Thịnh Thế Hôn Nhân



Năm người vây quanh bên một cái bàn không lớn, có chút náo nhiệt.

Nhưng lúc ăn cơm, ngoài âm thanh đũa và chén dĩa va chạm còn có tiếng nhai nuốt trong miệng ra thì không ai mở miệng nói chuyện.

Điều này làm cho đầu óc Bạch Nhược Y mờ mịt, thỉnh thoảng có dùng khóe mắt lướt qua vẻ mặt những người khác, bọn họ cũng chuyên tâm ăn cơm, không ai nói chuyện

Lại có thể dùng chưa tới 30 phút, năm người bọn họ đều ăn xong rồi

Thẩm Đình Thâm và Thẩm Đình Vũ ít nhiều biết Thẩm Thanh Du có điều muốn nói, cho nên tất cả mọi người đều ăn vội vã như vậy

Bình thường khi ăn chung, Thẩm phu nhân sẽ luôn hỏi tình trạng của hai người bọn họ, còn Thẩm Thanh Du có3lúc sẽ đáp mấy câu.

Chỉ có lúc Thẩm Thanh Du có chuyện quan trọng tuyên bố, Thẩm phu nhân mới có thể không nói một chữ trên bàn cơm, lòng mọi người hiểu mà không nói, chỉ ăn cơm nhanh một chút.

Bạch Nhược, chủ động đứng lên, giúp Thẩm phu nhân cùng nhau dọn dẹp bát đũa

“Làm phiền con rồi.” Thẩm phu nhân cũng không bảo Bạch Nhược Y dừng lại, chỉ khách khí và cười hiền với Bạch Nhược Y


Bạch Nhược Y đáp lại Thẩm phu nhân bằng một nụ cười lễ phép, “Cháu không thể đến ăn không cơm nhà bác, mà chuyện gì cũng không làm ạ.” Thẩm phu nhân khẽ cười, không dám mở miệng nói chuyện, dẫn Bạch Nhược Y vào phòng bếp

“Cháu giúp bác rửa bát.” Bạch Nhược Y vừa nói, vừa vén ống1tay áo lên đi tới bên cạnh bồn nước

Thẩm phu nhân lấy ra hai cái khăn lau, cũng đi tới bên cạnh Bạch Nhược Y, ý là muốn cùng Bạch Nhược Y rửa

Bên kia, ba cha con Thẩm Thanh Du còn vây quanh trước mặt bàn cơm trống rỗng, Thẩm Thanh Du thở dài, biểu cảm trên mặt rất nghiêm trọng

Thẩm Đình Thâm ngồi thẳng lưng, anh ý thức được Thẩm Thanh Du có chuyện lớn muốn nói.

Chân mày của Thẩm Thanh Du nhíu lại thật chặt, nếp nhăn già nua bên khóe mắt đểu lộ ra ngoài, “Hôm nay bảo các con về nhà ăn cơm, là có chuyện muốn nói với các con.”

“Chuyện của công ty sao?” Thẩm Đình Thám tự nhiên tiếp lời.

“Ừ.” Con người của Thẩm Thanh Du giống như chim ưng lướt qua vẻ mặt3của hai con trai ngồi ở hai bên

Hôm nay Thẩm Đình Vũ mặc một bộ vest đen, kiểu tóc cũng hơi giống Thẩm Định Thâm, hơn nữa ánh mắt Thẩm Đình Vũ vốn dĩ giống Thẩm Đình Thâm bốn năm phần, cho nên Thẩm Thanh Du cứ cảm giác anh em hai người bọn họ là một mẹ sinh ra.

“Ngày hôm nay, những đồng sự quan trọng của công ty đã tới nhà tìm ba rồi.” Thẩm Thanh Du nói chuyện với hai đứa con trai mình, cũng không cần quanh co lòng vòng, trực tiếp đi vào chủ đề

“Ba đã mặc kệ chuyện của công ty nhiều năm, bọn họ tìm ba làm cái gì?” Thẩm Đình Thâm không hiểu, gần đây công ty như thường

Nếu như những đồng sự đó nói chuyện Thẩm Đình Vũ tung giá cổ3phiếu của công ty ra thị trường thì hắn là đã sớm tìm đến Thẩm Thanh Du, sao có thể kéo tới hôm nay?

“Bọn họ lấy thân phận trong dòng họ tới.” Thẩm Thanh Du nói đến đây thì ý vị sâu xa nhìn Thẩm Đình Vũ

Thẩm Đình Vũ an tĩnh ngồi ở một bên, nhận ra được ánh mắt sắc bén của Thẩm Thanh Du thì cứ cảm giác sau lưng rét lạnh, Thẩm Đình Vũ nhìn thẳng vào mắt Thẩm Thanh Du, trong lòng đã sáng tỏ, “Bọn họ tìm đến ba là vì nói lỗi của con sao?”

Thẩm Thanh Du biết chuyện cho tới bây giờ, lại đi oán trách Thẩm Đình Vũ cũng không có ý nghĩa

Ông ta không trả lời Thẩm Đình Vũ, chỉ là khép mi mắt, bất đắc dĩ lắc đầu, “Cũng không9phải, hôm nay bọn họ tới tìm ba là để nói với ba quyết định của bọn họ.”


“Quyết định gì?” Chân mày của Thẩm Đình Thâm khẽ nhếch, kể từ khi Thẩm Đình Thâm tiếp nhận Thẩm thị tới nay, bất kể công ty ra quyết định gì, quyền quyết định đều ở trên tay một mình Thẩm Đình Thâm

Dù là tốt cũng vậy, hay là xấu cũng thế, chỉ cần Thẩm Đình Thâm họp, trên căn bản, trong hội nghị sẽ không có bất kỳ tiếng phản đối

Trong ấn tượng của Thẩm Đình Thâm, những đồng sự đó đều rất hiền hoà, thậm chí hiền hoà đến hoàn toàn không có chủ kiến gì

Sắc trời cuối cùng cũng sầm tối, đèn trong phòng ăn cũng sáng lên

Đèn chân không chiếu sáng trên mặt tường phía Đông làm cho bóng dáng ngồi trên ghế của ba người bọn họ cũng kéo dài lên mặt đất

Vừa dài vừa đen, không khí trong phòng cũng càng nặng nề, giống như biển sâu.

Mặt biển không có một chút gợn sóng gì, nhưng đáy biển lại cuộn sóng dữ dội.

“Bọn họ tìm đến ba nói, phát hiện công ty đã thành tình trạng thế này rồi.” Thẩm Thanh Du cũng không trách hai đứa con của mình biến công ty thành tình trạng này

Dù sao lúc ông ta còn trẻ cũng từng bị dòng họ đối xử như vậy, cho nên ở một mức độ nào đó, Thẩm Thanh Du vẫn bênh vực hai đứa con của mình, “Hạng mục của Đình Vũ không thể xảy ra vấn đề gì nữa, nếu xảy ra, dòng họ sẽ cân nhắc việc thay đổi Tổng giám đốc.”

“Bọn họ điên rồi sao?” Thẩm Đình Thâm bật thốt lên, trong con ngươi đen nhánh đầy vẻ khó hiểu và khinh thường, “Chẳng lẽ phát hiện ở trong Hội đồng quản trị của dòng họ, có ai có năng lực tiếp quản chức vị Tổng giám đốc công ty này sao? Thay đổi người? Bọn họ muốn đổi ai?” “Phải nên hỏi bọn họ là ai muốn ngồi vị trí Tổng giám đốc mới đúng?” Ý nghĩ xuất phát điểm của Thẩm Đình Vũ và Thẩm Đình Thâm không giống nhau, Thẩm Đình Vũ nghĩ là trong gia tộc sớm đã có người muốn ngồi lên vị trí đó, nhưng do Thẩm Đình Thâm quản lý công ty quá gọn ghẽ, cho nên không thể làm ra chuyện gì

Phát hiện ở công ty xảy ra vấn đề, người đó liền rục rịch ngóc đầu dậy, muốn ngồi lên vị trí Tổng giám đốc


Thẩm Thanh Du không cực đoan như hai đứa con trai, trong mắt của ông ta đầy vẻ bất đắc dĩ, “Cũng không thể trách người trong dòng họ, các con đưa công ty đến bước này, bọn họ một câu oán trách dư thừa cũng chưa từng nói, chỉ nói là có thể các con không thích hợp ngồi ở vị trí Tổng giám đốc

Hơn nữa bọn họ cũng coi như là cho chúng ta đường lui, chỉ nói là không nên để cho hạng mục xảy ra vấn đề nữa là được, nếu không mặc kệ bọn họ có muốn ngồi lên vị trí Tổng giám đốc hay không, có lẽ sinh tử tồn vong của công ty cũng sẽ có vấn đề.”

Thẩm Đình Thám lạnh mặt đưa mắt nhìn Thẩm Đình Vũ ngồi ở đối diện, nghĩ thầm xuất phát điểm cũng là vì chuyện tiền bạc hạng mục game online của Thẩm Đình Vũ xảy ra vấn đề.

Thẩm Đình Vũ biết điều ngồi ở trên ghế, mím môi thật chặt không nói một lời

Cậu ta nghĩ thầm hạng mục game online đã hoàn thành rồi, lập tức sẽ phát hành trên thị trường điện thoại di động, quảng cáo tiêu thụ cũng đã phát ra.

Chỉ cần qua trận này, kinh tế của Thẩm thị sẽ nóng lại, mọi thứ đều sẽ tốt lên

Cậu ta cũng không có ý thức được, Nhan Như Ngọc và Đào Nguyệt hoàn toàn không phải thật lòng muốn giúp Thẩm thị bọn họ

“Tóm lại ba bảo hai người các con về là muốn nói với các con sau này ở trong công ty, bất kể làm cái gì đều phải cẩn thận một chút.” “Con biết rồi.” Thẩm Đình Vũ và Thẩm Đình Thâm trầm giọng nói.

Hiểm khi ba cha con thuận lợi bàn chuyện một lần.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui