Hỉ Ca lần đầu tiên mới biết trò chơi có nhiều người đến như vậy. Đứng ở lối vào Tử Vong Hạp Cốc, một đường từ đây đến ngọn núi phía xa, chỉ toàn thấy đầu người, đen nghìn nghịt.
“Đúng là thời khắc lịch sử a~ Thiệt là kích động!” – Cuồng Vũ đứng bên cạnh lên tiếng cảm thán.
Mặc dù thời điểm thống lĩnh boss xuất hiện còn đến 2 giờ, nhưng mọi người đều đến sớm để chờ. Nếu không phải Tử Vong Hạp Cốc chỉ có thể chứa cao nhất là 4 vạn người, khẳng định sẽ có nhiều người tham gia tràng kịch chiến này hơn.
Đứng đội diện với Hỉ Ca toàn bộ là người của Khổ Độ. Hiện tại, hai phe chia thành 2 mặt trận đối địch nhau. Nhưng mà, trước khi boss xuất hiện, không ai ra tay cả bởi vì bọn họ đang chờ “một cơ hội”.
Cướp quái – chuyện này phải dựa vào tốc độ và lực công kích. Hiện tại, hai phe đều đang đặt cược vào một vận may, đó là thống lĩnh boss sẽ ở gần phe nào hơn. Bởi vì thực lực hai phe hơn kém không nhiều. Tuy liên minh của Hỉ Ca ít người hơn nhưng cấp bậc trung bình lại cao hơn.
“Gần đến giờ rồi, chuẩn bị tốt cả chưa?” – Hỉ Ca hỏi Cuồng Vũ. Cô là tổng chỉ huy, sẽ không tham gia chiến đấu. Các vị bang chủ khác cũng vậy, bọn họ đều đứng một chỗ phát mệnh lệnh.
“Mọi người đã vào vị trí.” – Cuồng Vũ hơi run run.
Không riêng gì Cuồng Vũ, cơ bản tất cả mọi người ở đây đều đang trong trạng thái khẩn trương cực độ. Tình cảnh hoành tráng trước mắt này rất khó gặp ở trò chơi chứ đừng nói là ở cuộc sống thật. Cho nên, dưới tình huống này mà không bị kích động, chỉ có thể là người ngoài hành tinh.
Cuồng Vũ vừa nói xong, chợt “oanh” một tiếng, mặt đất vỡ ra một khe nứt, vừa khít chia hạp cốc thành hai nửa bằng nhau.
Màn khói đen bốc lên dày đặc, khói đen đi kèm với lửa đen, lượn lờ lan tỏa ra xung quanh, chốc lát đã phủ kín toàn bộ hạp cốc. May mắn đây là khói lửa độc hại bình thường, chỉ lấy đi một ít máu của người chơi. Điều phiền toái là nó khiến tầm nhìn của mọi người bị hạn chế. Trong lúc nhất thời, mọi người chỉ có thể nhìn thấy từng đạo bạch quang lóe lên khi dược sư sử dụng kỹ năng hồi huyết.
Sau đó thì nhân vật chính xuất hiện. Từ dưới cái khe trồi lên một bàn tay, nó lớn đến nỗi một cái chộp có thể gom vào khoảng 20 người. Kế tiếp là cái đầu nhô lên, mặc dù có thể nói là mặt người nhưng diện mạo đó… Hỉ Ca tuyệt đối không dám nhìn kỹ. Cuối cùng mới tới thân hình, cao khoảng 200 mét, mặc một bộ chiến giáp màu đen bọc trong ánh lửa hừng hực.
Sau khi thống lĩnh boss hoàn toàn đứng trên mặt đất, các đốm lửa đen lập tức biến thân thành quái vật lửa có hình dạng con người. Quái vật lửa nhân dạng này có sức chiến đấu ngang ngửa với đại boss của bản sao. Nhìn lướt qua, có khoảng một vạn con quái vật lửa nhân dạng. Xa xa, thống lĩnh boss giống như Hắc ngục diễm hoàng đang thao túng đám quái vật lửa tấn công người chơi. Xem ra, bọn họ đã đánh giá thấp thực lực của thống lĩnh boss rồi. Trường chiến đấu này không phải chỉ là “cướp quái” nữa, mà là vừa cướp quái vừa đánh quái. May mắn một vạn con quái vật lửa chia đều tấn công hai mé. Hiện tại, cả hai phe đều không rảnh để đi khiên chiến Hắc ngục diễm hoàng. Bởi vì bọn họ đang sức đầu mẻ trán đánh nhau với quái lửa. Bọn quái này không chỉ số lượng nhiều mà còn có chiêu tự bạo, đánh không lại liền tự nổ tung, làm chết theo không biết bao nhiêu nhân mạng. Mặc dù dược sư có thể làm sống lại đồng đội, nhưng áp lực vẫn là rất lớn.
Đại khái khoảng 10 phút sau, quái lửa bị diệt hơn một nửa. Lúc này hai phe mới đem ánh mắt dời tới Hắc ngục diễm hoàng.
“Hỉ Ca, cho thích khách xuất trận sao?” – Cuồng Vũ hỏi.
Bởi vì thích khách có lực công kích cực cao. Nhưng Hỉ Ca đã chậm một bước. Minh Độ Thiên ra lệnh nhanh hơn cô. Cơ hồ anh ta vừa hạ lệnh thì toàn bộ thuật sĩ dưới trướng đã đồng loạt tấn công thống lĩnh boss. Từng chùm ánh sáng diễm lệ theo dưới đất đánh lên trên thân của Hắc Ngục Diễm Hoàng. Nhưng boss không xi nhê gì cả. Nó chỉ vung tay lên một cái, một đám lửa xuất hiện giữa đám người Khổ Độ, sau đó biến thành một đám quái vật lửa.
“Kiếm khách chia làm 2 đội. Đội thứ nhất đi lên dụ quái. Thuật sĩ và vũ giả theo sau. Thích khách trên 110 cấp toàn bộ đi tìm Thất Tử, sau đó nghe lệnh của hắn.”
Điều lệnh vừa ban ra, tất cả đội hình đồng loạt biến đổi. Không ai phát hiện ra, Long Môn đột nhiên mất đi vài trăm bóng người.
Minh Độ Thiên cũng nhanh chóng nhận ra dùng thuật sĩ đánh từ xa là sai lầm, bắt đầu thay đổi chiến lược.
Hơn 2 ngàn kiếm khách của Long Môn đồng thời sử dụng kỹ năng chiến hống vậy mà thống lĩnh boss chỉ hôn mê 7s mà thôi. Quả thực là chuyện ngoài sức tưởng tượng. Lúc bắt đầu, vì phối hợp chưa ăn ý cho lắm nên con số tử vong là rất lớn. Mỗi lần boss đập tay một cái sẽ lấy mạng của khoảng 50 kiếm khách, may mà tần số tấn công của boss không cao nên bọn họ còn đủ sức chống chọi. Nhìn thanh huyết lượng hơn mấy ngàn vạn của boss bị hơn một vạn người đồng thời công kích mà mỗi lần chỉ rớt khoảng vài ngàn điểm máu, Hỉ Ca thiệt muốn đập đầu vào tường. Đại khái bởi vì bọn họ còn chưa phá được lớp giáp phòng ngự.
Long Môn vừa ổn định tình huống thì Khổ Độ đã xuất kích, toàn bộ kiếm khách của họ đồng loạt tấn công, một chiêu liền có thể cướp đi cừu hận của quái. Không thể không nói, lấy thịt đè người luôn hữu dụng nha.
“Hỉ Ca, làm sao bây giờ?”
Bởi vì giáp phòng ngự của boss còn chưa bị phá cho nên chưa xuất hiện chuyện phiền toái. Nhưng một khi phá được giáp phòng ngự của boss, trong vòng 5 phút sau đó sẽ phân rõ thắng thua. Tình hình này không mấy tốt.
“Nếu không, để đội thứ hai của kiếm khách cũng đi lên dụ quái?” – có người đề nghị. Hiện tại, viễn trình công kích của cả hai phe đều không hữu dụng, bởi vì chỉ cần đến gần boss sẽ xảy ra thảm trạng bị vây trong quái vật lửa như Khổ Độ bị hồi nãy, hiện giờ chỉ có thể trông cậy vào công kích của kiếm khách.
“Không, chờ một chút.” – Hỉ Ca nheo mắt nhìn thống lĩnh boss ở phía xa. Trận chiến chân chính còn chưa bắt đầu đâu. Đợi đến lúc Hắc ngục diễm hoàng tung quần công kỹ năng thì cho dù sử dụng kỹ năng chúc phúc toàn quân cũng không cứu vãn kịp. Một khi phái toàn bộ kiếm khách đi ra, lỡ xảy ra chuyện gì, cô sẽ hối hận.
Khổ Độ chậm rãi lôi kéo lực chú ý của boss, đến mức gần như boss không còn đếm xỉa gì tới Long Môn nữa. Mọi người lo lắng xoay tới xoay lui, chính là Hỉ Ca vẫn một mực im lặng không ra lệnh.
“Hỉ Ca, sắp được rồi.”
“Ừ…” – Hiện tại, giá trị tổn thương của boss ngẫu nhiên sẽ xuất hiện 5 con số. Điều này có nghĩa giáp phòng ngự của boss rất nhanh sẽ bị phá vỡ. Năm phút đồng hồ kế tiếp mới là màn diễn chính thức.
“Hai đội kiếm khách đổi vị trí cho nhau. Đội thứ nhất đi theo dược sư, dùng cách nhanh nhất khôi phục lại pháp lực.” – Hỉ Ca vừa nói xong, thống lĩnh boss ngửa mặt lên trời hét lớn một tiếng, mặt đất run chuyển nửa ngày, tiếng ầm ầm vang vọng khắp nơi, tất cả ngoạn gia đều bị dính nguyền rủa, nhanh nhẹn giảm một nửa. Đợi sau khi trạng thái nguyền rủa tiêu tan, công kích của người chơi lên boss đã có thể xuất hiện con số vài vạn điểm.
“Phòng ngự đã vỡ, mọi người tấn công nhanh lên.” – tiếng la từ bên phe Khổ Độ truyền tới làm thành viên của Long Môn bên này cũng khẩn trương theo, tốc độ tấn công nhanh lên không ít.
Thành viên Long Môn nhìn thấy phe đối phương kéo quái qua bên đó, công kích chiếm giữ hơn 80% thế là mọi người quên luôn mệnh lệnh đầu tiên của Hỉ Ca, không thể dùng toàn lực tấn công. Theo lý thuyết thì điểm mấu chốt của vấn đề là ở chỗ, bên nào cướp được (cừu hận của) quái thì xác suất thắng lợi sẽ cao hơn. Cho nên, cái mệnh lệnh “hạn chế tấn công từ xa” của Hỉ Ca đã bị mọi người quăng ra sau não.
Viễn trình công kích bên phe Long Môn điên cuồng oanh tạch, nháy mắt có thể thấy được lực chú ý của boss sắp chuyển dời sang đây, không ngờ lúc này Hỉ Ca lại ra lệnh “viễn công toàn bộ rút lui”. Đại bộ phận người chơi đối với mệnh lệnh của cô là không thể lý giải, rất nhiều người vẫn tiếp tục tấn công, các vị bang chủ thì nhăn mặt.
“Hỉ Ca, ngươi đây là ý gì?” – có người mở miệng chất vấn.
Hỉ Ca lạnh lùng liếc mắt một cái: – “Nếu trái lệnh, lập tức dẫn người rời khỏi. Cuồng Vũ, thông báo xuống dưới, ai không nghe lệnh sẽ bị phán là “nội gián”, giết ngay lập tức.”
“Đã hiểu.”
Câu nói của Hỉ Ca vừa truyền xuống, chưa tới 20s, toàn bộ viễn công của Long Môn đều dừng tay. Bên kia, Minh Độ Thiên nhìn thấy tình hình liền kéo khóe miệng cười lên. Anh đã xem nhẹ khả năng thống lĩnh của Hỉ Ca rồi, vốn muốn để cho cô chịu mệt một phen, không nghĩ tới bị cô phát hiện âm mưu.
Công kích ngưng độ 5 phút, Hỉ Ca mới hạ lệnh tiếp tục nhưng phải áp chế tốc độ và lực lượng, cho dù cừu hận của boss bị Khổ Độ lôi kéo thì Hỉ Ca vẫn bình tĩnh bảo các đội ngũ thay đổi luân phiên nhau.
“Còn bao lâu?”
“Còn khoảng 5 phút.” – Cuồng Vũ trả lời.
“Ừ… Cát Tường, thông báo cho Thất Tử, hiện tại có thể động thủ.”
“Đã biết.” – Cát Tường đứng sau lưng Hỉ Ca, mĩm cười trả lời, sau đó phát tin. Ngay lúc này, đội ngũ kiếm khách của Khổ Độ, những người đang đứng gần boss nhất, bỗng nhiên xảy ra náo động. Mọi người còn chưa kịp nhìn ra chuyện gì thì một đám kiếm khách đã bị người ta cắt cổ.
3000 kiếm khách 100 cấp vs 700 thích khách 110 cấp. Nếu là tình huống bình thường còn chưa biết ai thắng ai thua. Nhưng đây là tình huống hỗn loạn, Thất Tử mang theo đám thích khách biến thái của hắn lấy một tốc độ không tưởng đi cắt cổ hơn 1000 kiếm khách của Khổ Độ.
“Lại là Thứ!!!!!” – Minh Độ Thiên ngầm lên.
Nhìn thấy đội hình của đối phương xảy ra đại loạn, Hỉ Ca nhếch mép cười. Kế hoạch của Minh Độ Thiên rất hoàn mỹ, đáng tiếc, Hỉ Ca quá hiểu anh ta, cho nên nắm được một thói quen không mấy tốt của anh ta.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...