Thịnh Thế Hôn Nhân



Nhưng Bạch Nhược Y lại không cho là như vậy, cô ngồi bên cạnh Bạch Kiển, cười nói: “Lưu tổng à, trước đây ông đã làm gì với Bạch thị, những người trong giới kinh doanh đều rất rõ ràng Lúc Bạch thị trong thời gian huy hoàng, ông luôn anh anh em em ngon ngọt với ba tôi Nơi nào có tiếng Bạch thị thì cũng biết có liên quan đến công ty của các người, luôn biết quan hệ hai công ty rất tốt Thế nhưng khi Bạch thị cần tiền, thì ngay cả ba tôi ông cũng không thèm gặp Loại người như ông, ông luôn nói xấu ba tôi trong giới kinh doanh, ông cảm thấy có2người tin ông sao?”

“Một con nhãi ranh như cô thì biết gì chứ? Chuyện của công ty Bạch thị chưa đến lượt cô nói chuyện” Trước đó Bạch Kiến đã cười khẽ, Lưu Bằng không thay đổi chút nào cả

Bây giờ nghe Bạch Nhược Y nói vậy ông ta thực sự đã nổi giận


Bị một con nhãi ranh làm nhục, đương nhiên trong lòng ông ta không thể dễ chịu được “Đây là Bạch thị của chúng tôi, chỉ cần dựa vào việc tôi mang họ Bạch! Thì tôi có quyền lên tiếng” Bạch Nhược Y khẽ nhướng cằm lên, một khí thế hừng hực trào dâng tỏa ra khắp cơ thể cô Đến cả Bạch Kiên đang ngồi cạnh cũng7giật mình bởi dáng vẻ này của cô, đồng thời trong lòng cũng mừng thầm Mấy năm qua, Bạch Nhược Y đã thay da đổi thịt Lưu Bằng tức giận đỏ cả mặt: “Tóm lại, các người muốn tới Mỹ giành lấy hạng mục đó, dù thế nào cũng phải hợp tác cùng công ty tôi, không thể ăn một mình được” Ông ta đã tốn không ít công sức để có được tin tức này

Cứ như vậy mà vô duyên vô cớ bị Bạch thị giành mật đương nhiên là không thể cảm tâm Đồng thời cũng tự trách mình quá coi thường cha con Bạch thị, không ngờ dã tâm của họ lại lớn như vậy

“Lưu tổng, mọi người9đều đã là người trưởng thành, ông cũng đã lăn lộn thương trường bao nhiêu năm qua Ông không cảm thấy ông nói những câu này thực sự rất nực cười sao?” Bạch Nhược Y cong môi lên nói với ý châm chọc, khẽ nhướng mày, ánh mắt đầy sự lạnh lùng, lạnh tới mức khiến người ta rùng mình

Bạch Kiến nhìn thấy dáng vẻ ấy của cô, trong lòng đột nhiên lại nhớ tới Thẩm Đình Thâm

Từng cử chỉ lời nói của Bạch Nhược Y với Lưu Bằng, kể cả cái nhăn mày hay nụ cười đều rất giống Thẩm Đình Thâm

Dáng vẻ ấy không phải là dáng vẻ của một cô gái mời ngoài hai mươi có thể có5được


Lưu Bằng tức đến nỗi suýt hộc máu mồm: “Phù” rồi đứng dậy, giơ tay chỉ vào Bạch Nhược Y mắng: “Cô định làm gì? Nếu không phải tôi và ba cô còn có chút tình cảm, tôi sẽ không bao giờ để cập tới lần hợp tác này? Tôi đã mang cả hợp đồng liên doanh tới rồi, các người chỉ có hai lựa chọn Hoặc là hợp tác với tôi, sau đó giành lấy hạng mục bên Mỹ Hoặc là coi như tôi chưa từng tới đây ngày hôm nay, các người cũng không thể đến Mỹ giành lấy hạng mục ấy” Bạch Nhược Y nhìn Lưu Bằng nói chuyện như một đứa trẻ không hiểu chuyện, còn ra3vẻ dọa dẫm ở đây, thực sự là quá nực cười: “Nhưng chuyện ông nói có ý nghĩa gì không? Tôi có thể nói rõ ràng với ông rằng, nếu như vị cá sấu lớn bên Mỹ đã biết ba tôi, ông cũng biết nếu ba tôi đi đàm phán, thì rất có khả năng họ sẽ hẹn ba tối hợp tác Cho nên cơ hội lần này đối với Bạch thị mà nói thì đó là một cơ hội vô cùng tốt Đương nhiên Bạch thị chúng tôi sẽ cố gắng hết sức, nhưng tôi từ chối hợp tác với công ty của ông” “Cô cô” Lưu Bằng tức giận trừng mắt lên, giống như mắt sắp rơi ra ngoài vậy, thậm chí còn giơ tay lên như muốn đánh Bạch Nhược Y vậy Nhưng Bạch Kiến đã giữ tay Lưu Bằng lại, kéo cánh tay của Lưu Bằng rồi đi ra ngoài: “Lưu tổng, phải biết chừng mực, ông định làm loạn ở đây, để tôi phải gọi bảo vệ đuổi ông đi sao?”

