Ba ngày sau.
Hỉ Ca vào trò chơi liền bị Cuồng Vũ không nói hai lời kéo về tổng đàn. A Thất thì bị ném tới hoang dã, chỉ có thể ngửa mặt nhìn trời than vãn.
“Vội vã tìm ta có việc gì?” – Hỉ Ca vốn muốn cùng mọi người nói tới chuyện hôn sự, nhưng thoạt nhìn tâm tình của Cuồng Vũ không được tốt cho lắm.
“Cẩm Y đã dẹp được nội loạn. Không biết Hồng Hoa kiếm đâu ra một cao thủ đến tọa trấn, đem toàn bộ người phản đối đá ra khỏi bang phái. Hiện tại, bọn họ luôn tìm chúng ta gây phiền toái.” – Cuồng Vũ sắc mặt cực kỳ khó coi. Một cao thủ đột nhiên xuất hiện mà nội gián của Long Môn cài trong nội bộ Cẩm Y không hề biết trước.
“Là người phương nào?” – Hỉ Ca nhíu mày. Vốn tưởng dễ dàng giải quyết chuyện phiền toái này, không nghĩ tới còn xuất hiện sai số. Là Thanh tỷ cùng Hồng Hoa liên thủ chơi cô sao? Có thể lắm.
“Là người của Huyết Sát, không thuộc hàng nổi danh nhưng thực lực cực cao.”
“Huyết Sát? Không phải bọn họ đang ở Tây Vực Sa Hải sao? Làm sao lại chen chân vào Đông Châu Xích Hỏa?” – Hỉ Ca tròn mắt. Thiên hạ quả nhiên thực loạn. Long Môn có phải hay không cũng nên mở rộng địa bàn, đi tranh giành một ít đất đai?
“Ngươi còn nói. Huyết Sát lúc trước vì vụ việc của Phong Bão giết chết Lôi Thương mà đụng chạm tới Kinh Lôi Hội. Bên Kinh Lôi Hội công khai thông cáo, nhất định phải đem Huyết Sát đá ra khỏi Tây Vực.”
“Bọn hắn đối phó không lại Kinh Lôi nên quay sang đối phó chúng ta?” – Hỉ Ca rốt cuộc hiểu được vấn đề. Không ngờ bọn họ là người qua đường giáp vô tội. Dám bỏ tiền ra mướn sát thủ đi giết người lại không dám đứng lên gánh vác hậu quả. Haiz… trên đời này, đúng là loại người gì cũng có thể đụng tới.
Cuồng Vũ nhún vai: – “Đó là đương nhiên.”
“Chỉ có bọn Huyết Sát động thủ thôi sao?” – Hỉ Ca cau mày. Khổ Độ không lợi dụng bỏ đá xuống giếng à? Cơ hội tốt như vậy, không lẽ lại buông tha sao?
Hiện tại, thế lực của Long Môn ở Nam Uyên bắt đầu bành trướng, lại cùng Thứ có quan hệ sâu xa. Cho nên, Minh Độ Thiên hẳn phải nghĩ Long Môn chính là một phân nhánh của Thứ. Dựa theo tính tình của anh ta, không thể nào lại không muốn đạp chết Long Môn. Lần này là cơ hội tốt. Nếu anh ta biết cách xử lý, Hỉ Ca liền phải chịu áp lực giáp công từ hai thềm đại lục. Cô muốn sống sót sẽ cực khó.
“Bên này không có động tĩnh gì. Chư Cát Hầu bên kia lại nháo rất lợi hại. Nghe nói cao thủ vừa gia nhập Cẩm Y có ý muốn liên thủ với Chư Cát Hầu. Bất quá Hồng Hoa hình như còn chưa đồng ý.”
“Phái người theo dõi. Không thể để bọn họ liên thủ được. Nếu cấp bách, cho người đem đám Huyết Sát kia đá ra khỏi Cẩm Y.” – Hỉ Ca nói. Loại cục diện này thật bất lợi cho Long Môn. Nếu Cẩm Y cũng chen chân vào gây hấn, phiền toái sẽ càng lớn. Cho nên, hiện tại Hỉ Ca chỉ có thể nghĩ đến chuyện liên thủ với Thanh tỷ – “Đúng rồi, Thanh tỷ gần đây có liên lạc với ngươi không?”
“Ngày hôm qua mới tìm ta. Tin tức về mấy người kia là Thanh tỷ đưa tới.”
Thanh tỷ luôn giữ thành ý. Hơn nữa Thanh tỷ xử lý sự vụ cực kỳ ổn thỏa. Cuồng Vũ đối với người này ấn tượng rất tốt. Nhưng mà, nữ nhân này tâm tư quá sâu. Một bên có thể cùng Hồng Hoa diễn trò chị muội tình thâm, một bên lại mưu đồ lật đổ Cẩm Y. Người như thế, không thể làm bằng hữu.
“Vậy tốt. Trước chậm rãi theo chân bọn họ chơi đùa một chút. Thời điểm thích hợp liền rửa sạch đám người kia. Tốt nhất là khiến cho Hồng Hoa tự thân động thủ đá người.” – Hỉ Ca rất tin tưởng Cuồng Vũ, mấy chuyện này Cuồng Vũ có thể ứng phó dễ dàng.
“Không vấn đề. Đúng rồi, mấy ngày nay rốt cuộc ngươi làm gì? Vì sao ngay cả Thất Tử và em trai của ngươi đều không thượng tuyến?”
“Kết hôn.” – Hỉ Ca trực tiếp quăng bom.
“Kết hôn?” – Cuồng Vũ thiếu chút nữa lọt tròng – “Ngươi… ngươi… thật kết hôn?”
Nếu Cuồng Vũ còn có biểu tình này, không biết bọn Cát Tường khi nghe tin sẽ còn bị kinh hách đến cỡ nào, Hỉ Ca sờ sờ mũi, ngượng ngùng.
“Ừ. Cảm thấy không sai biệt lắm liền làm thôi.”
“Cái gì liền làm? Hai người trước đó cũng chưa từng nói qua chuyện kết hôn a!!” – Cuồng Vũ đương nhiên không hoài nghi chuyện Hỉ Ca sẽ gả cho Thất Tử. Nhưng mà tốc độ có cần nhanh như hỏa tiễn thế này không?
“Ta trước đó không hề nghĩ tới chuyện lập gia đình a. Đột nhiên hai ngày trước liền quyết định thôi.” – Hỉ Ca vẻ mặt vô tội nói. Chuyện này không thể trách cô nha.
“…” – Cuồng Vũ thật sự muốn biết cha mẹ của Hỉ Ca khi nghe tin con gái đột nhiên kết hôn thì sẽ có phản ứng gì. Cuồng Vũ bị tin tức kia kích thích, hoảng hốt rời khỏi tổng đàn bang phái.
Lúc này tin nhắn của Hỉ Ca vang lên. Là của bọn Cát Tưởng gửi qua. Haiz… phải đi gặp bọn hắn một chút. Hỉ Ca không hiểu, cô là nữ nhân, phải cưới chồng là đúng rồi, sao bọn họ kinh ngạc đến như vậy a~ Tư Văn gửi qua chính là một đống dấu chấm than!!!!!!!!!!!!!!
Hỉ Ca từ bang phái đi ra, trực tiếp hướng tới Cát Tường Tửu Lâu ở Nam Uyên thành. Trên đường đi, cô đụng mặt 2 người, chính là Minh Độ Thiên và một cô gái. Cô gái đang ôm cánh tay Minh Độ Thiên có vẻ rất thân thiết, mà anh ta thì đang mĩm cười. Thoạt nhìn cảm tình hai người tốt lắm.
Cô gái này không phải Ngũ Linh?! Chẳng lẽ tin đồn là sai? Không phải Ngũ Linh và Minh Độ Thiên đang cặp kè nhau à? Tin tức bát quái về đời sống các lão đại đều được A Li báo cáo cho Hỉ Ca hằng tuần. Mấy tin tức này chẳng có tác dụng gì, bất quá, nữ nhân nào không yêu bát quái đâu?
A Li cực kỳ có hứng thú với Minh Độ Thiên. Đặc biệt sau khi biết Hỉ Ca cùng anh ta có một đoạn tình cảm ngày xưa liền làm nguyên một cái chuyên mục, liệt kê toàn bộ những cô gái có dây dưa tình cảm với anh ta. Nếu nhớ không lầm thì người đứng đầu bảng danh sách kia chính là Ngũ Linh nha.
Bọn họ là thẳng mặt đi tới, Minh Độ Thiên đương nhiên nhìn thấy Hỉ Ca. Bất quá thần sắc của anh ta không có biến hóa gì, chỉ đưa mắt liếc nhìn cô một cái, sau đó quay đầu nhìn cô gái đi bên cạnh. Hỉ Ca không để ý nhiều, tiếp tục bước đi. Nhưng còn không đợi cô đi được bao xa, Mặc Phi không biết từ chỗ nào đã vọt ra như vũ bão, cầm lấy tay Hỉ Ca vừa lắc vừa nói lớn.
“Hỉ Ca~ vì sao ngươi cùng lão đại kết hôn cũng không nói với chúng ta một tiếng a~”
“Không phải bây giờ ta tới thông báo sao? Đừng quên tặng lễ a~” – Hỉ Ca cười cười. Có người muốn đưa đầu ra tặng lễ vật, không nhận thì thật có lỗi với bản thân à.
“Ngươi và lão đại đúng là cùng một giuộc, hắc hắc, cơ mà động tác của lão đại đúng mau, ta còn tưởng phải 2-3 năm nữa lão đại mới cưới được người đâu.” – Mặc Phi cười rất biến thái, làm khóe mắt Hỉ Ca giật giật.
Hai người vừa nói chuyện vừa bước đi. Hỉ Ca không có dịp nhìn thấy thần sắc của Minh Độ Thiên sau khi nghe được lời nói của Mặc Phi. Chỉ có cô gái kia mới biết, cô nghi hoặc hỏi.
“Minh, anh làm sao vậy?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...