Thỏ Heo!!! Anh Yêu Em

-Này, đừng có mà ngơ ngác vậy chứ!_hắn quơ quơ tay trc mặt nó.
-Tại…tại nhà đẹp mà !!_nó xoay qua Thiên.- Nhà anh đẹp thật!!
Sắc mặt hắn bỗng thay đổi, kéo tay nó ôm eo rồi nói:
-Sau này em sẽ đc sống trong căn nhà còn hơn như vậy, ko cần phải ngưỡng mộ !!
Còn Gia thì cũng chẳng ngac nhiên cho lắm bởi vì nhà Gia cũng rộng lớn như vậy, nhưng thay vào đó vai cô hơi run run, khuôn mặt hơi xanh, Thiên thấy vậy cũng thấy lo lắng :
-Em yên tâm, ko có gì phải lo. Còn có anh mà.
Giờ đây cô mới nở đc nụ cười gượng, có lẽ vì lời an ủi của anh mà cô cảm thấy bớt áp lực hơn.
Khi vào trong, tất cả ng hầu đều xếp hàng từ ngoài cổng chạy dọc đến chân cầu thang mà đón tiếp.
2 cô khoác tay 2 anh ung dung bước vào nhà. Những ng hầu cả nam lẫn nữ đều trầm trồ khen ngợi vẻ đẹp của bộ đôi hot girl này, tuy ko hoàn hảo nhưng lại hòa quyện với nhau trông rất đẹp.
Đến phòng khách, một phụ nữ sang trọng, khuôn mặt vô cùng hiền từ nhưng vì bà trang điểm nên nhìn bà có lẽ hơi sắc nét, tóc búi cao trông rất tao nhã. Thiên thấy bà liền nở nụ cười:
-Chào mẹ, bạn con đến rồi ạ !!_Thiên cầm tay Gia bước đến bà, cô cũng lễ phép cúi đầu đáp lễ:
-Chào bác, cháu là Mỹ Gia bạn của Thiên, vinh hạnh đc gặp bác.
Bà nhìn Gia rất hài lòng, nở nụ cười nhẹ mỉm chào cô:
-Chào cháu, ta là mẹ của Thiên !!
“Cô bé nhìn rất thong minh lanh lẹ, nhưng lại ko giả tao rất thu hút ng đối diện lại rất có gia giáo lần này con ta ko chọn nhầm ng rồi”_bà cười trong lòng.

Khánh và Linh cũng nhanh chân chào hỏi bà Lạc, vì đã quen với ngôi nhà nên Khánh rất tự nhiên.
-Chào bác.
-Khánh đấy à, lâu quá ko gặp cháu._bà vỗ vai hắn niềm nở
-Dạ con chào bác !!_Linh cũng lễ phép chào hỏi.
Bà nhìn nó từ đầu đến chân với đôi mắt hài lòng
-Cháu là….
-Dạ, là bạn gái cháu thưa bác!!_Khánh nhanh chóng tiếp lời
-Ko ngờ 2 đứa bây cũng ghê thật, đào đâu ra 2 cô bé dễ thương như này, phải biết trên trọng nghe chưa.
Nghe câu đó của bà, cả 4 ng đều bật cười. Gia thì cảm thấy yên tâm ki nghe câu đó từ bà Lạc nhưng….
-Hay nhỉ_một phụ nữ bước ra, kế bên là 1 cô gái đang khoác tay nhau rất thân thiết, chính là Hà Anh.
Cả 4 ng đều trố mắt nhìn, khuôn mặt ngac nhiên chuyển sang đơ toàn phần.
Bà Lạc liền đi đến ng đàn bà kia nở nụ cười:
-Chào chị, con trai chị cũng dắt 1 cô bé về đấy !!
-Mẹ !!_KHánh lên tiến gọi, kéo tay Linh củng qua
-Chào bác ạ, cháu là…._chưa kịp nói hết câu bà ta lại chen ngang
-Tôi ko cần biết, tránh ra để tôi nói chuyện với con trai tôi !!_nói rồi bà kéo tay hắn lại gần mình, nó bắt đầu lo lắng
Hà Anh cũng bước đến trc mặt nó bắt tay giả bộ thân thiện:
-A, chào cậu, đã lâu ko gặp !!
“Cô muốn diễn trò? Đc thôi, để tôi xem cô làm gì!”_nghĩ rồi cũng cười gượng đáp lễ
-Xin chào, đã lâu ko gặp.
-Sao mẹ lại ở đây?_hắn thắc mắc
-Bác Lạc nói hôm nay Thiên dẫn bạn gái nó ra mắt nên bà ấy rủ mẹ qua xem, nhìn cô bé cũng đc đấy._mẹ hắn ngó ngó qua Gia mỉm cười
-Dạ, Linh với Gia là bạn thân, sẵn tiện con dẫn Linh qua nhà bác Lạc luôn, mẹ thấy sao.
-Con đó mẹ thấy ko đc tí nào, mặt nhỏ, mũi nhọn, 3 vòng ko đạt chuẩn, làm sao xứng với con hả?_mẹ hắn dùng đôi mắt xem thường nhìn nó.
-Mẹ……_nó nhăn nhó định khuyên mẹ thay đổi cách nhìn nhưng ko đc
-Ko nói nhiều, muốn quen ai thì tùy con nhưng muốn lấy vợ thì phải là Hà Anh mẹ mới đồng ý.._nói rồi bà lại nắm tay Hà Anh lôi đi, trc khi đi ả còn nhún vai nhìn nó như tỏ ý “Ko phải tại tôi”.

Mặt nó bỗng xụ xuống, buồn bã. Khánh thấy vậy nên chạy lại an ủi nó.
-Ko có gì đâu. Anh sẽ tìm cách nói với mẹ._hắn nhéo mặt nó cười cười
“Haizz, vậy là ko qua đc cửa của mẹ anh ấy, phải cố gắn thêm thôi”
-Linh !!_Thiên và Gia đồng thanh.
-Chắc tại con hồ ly Hà Anh chọc phá thôi!_Thiên nói
-Ừm…em ko sao đâu, mọi ng nên biết em là ai, làm sao dễ bị đánh bại dễ dàng đc._nói rồi nó nháy mắt nở nụ cười tự tin
-Haha, tốt lắm con gái._bà Lạc nghe đc cuộc nói chuyện giữa 4 ng liền bật cười.- Ta ko nhìn lầm mà, con ko dễ đối phó tí nào, ta ủng hộ con, cố lên.
-Hì hì, cám ơn bác_nó cúi xuống tỏ ý cám ơn
-Thôi tới giờ cơm rồi, mau đi thôi.
____^^^_--------
Trong phòng ăn có một cái bàn tròng rất to, đủ cho cả gần 15 ng ngồi, trên bàn đầy ắp sơn hào hải vị. Họ ngồi theo thứ tự: Bà Lạc, Gia, Thiên, Linh, Khánh, Hà Anh và cuối cùng là bà Lưu.
Theo thói quen, Linh và Gia đứng lên lễ phép:
-Mời 2 bác, mời mọi ng dùng bữa vui vẻ.
-Cám ơn 2 con, ngồi xuống cùng ăn đi._bà Lạc vui vẻ nói.
2 anh nhìn cách cư xử của 2 nàng thì rất hài lòng, vui vẻ cười tươi.
-Ăn thì cứ ăn, cần gì làm màu!!_Hà Anh vừa cầm đũa ăn vừa lên tiếng
-Đúng vậy, tôi ko quen kiểu như vậy._mẹ của Khánh cũng tiếp lời Hà Anh
-Cô…mau im miệng…nếu ko đừng trách tôi…_Khánh trợn mắt nhìn ả đe dọa
-Thôi thôi đc rồi, mọi ng nên ăn uống thật vui vẻ._bà Lạc cố giãn hòa.

“Con bé Hà Anh này, haizz, sao bà Lưu lại thích nó đc nhỉ, cách cư xử như vậy làm sao làm con dâu trong nhà đc”_bà Lạc lắc đầu ngán ngẫm.
-Thôi, kệ cô ta đi._nó kéo kéo tay hắn nói nhỏ._xoay qua mẹ hắn cười cười rồi gắp thức ăn cho bà:-Dạ cháu mời bác.
-Nè cô kia, cô ko biết bác Lưu rất ghét tôm hả, sao lại cố ý gắp tôm cho bà._ả liền đẩy tay nó ra làm con tôm văng vào chiếc áo bà Lạc. Bà bực bội nhìn ả ta nhưng vẫn cố nén cơn giận:- Cái gì cũng phải nhẹ nhàng thôi cô Hà Anh.
Gia giật mình liếc ả ta rồi nhanh tay rút tờ khăn giấy trên bàn lau lau cho bà:
-Bác…bác ko sao chứ ạ !!
-À…à bác ko sao!! Các cháu tiếp tục ăn đi, ta ko sao!!
Nó thở phào nhẹ nhõm, liếc xéo nhìn ả ta. Ả ta xấu hổ cúi gầm mặt xuống.
“Ko biết là ai thích làm màu rồi tự gây rắc rối cho bản thân”_hắn vừa ăn vừa suy nghĩ.
Thấy mẹ mình và cô thân nhau nên Thiên cũng mừng thầm trong lòng. Anh nhìn hai ng vui vẻ nói chuyện mà thấy ghen tỵ theo.
-Mẹ à, mẹ giành mất quyền nói chuyện giữa con với cô ấy đấy._anh nũng nịu
-Anh này…._cô đẩy nhẹ tay anh cười cười
-Cái thằng…._bà Lạc cũng lắc đầu cười
Ko khí có vẻ khá hơn, trong bàn ăn lại rộ lên tiếng cười vui vẻ, chỉ có mỗi ánh mắt của Hà Anh nhìn nó đầy ganh ghét. “Hôm nay cô may mắn đấy, nhưng sẽ ko có lần sau đâu”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui