã quên, nơi này là tẩm cung của ta, không phải của bọn họ. Bọn họ cư nhiên đuổi ta đi, muốn làm thì về tẩm cung của mình làm, tự nhiên lại đến chiếm chỗ của ta.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...