Thỏ Heo!!! Anh Yêu Em

-Con gái ta là ai chứ, dễ dàng bị ức hiếp vậy sao? Hứ, cô mới là hồ ly tinh đó, đừng nên cho tôi gặp lại cô, nếu ko tôi sẽ ko tha đâu._Bà Trần đứng trong nhà thầm chửi rủa cô gái lúc nãy.
--------------^^--------^^-----------
-Hà Anh !! Sao rồi, cô ta có nhận tiền ko??_mẹ Khánh thấy ả ta về liền chạy lại hỏi
-Dạ ko? Cô ta nói “ Có 500 triệu mà đòi tôi bỏ anh ta sao, nếu tôi mà lấy anh ta ko phải tôi có cả gia tài hay sao”._H.Anh cố gắng moi móc những câu nói xấu xa nhất ẹ Khánh nghe.
-Cô ta thiệt vô liêm sĩ mà, 500 triệu còn chê ít, quá đáng. Bác phải hỏi rõ ràng mới đc._nói rồi bà ta cầm giỏ xách hướng ra cửa.
Nhìn thấy thái độ tức giận của bà thì H.Anh nhếch mép cười, hừ lạnh 1 tiếng. “Tôi xem cô còn có thể lấy đc anh Khánh hay ko?”
Leo lên chiếc BMW nói với tài xế:- Đến trường Kirin !!
Vì đang trong giờ học nên trường vắng tanh, bà ta giận dữ bước thẳng về phòng giám hiệu.
-A, chào bà Lưu !!_thấy bà thì Hiệu trưởng liền hoan nghênh tiếp đón.
Nhưng khuôn mặt lãnh cảm của bà cũng làm cho ông phát sợ.- Lớp 11b6 ở đâu, mau đưa tôi đi.
“11b6?? Bà Lưu đến đó làm gì nhỉ, ko lẽ muốn gặp con dâu mình sao??”

-Dạ vâng, mời bà theo tôi !!
Tiếng gót giày vang lên trong hành lang cùng với khuôn mặt dường như ko cảm xúc.
-Dạ, đây là lớp b6, mời…_ông Hiệu trưởng mở cửa ra làm cho tất cả học sinh trong lớp đều ngước nhìn, cô Hoa cũng ko ngoại lệ. Bà bước vào lớp, khuôn mặt nghiêm nghị nhìn xung quanh, đảo qua 1 vòng thấy khuôn mặt quen thuộc.
-Trần Gia Linh !! Tôi có chuyện muốn nói. Nhanh lên !!
Nghe thấy tên mình thì nó liền buông long bút ngước nhìn lên. “Bác…. Tại sao??” Nó rất tò mò ko hiểu chuyện gì.
-Linh !! Làm sao??_Gia quay sang hỏi nhỏ.
Sao câu nói của bà Lưu cả lớp bắt đầu bàn tán.
-Ê, nhìn mặt bà ta ghê quá.
-Tội Linh của mình rồi, my baby!!
-Nghe nói bà ta ko thích Linh, đáng đời, hứ
Đủ mọi câu nói, đủ mọi xúc cảm chạy vào trong đầu nó, nó bất tri bất giác đứng lên cúi gầm mặt đi ra khỏi lớp.
“Ko xong rồi, mình phải báo cho anh Thiên biết kêu Khánh đến giải vây cho Linh”
-Điện thoại cậu kìa, mới gặp mà đã nhớ rồi sao?_Khánh true Thiên
-Cậu nói gì vậy?_anh rát điện thoại ra, nhìn dòng tên quen thuộc bất giác mỉm cười.
Hắn ghé đầu qua nhìn điện thoại anh thì cũng nở nụ cười.- Tớ nó ko sai mà!
Đọc xong dòng tin nhắn, anh hốt hoảng đập bàn đứng dậy làm bao con mắt trơ trơ nhìn anh.- Khánh, mau…ko kịp…!!
-Gì???_hắn ngơ ngác nhìn nhưng lại bị Thiên lôi đi ko thương tiếc.
-Chắc là ở sân thượng, mau lên !!_Thiên chạy trước thúc giục

-Chuyện gì??_hắn vừa chạy vừa hỏi.
Anh ko trả lời nhưng vẫn cố quay ng lại quăng cái điện thoại qua cho hắn.
-Gì cơ??_hắn hốt hoảng, tốc độ chạy đã tăng gấp 10 lần.- Mẹ !! Ko đc !!
---------^^---------
-500 triệu ko đủ cho cô sao??_bà khoanh tay trc ngực nhìn nó bằng ánh mắt khinh thường.
-500 triệu?? Bác nói sao? Cháu ko hiểu.
Đôi mắt ngơ ngác nhìn bà, chẳng lẽ bà nghĩ mình yêu Khánh là giả, vì tiền mới là thật. Ko thể nào, mình…mình thật sự yêu Khánh chứ ko phải yêu đại thiếu gia JK. Nhưng làm sao đây, mẹ anh ấy nghĩ mình như vậy….
-Hà Anh đưa cô 500 triệu nhưng cô lại ko nhận, còn chê ít hay sao. Giá cuối cùng, 1 tỉ, mau buông tha con ta._bà ta đưa tờ chi phiếu sẵn chữ kí đưa cho cô. Đôi mắt ánh lên sự tức giận nhìn nó.
“1 tỉ….1tỉ thật sự là rất nhiều nhưng….”
-Ko, con trai bác chỉ có giá 1 tỉ hay sao??
“ Đối với mình, anh ấy là vô giá, ko thể dùng tiền để mua đc. Nhưng giờ đây, ng mẹ mà anh ấy yêu nhất lại dùng tiền để mua chuộc mình rời bỏ con trai bà ta. Hà Anh?? Đúng rồi, là cô ta”
-Cô còn chê ít, quá đáng !!_bà ta thật sự giận dữ.
-Đúng, là thật sự quá ít. 1 tỉ, haha….

“CÔ ta đúng là vì tiền, thật tội cho con trai ta, yêu phải kẻ tham lam, ko diệt trừ tận gốc, sau này ko khéo cả gia tài đều rơi vào tay cô ả”
-Nói, giá chót !
“Tiền?? Tiền là gì chứ, có tiền là có tất cả hay sao? Hứ !! Để xem bà trả nổi hay ko?”
-100 tỉ !!_cô ngẩng mặt thách thức.
-100 tỉ?? Thật vậy sao??_hắn bỗng bước ra từ cánh cửa, theo sau là Thiên, đôi mắt nhỏ lệ đang nhìn nó.
Đôi mắt này?? Đau quá, tim mình đau quá. Nhìn thấy đôi mắt của sự thất vọng, sự buồn bã, tim nó bỗng nhói lên. Hắn ta trợn mắt nhìn nó, bấu chặt vào vai nó, dùng sức lay lay tấm thân yếu mềm.
-Em vì tiền nên yêu anh, vì tiền làm ng yêu anh, vì tiền…tiền… Em nói cho anh biết đi, nói._hắn hét vào nó làm nó run sợ, đôi mắt hắn đỏ lên vì tức giận nhìn chằm chằm vào nó.
-Đương nhiên rồi, con đã sai lầm !!_bà Lưu lại thêm dầu vào lửa, chiếm thế thượng phong.
t/g: tức quá*đập đầu zô gối*


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận