-Cậu ko sao chứ??
Cô thấy nó ngồi một mình trên sân thượng, lòng ko khỏi lo lắng lên xem nó như thế nào. Ánh mắt nó đượm chất buồn, cứ nhìn lên bầu trời xa xăm đợi chờ một điều gì đó mà mãi mãi ko thể có đc. Thì đúng vậy, đôi mắt có thể nhìn thấy bầu trời trong xanh, đẹp đẽ nhưng đôi tay mãi ko thể chạm đến hay sở hữu.
-Ko biết, cảm giác tim đang nhói !!
Nó thật lòng giải bày tâm sự trong lòng, có thể nói rằng, 2 ng như chị em, vui có nhau, buồn cũng có nhau. Tình cảm này có lẽ ng đời gọi là “bạn thân”, hoặc hơn thế, ko từ nào có thể diễn tả. Vì vậy, có lý do gì mà nó lại giấu???
Linh dựa đầu vào vai Gia, nước mắt bỗng trực trào ra, nó ko khóc, chỉ là những giọt nước rơi sai quỹ đạo. Gia vuốt vai nó mong có thể giảm “đau” trong nó, dù biết là ko thể nào.
-Nếu cậu đã quyết định, hãy nên dũng cảm lên, đừng suy nghĩ về quá khứ, hiện tại và tương lai mới là của cậu và do cậu làm chủ. Quá khứ chỉ là một cơn gió bay qua, ko cần phải luyền tiếc.
Gia nói như là một nhà tâm lý thật sự. Nó ngước mắt nhìn cô, đôi môi khẽ nhếch lên nụ cười gượng.
-Cám ơn cậu, thật sự tớ có ng bạn tốt là cậu !!!
Gia vuốt vuốt lưng nó, mong có thể giúp nó bớt “đau” nhưng ai cũng biết là ko thể.
------------^^-----------^^-------
-Khánh …._bà Lưu từ ngoài bước vào trợn mắt nhìn 2 ng ôm ấp nhau trên giường nhưng thâm tâm lại reo mừng.
Hắn choáng váng ngồi dậy, đầu đau âm ĩ, tay xoay xoay thái dương. Nhìn sang ng bên cạnh, cô ta cũng nhìn về hắn, đôi mắt hạnh phúc. Hắn tròn xoe mắt, sự bực tức tràn về, lớn tiếng quát to.- Hà Anh, cô làm sao ở trên giường tôi??
-Hôm qua….anh…anh_cô ta ấp úng
Hắn lại nhìn mình, quần áo đã bị lột sạch, cả cô ta cũng ko ngoại lệ.
-Thôi thôi, ko việc gì phải lo, 2 đứa đám cưới là đc…_bà Lưu che miệng cười nhìn 2 ng họ.
-Đám cưới??Ko có cái đám cưới nào hết. Tôi ko yêu cô, cô nhớ rõ, ng tôi yêu là Trần Gia Linh…
Hắn giận dữ, đôi mắt đỏ lên nhìn H.Anh.
-Anh…anh quá đáng lắm. Hôm qua…anh…em…đã…..
Ả ta bật khóc chạy vào nhà vệ sinh, bà Lưu nhìn con trai mình giận dữ.
-Con với H.Anh như vậy rồi, lại dám ko muốn chịu trách nhiệm…mẹ nói cho con biết, tháng sau hôn lễ đc cử hành, quyền quyết định ko phải con…
Bà ta bước ra khỏi phòng, máu như dồn lên não làm mặt bà đỏ gấc.
Hắn lại vò đầu bức tóc, quăng gối khắp căn phòng.
Sau khi thay đồ, H.Anh bước ra khỏi phòng. Đôi mắt đẫm lệ nhìn hắn.- Hôn lễ sẽ đc cử hành sau khi anh thật sự chấp nhận em !! Em sẽ nói với bác !!_nói rồi cô chạy đi thật nhanh, thật nhanh trốn khỏi ánh mắt của hắn.
……….4 NĂM SAU……..
-Eline, cậu xem mẫu thiết kế này, có thể sẽ đc trình diễn vào show ngày mai !!_ cô gái có đôi mắt mèo sắc xảo nhưng nhìn rất tự nhiên, da trắng, đôi môi hồng đào.
Có lẽ nhìn hai ng này đang rất bận rộn vì công việc, xoay qua thì phải chỉnh sửa bản phác thảo, xoay qua lại phải chỉnh sửa sản phẩm. Bận rộn đến nỗi quên cả ăn ngủ.
-Helen, tớ tin đôi mắt cậu, cứ chọn đi…Tớ phải gặp đối tác nữa._nói rồi cô ôm 1 chồng tài liệu đi khỏi công ty.
-CÔ Helen !! Tôi cần cô giúp….
Cô thư kí đến gọi nó….
______***______
-Thật là mệt mỏi !!
Vừa về đến nhà, nó quăng túi xách sang 1 bên, nằm dài trên giường nhắm mắt.
“Tớ sẽ về trễ, cậu ngủ trc đi”
-Cái con này, đi gặp đối tác mà đến giờ chưa về!!
Nó mệt mỏi bước vào phòng tắm….
……… …….
-Dạ vâng, tôi mong chúng ta sẽ thành công tốt đẹp…
Gia mỉm cười đứng dậy, bắt tay với ông Giám đốc.
-Đc làm việc với ng đẹp là vinh hạnh của tôi…_ánh mắt mê muội nhìn cô.
Bắt gặp đc ánh mắt đó, cô rụt tay lại nhưng vì ông tay nắm quá chặt nên tay cô ko thể rút ra. Đôi mắt sợ sệt nhìn ông già dâm đãng này. Ông ta lại dám cả gan bước gần đến cô, tay kia lại luồn sau eo cười cười nhìn cô.
-Mong ông thận trọng, tôi đến là vì công việc!!_cô cố gắng đẩy ông ta ra nhưng vô ích, ông lại còn ôm sát hơn.
-Đương nhiên chúng ta đang làm việc…
-Tên dâm đãng này, buông tôi ra. Tôi ko muốn hợp tác với ông nữa, tránh ra…_cô dủng gót giày 1 tấc của mình đạp lên chân ông ta.
Ông ta nhảy lên ôm chân mình, lên tiếng mắng rủa cô. Cô chạy ra khỏi quán ăn, ông ta lại đuổi theo.
Nghe tiếng đánh nhau, cô vội quay đầu lại. Ông ta lại nằm ngay giữa đường ngất xỉu. Cô thắc mắc đến gần nhìn thử.
-A…A…._một vòng tay to lớn ôm chầm lấy cô từ đằng sau, cô hoảng hốt định kêu lên nhưng nhanh chóng bị cầm môi bằng nụ hôn cháy nỏng.
Đôi mắt mở to nhìn khuôn mặt phóng lớn trc mắt. Đôi mắt này, hàn mi này, đôi môi này thật sự rất quen thuộc. “Là anh ấy sao, mình đang mơ sao??”
1’…2’….3’
Thấy cô gần như ko thở nổi nữa, anh quyến luyến rời khỏi đôi môi ngọt ngào kia.
Anh cốc vào đầu cô, mỉm cười.- Ai đời khi hôn mà em lại mở to mắt ra nhìn anh !!
-Này, em ko đánh là may cho anh đấy, ở đó mà….
Đôi môi cô lại bị “phong ấn”, lần này chỉ là lướt qua nhưng lại rất ngọt ngào.
Sau 4 năm ko gặp, anh ta thật sự trưởng thành hơn(nhưng chỉ là bề ngoài), vẻ lãng tử lại tăng lên gấp bội.
Đương nhiên cô cũng đã thay đổi, ko phải là Mỹ Gia ngây thơ, mà là Eline sắc sảo.
-Em lớn hơn nhiều rồi đó nga, thật ko ngờ…
Vẫn như vậy, anh có sở thích là chọc phá cô nhưng đó lại là nguyên nhân làm cô yêu anh ấy.
-Này, sao anh lại ở đây. Anh qua đây từ khi nào.??
-Anh vừa đáp máy bay từ sáng hôm qua. Anh rất nhớ nên sang đây thăm!!
Thiên nhéo má nó, vuốt vuốt khuôn mặt đã xa mình 4 năm.
-Nhớ?? Ai thế??
Đương nhiên cô ko ngốc đến nỗi ko biết anh đang nói ai, cô chỉ muốn anh nói ra
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...