Lưu Bằng thở phì phò rút tay ra khỏi tay Bạch Kiến, hung hăng trừng mắt nhìn Bạch Nhược Y: “Thảo nào Thẩm Đình Thâm lại không cần cô nữa, thì ra cô chỉ là loại này thôi, người đàn ông đó thông minh như vậy sẽ không cưới cô đâu”

Nói xong Lưu Bằng tức giận hầm hầm rời khỏi Bạch thị Bạch Nhược Y bước tới đỡ lấy Bạch Kiến, biết ông vừa phải giữ Lưu Bằng nên tốn không ít sức lực: “Ba, ba không sao chứ?”

Bạch Kiến cười, xoa đầu Bạch Nhược Y: “Ba không sao cả, ba rất mừng, mừng vì cuối cùng Nhược Y của ba cũng đã lớn rồi, còn biết kinh doanh nữa”


“Ba, ba nói gì vậy?” Bạch Nhược Y hơi xấu hổ cười cười, nhớ lại trước đó Bạch Kiển nhìn thấy cô nói chuyện với Lưu Bằng, hơi ngại ngùng: “Con chỉ không thích ông Lưu tổng đó thôi, con còn nhớ khi Bạch thị còn chưa sụp đổ, Lưu tổng luôn tỏ vẻ quan tâm tới chúng ta, mở miệng ra là gọi Nhược Y Thế nhưng một năm trước khi Bạch thị sụp đổ, ba tới tìm ông ta giúp đỡ, ông ta lại không thèm gặp ba lấy một lần” Nghĩ lại có lẽ đó là khoảng thời gian tối tăm nhất trong cuộc đời, Bạch Nhược Y có thể nhìn thấy được ánh mắt của Bạch Kiến tràn ngập sự cô đơn

Bạch Kiến lại ngồi vào ghế sofa, từ từ lắc đầu: “Con người ấy mà, luôn luôn thực tế như vậy, huống hồ lại là người làm ăn Chuyện trước đây bỏ qua đi, nhưng con thực sự muốn đến Mỹ sao?”

“Vâng” Bạch Nhược Y gật đầu: “Con nghĩ Bạch thị đã trở lại với ba, nếu có thể mở rộng thị trường tại Mỹ, đối với Bạch thị mà nói thì chỉ có lợi mà không có hại Hơn nữa con cũng đã ở Mỹ hơn một năm, cũng có chút hiểu biết về thị trường bên đó, bây giờ việc quan trọng nhất là chúng ta không biết ai là người quản lý hạng mục ấy, còn nữa cá sấu lớn biết ba là ai?”

“Về việc người này là ai, có lẽ ba đã biết rồi, đó là người mà ba đã quen hồi còn nằm viện bên Mỹ, có lẽ là duyên phận Nếu như con thực sự muốn tới Mỹ làm ăn thì tối ba sẽ liên lạc với ông ấy, để chuẩn bị tốt cho con sang Mỹ” Bạch Kiển khẽ thở dài: “Nhưng con cứ lượng sức mình thôi, nếu hạng mục quá lớn chúng ta không thể nhận nổi thì đừng nhận, dù gì Bạch thị của cũng ta cũng không phải là công ty quá lớn, tục ngữ đã nói không có đồ thủ công tinh xảo kim loại nào có thể ngăn được sức sống của gốm sứ” Bạch Nhược Y nghịch ngợm học theo cách mà Bạch Kiến nói: “Không có đồ thủ công tinh xảo kim loại nào có thể ngăn cản được sức sống của đồ gốm sứ” “Con đó cái con nhỏ này, có phải là thiếu quyết tâm không?” Bạch Kiến cười cốc đầu Bạch Nhược Y


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui