Thịnh Thế Hôn Nhân



Thẩm Đình Thâm mặc đồ ngủ mỏng tang

Nhiệt độ bên ngoài giảm xuống dưới 0, khiến anh không kìm được mà cau mày

Ánh mắt anh dõi xuống, có thể thấy bóng cổ đứng trước cửa biệt thự nhưng không thấy người

Buổi tối anh chuẩn bị đi ngủ thì nhận được điện thoại của Lý Lâm, nói hạng mục bên phía Thẩm Đình Vũ đã bắt đầu đưa vào hoạt động

rồi.

Điều đó khiến anh thao thức không yên, mãi không thể đi vào giấc ngủ

Đến tầm một giờ sáng, di động anh nhận được tin nhắn từ số lạ, hơn nữa còn là MMS*

(*) MMS: là dịch vụ cho phép quý khách có thể gửi và nhận các bản tin đa phương tiện (bao3gồm chữ viết, hình ảnh, âm thanh, đoạn phim ngắn) từ máy điện thoại di động của mình đến các số điện thoại Gmobile khác

Dung lượng tối đa của một bản tin MMS là 300Kb.

Vừa mở ra xem, anh đã thấy nửa bên mặt Bạch Nhược Y, nhưng cô lại mặc đồ ngủ và đầu tóc rối bù, dọa Thẩm Đình Thâm giật cả mình

Anh lập tức nghĩ tới chuyện gọi Bạch Nhược Y, hỏi cô ở nhà ai, nhưng lại sợ người chụp hình kia nấp ở chỗ bí mật, làm chuyện không hay với cô.

Thẩm Đình Thâm không dám gọi điện thoại, anh tới thẳng nhà Bạch Nhược Y, đồng thời vội vã gửi tin cho số lạ kia


“Rốt cuộc mày0muốn làm gì?” Với tài trí của Thẩm Đình Thâm, không khó đoán được chuyện lần này là hiểu lầm.

Nhưng khi thấy Bạch Nhược Y từ phòng Nhan Như Ngọc bước ra, trên mặt cô nở nụ cười, thậm chí Nhan Như Ngọc còn đưa tay vuốt tóc cô..

Động tác tự nhiên, thân mật như vậy khiến lửa giận trong lòng Thẩm Đình Thâm không kìm được mà bốc thẳng lên đầu.

Người ta thường nói thích thì suồng sã, yêu mới kiềm chế

Đối với Thẩm Đình Thâm mà nói, càng thích Bạch Nhược Y, anh càng khó khống chế cảm xúc của mình.

Tựa như người khác chỉ nhìn cô thêm một lần là cướp cô khỏi tay anh.

“Thẩm Đình Thâm..

Em biết buổi tối5em từ nhà người khác bước ra, lại còn mặc đồ ngủ, chuyện này là em không đúng thật! Anh giận em cũng đáng lắm..

khụ khụ!” Bạch Nhược Y nói xong bèn không kiếm được mà họ lên, mũi cô sớm đã đỏ bừng.

Đứng trong gió lạnh, Bạch Nhược Y không chịu được

Cô ngồi xổm xuống, bàn tay vẫn cố gõ cửa nhà Thẩm Đình Thâm

Thậm chí cô cũng không biết mình nói những lời này, Thẩm Đình Thâm có nghe được không

Nếu Thẩm Đình Thâm về nhà ngủ ngay, chỉ là đèn trong phòng không tắt mà thôi, vậy chẳng phải mình đang tự nói mình nghe?

Nghĩ đến chuyện đó, Bạch Nhược rất khó chịu

Vốn dĩ hôm nay gặp phải kẻ xấu4đã khiến tâm trạng cô thảm hại, kết quả lại còn xảy ra chuyện này

Tay Bạch Nhược Y gõ cửa, tiết tấu dần dần chậm lại.

Gió lạnh vẫn mãi như vậy, giống như lưỡi dao, mảnh bằng hung hăng bá đạo giáng vào cơ thể Bạch Nhược Y

Phần cổ, cổ tay lộ ra bên ngoài lẫn gương mặt đều bị lạnh tới mức từ đỏ hóa tím.

Cô cảm thấy rất mệt, trước mắt chính là cửa chính đóng chặt không chút khe hở.

“Thẩm Đình Thâm, em biết anh đang giận, vậy anh đừng giận lâu quá nha.” Cô thật sự không biết nên nói gì, lời cần nói đã nói xong

Bạch Nhược Y vịn cửa phòng đứng dậy lần nữa, cảm thấy bàn9chân mình run lên, không biết là do lạnh hay do chân đã mỏi nhừ.

Nói xong những lời kia, Bạch Nhược Y xoay người đi ra ngoài, không nghĩ đến lúc này bên ngoài đã không còn xe taxi


Thẩm Đình Thâm đứng trên sân thượng, nhìn Bạch Nhược Y từ cửa đi ra, bóng dáng dần rời khỏi tầm mắt anh

Hai tay anh đặt trên ban công, các ngón tay nắm thật chặt lan can gỗ, ánh mắt đen nhánh phủ đầy sóng ngầm mãnh liệt.

Anh vừa đau lòng vì muộn như vậy mà Bạch Nhược Y vẫn ở bên ngoài bị gió thổi lạnh, vừa bực vì cô không biết tự bảo vệ mình

Hai người, một cao một thấp, đều có tâm sự riêng

Bạch Nhược Y đi mấy bước thì đột nhiên cảm thấy đầu óc choáng váng, bất thình lình trước mắt tối sầm, cô ngã xuống đất

Một tiếng “bịch” vang lên trong màn đêm yên tĩnh, đặc biệt chói tai

Thẩm Đình Thâm lập tức nhíu mày, hận không thể từ ban công lầu hai trực tiếp nhảy xuống

Nhưng anh vẫn giữ được lý trí, lập tức chạy xuống cầu thang, mở cửa chính lao đến bên Bạch Nhược Y

Thấy băng gạc trên trán cô, anh không kịp nghĩ cô xảy ra chuyện gì, bèn bể cả người cố lên

“Sao lại thế này?” Thẩm Đình Thâm đặt Bạch Nhược Y nằm lên giường, đưa tay thăm dò sau gáy cô

Lạnh như băng, không hề phát sốt

Anh lại tháo băng gạc trên trán cô ra, thấy vết thương không nghiêm trọng lắm

Cô ngất đi hẳn là không liên quan tới vết thương ở trán

Chuyện gì xảy ra với cô thế này? Thẩm Đình Thâm không nghĩ nhiều, lập tức lấy di động ra gọi cho Diệp Thâm

“Chúc mừng năm mới! Thẩm Đình Thâm!” Diệp Thâm vui vẻ nhận điện thoại, phía cậu ta rất ồn, chắc là đang chè chén say sưa


“Bây giờ anh tới đây một lát.” Giọng Thẩm Đình Thâm trầm xuống, không giấu được sự sốt ruột.

Lúc này Diệp Thẩm mới phản ứng kịp, người như Thẩm Đình Thâm làm sao gọi điện chúc mừng năm mới chứ? Nghe cách nói của anh, hẳn là trong nhà có người gặp chuyện: “Sao thế? Ai bị bệnh vậy?”

“Bạch Nhược Y bị ngất.” Thẩm Đình Thâm nói ngắn gọn: “Tôi không biết sao cô ấy lại bị ngất, thoạt nhìn trên người không có vết thương nào, nhiệt độ cơ thể cũng bình thường, không hề phát sốt

Vậy nên phiền anh tới nhà tôi khám cho cô ấy được không?” Hiếm khi nghe Thẩm Đình Thâm mời người khác, Diệp Thâm hơi do dự

Bởi vì lần tụ họp này có một người con gái là nữ thần của cậu ta, khó khăn lắm mới kéo gần quan hệ đôi bên, cậu ta thật sự không muốn rời đi như vậy.

“Thế này nhé, anh mở video lên để tôi xem tình trạng cô ấy thế nào.” Diệp Thâm nghĩ ra một cách đơn giản, vừa không phải rời buổi tụ họp, vừa có thể xem tình trạng Bạch Nhược Y

Thẩm Đình Thâm là người sống kiểu trực tiếp

Anh chẳng hề dùng tới video, trừ khi mở cuộc họp mới dùng

Lông mày anh cau lại thành hình chữ “bát”, cả người toát ra hơi thở vô cùng nặng nề.

Nhưng lúc này không phải giờ làm việc của Diệp Thâm, nếu Thẩm Đình Thâm kiên quyết bắt cậu ta tới thì không khỏi hơi bất công

Do đó anh đành theo lời đề nghị của cậu ta mà mở video lên

Theo sự chỉ dẫn của cậu ta, anh kiểm tra qua cơ thể Bạch Nhược Y.

“Không sao đâu, cô ấy chỉ mệt quá thôi, không có vấn đề gì, để cô ấy ngủ một giấc là được.” Diệp Thâm cười, nhìn video: “Thật sự không có gì đâu, yên tâm đi.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui