Thịnh Sủng Chi Hạ

Edit: Gấu

Chưa beta

- --------------------------------------------------------

Mai Như đến Mạnh phủ, trước tiên là đến bái Kiến Mạnh lão phu nhân. Mạnh lão phu nhân thấy Mai Như thì cực kì vui vẻ, liền vội vàng gọi nàng đến ngồi cạnh mình.

Nói đến Mạnh phủ tổng cộng chỉ có hai vị cô nương, Đại cô nương hiện tại đã xuất giá, trong phủ chỉ còn Nhị cô nương Uẩn Lan, từ trên xuống dưới tự nhiên sẽ cưng chiều. Hết lần này đến lần khác bị tiểu Kiều Thị quản thúc chuyện học hành, mỗi ngày quản thúc nữ nhi của mình, khi nào tập viết, khi nào học bài, khi nào học đánh cờ..... Kể từ đó, lão phu nhân muốn yêu thương Uẩn Lan đều không có cơ hội.

Bây giờ Mai phủ cô nương đến, nàng hết sức vui vẻ. Kéo Mai Như hỏi han mấy câu, bên ngoài truyền đến âm thanh giòn giã lo lắng:" Có phải Tuần Tuần đến không."

Lão phu nhân cố ý bày ra vẻ mặt cứng rắn, nói:" Tuần Tuần cái gì? Sao không gọi là tỷ tỷ."

" Lão tổ tông, con cùng Tuần Tuần tốt lắm nha."

Vừa dứt lời, sau tấm bình phong liền xuất hiện tiểu cô nương, mặc chiếc áo ngắn hơi cũ cùng quần lụa, búi tóc, đây chính là cách ăn mặc thoải mái.

Người tới chính là Mạnh nhị cô nương Uẩn Lan.

Thấy Mai Như, nàng trừng mắt nhìn, ánh mắt tràn đầy tâm ý nhỏ.

Mai Như hiểu ý, mím môi cười một tiếng.

Cùng Mạnh lão phu nhân nói chuyện trong chốc lát, tỷ muội hai người nắm tay nhau đi ra.

Mạnh Uẩn Lan có thời gian rảnh rỗi, cuối cùng có cơ hội hội thở ra một hơi thật dài. Nàng liền nói:" Tuần Tuần, nhờ có ngươi đến rồi! Bằng không, nương của ta lại bắt ta học Luận ngữ, Trung dung, cả ngày đều chi, hồ, giả, dã, não ta sắp nổ tung rồi."

Mai Như bị bộ dáng này của nàng chọc cười, chưa kịp nói thì Mạnh Uẩn Lan hừ một tiếng, nhịn không nổi bắt đầu oán giận:" Tuần Tuần, người nhiều ngày rồi không đến thăm ta." Vừa nói vừa nghiêng đầu nhìn Mai Như, đột nhiên ồ lên: " Tuần Tuần, hôm nay ngươi có gì đó hơi khác."

Mai Như thấy cần nói sẽ nói, đụng phải Mạnh gia Uẩn Lan thì vẫn chịu thua, vị cô nương này nói ba câu, thì Mai Như sẽ nói một câu.

Lúc này Mai Như khẽ cười một tiếng, hỏi nàng:" Ta không giống ở chỗ nào?" Nói xong lại rung đùi đắc ý nói:" Có phải ta xinh đẹp hơn không."


" Ngươi trang điểm đúng không?" Mạnh Uẩn Lan đứng bật dậy vỗ nàng, Mai Như không cam lòng yếu thế, vội vàng đánh trả.

Hai người ở trên đường không đứng đắn láo nháo. Chính là đang đắc ý vênh váo, đằng sau truyền đến tiếng quát nhẹ.

" Lan nhi"

Hai người đồng thời dừng tay, ngượng ngùng quay lại nơi tiếng nói phát ra.

Người khẽ quát chính là ca ca của Mạnh Uẩn Lan, Mạnh phủ nhị gia Mạnh An.

"Ca Ca "

"An biểu ca"

Hai người cúi đầu đồng thanh gọi tên hắn.

Mạnh An "ừ" một tiếng, nói tiếp:" Lan Nhi, đừng ở chỗ này mà càn quấy, nương nghe được lại phạt muội."

Mạnh Uẩn Lan hướng Mai Như le lưỡi một cái, kéo cánh tay Mạnh An làm nũng:" Cho nên, ca ca cho dù như thế nào cũng đừng nói cho nương."

Mạnh An hết cách với nàng, nuông chiều mà than một tiếng, gặp Mai Như ở đây, tiện thể bàn chuyện:" Như biểu muội, muội đến rồi. Dượng, dì có khỏe không?"

Mai Như với biểu ca này có mối quan hệ bình thường, lúc này gật đầu nói:" Rất tốt."

Không gian rơi vào khoảng yên tĩnh.

Mạnh An suy nghĩ một lúc, hỏi tiếp:" Lão phu nhân sức khỏe tốt không? "

" Cũng rất tốt."

Lại một khoảng yên tĩnh.

Mạnh An chỉ có thể hỏi tiếp:" Nghe nói Thiến biểu muội rơi xuống nước ở bên trong phủ, bây giờ tốt hơn chưa? "


" Khá hơn nhiều rồi. "

Môi Mạnh An mấp máy, giống như còn muốn hỏi thêm, Mạnh Uẩn Lan không chịu nổI, sợ Ca của mình hỏi tất cả từ nhỏ đến lớn của Mai phủ, nàng vội vã chen miệng nói:"Ca Ca, sao huynh từ thư viện quay lại rồi. Mạnh An đang đọc sách ở thư viện ngoại thành, chuẩn bị thi khoa cử, khó có cơ hội về nhà.

Bị Mạnh Uẩn Lan quấy rầy, Mạnh An tất nhiên không hỏi nữa, Mai Như thở dài một hơi.

Mạnh An giải thích:" Nương hình như muốn sửa chữa một số thứ, bảo ta đến xem một chút. "

Con người Mạnh An mặc dù ngơ ngác, nói chuyện cũng ngơ ngác, nhưng trình độ học vấn lại rất cao, ở Mạnh phủ cũng coi như giỏi hơn người. Võ định hầu Mạnh phủ xuất thân nhà binh, từ Lão thái gia cho đến đại gia, tam gia đều ở quân danh báo cáo công việc, duy chỉ có Mạnh An về sau thi khoa cử, còn thi đình lại trúng Bảng nhãn.

Hiện tại hắn muốn đi đến chỗ tiểu Kiều Thị, mà Mai Như cũng muốn đi chỗ đó, vì vậy ba người trùng hợp đi cùng nhau.

Lúc bọn họ đến, tiểu Kiều Thị bắt đầu vẽ tranh, một tay khép tay áo rộng, đang cúi đầu như suy nghĩ gì.

" Dì " Mai Như tiến đến chào.

Tiểu Kiều Thị khẽ gật đầu nói:" Mọi người cứ tự nhiên nói chuyện đi. " Nàng mỗi ngày đều đúng giờ tập luyện cầm kỳ thư hoạ, lúc này chính là giờ vẽ tranh.

Mạnh Uẩn Lan mừng thầm, đang muốn kéo Mai Như rời đi đột nhiên bị tiểu Kiều Thị gọi lại:" Lan Nhi, Tuần Tuần đi rồi thì con đến đi, đừng đee chậm trễ công việc hôm nay." Mạnh Uẩn Lan nghe xong, chút mừng thầm liền ngừng lại.

Mai Như đem hồng mai lấy từ trong phủ đưa cho nha hoàn bên cạnh tiểu Kiều Thị, sai người tìm bình hoa cắm vào.

Tiểu Kiều Thị lúc này mới chầm chậm ngẩng đầu lên " Bày chỗ này khó coi, để bên kia đi."

Nàng phân phó nha hoàn, lại rũ mắt xem xét bức tranh trong tay.

Mạnh An bên cạnh hỏi:" Nương, hôm nay người gọi hài nhi đến là muốn sửa cái gì ạ? "

Tiểu Kiều Thị không ngẩng đầu lên, chỉ nói:" Tất cả đều ở phía sau kệ, tự mình đi nhìn đi. "

Vừa nghe lời này xong, Mạnh Uẩn Lan cũng không đứng yên. Nàng đến gần Mai Như nói bên tai:" Đằng sau đều là bảo bối của nương, chúng ta đi theo nhìn một chút. "


Biết nàng thích những thứ này, Mai Như tự nhiên gật đầu.

" Đằng sau " trong miệng Tiểu Kiều Thị chính là thư phòng của nàng. Bên trong ước chừng xếp tám giá sách, trên kệ đều được sắp xếp đầy. Mạnh phủ Đại lão là người không thuộc về văn, lại cưới một tài nữ về làm nương tử.

Những cuốn sách được biên soạn bởi Mạnh An đều được tiểu Kiều Thị bày biện ở giá thứ nhất, đều là những quyển sách chồng chất lên nhau. Mai Như tiện tay lật vài trang, tất cả đềh là Kiều Thị thu thập được ở Phương Vận Chí. Nếu là đồ của Tiểu Kiều Thị, Mai Như không hiểu hỏi:"Dì có học vấn cao như vậy, vì sao không tự mình biên soạn?"

Mạnh Uẩn Lan bĩu môi nói:" Nương ta nhất định sẽ nói, những thứ này chỉ lãng phí vô ích học vấn của người thôi."

Giọng điệu này quá giống, nghĩ đến dáng vẻ của Tiểu Kiều Thị, hai người đối mặt vụng trộm cười một tiếng.

Sách Phương Vật Chí trên bàn tầm bốn mươi năm mươi cuốn, sắp xếp lung tung. Mạnh An trước hết phân loại kĩ, có thức ăn, xiêm y, đồ trang sức đeo tay, hoa cỏ, kim thạch..... Thật sự hoa cả mắt, nhiều không đếm xuể. Nhìn tới nhìn lui, hắn cảm thấy có chút khó khăn, vì vậy nói với Kiều thị:" Nương, về xiêm y, đồ trang sức đeo tay, con là nam nhi, một chữ cũng không biết, làm sao mà làm được. "

Tiểu Kiều Thị hạ bút xuống, rồi mới nói với Mạnh An:" Biết rồi, nhưng con không thay nương sửa mấy thứ này, còn có thể là ai? Chính là Mạnh An chứ ai.

Mạnh Uẩn Lan nghe lời này, chen vào nói:" Nương, còn có Tuần Tuần." Tiểu Kiều Thị nhìn qua, Uẩn Lan chỉ vào Mai Như nói:" Tuần Tuần thích nhất lần xiêm y, đồ trang sức, còn cả ăn...

Nương giao cho tỷ ấy là chính xác nhất. "

"Ta? " Mai Như lắc đầu liên tục:" Ta không được. "

Tiểu Kiều thị chưa đồng ý, cũng chưa từ chối, chỉ đặt bút xuống, nghiêng người nói với Mai Như:" Tuần Tuần, con đến đây viết mấy chữ."

Mai Như khó hiểu, nhưng vẫn bước đến.

Tiểu Kiều thị dùng bút của Hồ Châu, Mai Như nhấc bút chấm mực, đang muốn viết trên giấy Tuyên Thành thì tiểu Kiều Thị chặn lại nói:" Không phải trang này, mà là trang này. " Nàng nói xong đưa tay ra chỉ bên kia, đúng là bên cạnh có một trang giấy đã bị hỏng.

Mai Như lấm tấm mồ hôi, viết xuống trang giấy kia hai chữ, viết xong nhìn về hướng Kiều Thị.

Tiểu Kiều Thị ở bên cạnh liếc mắt nhìn, lắc đầu nói:" Chữ hơi xấu, quả nhiên không được."

"....."

Căn phòng bỗng nhiên an tĩnh một cách quỷ dị, ba người Mai Như, Mạnh An, Mạnh Uẩn Lan nghẹn họng nhìn trăn trối, không biết nên ứng phó với tình huống này như thế nào.

Tiểu Kiều Thị mang giấy mà Mai Như viết để sang một bên, nói:" Đúng là có xấu, nhưng không đến nỗi không thể dạy được." Nói xong, quay về phía Mai Như nói:" Tuần Tuần, ngày mai con lại đến đi, ta dạu con."

Mai Như nghe vậy, đột nhiên toát ra một chút mồ hôi lạnh.


Ngay cả Uẩn Lan trong kinh thành đã có dạn hiệu tài nữ nổi mà còn không chịu nổi tiểu Kiều Thị, nàng là dân gà mờ, không biết có chịu được Kiều Thị không?

" Không được, không được. " Mai Như lắc đầu như lắc trống:" Dì, trong phủ con hiện nay có phu tử dạy rồi, nếu như tùy tiện không đi, chỉ sợ phu tử không vui. "

Mai Như đã nói thẳng như vậy, tiểu Kiều Thị thế nhưng lại không liếc nhìn nàng một cái. Cẩn thận vẽ tranh, tiểu Kiều Thị phối hợp phân phó nói:" Ngày mai giờ Tỵ đến phủ ta đi. "

Đầu Mai Như như muốn nổ tung, đợi đến lúc vào khuê phòng của Mạnh Uẩn Lan, nàng giận nói:" Chính do ngươi lắm miệng! Bây giờ thì tốt rồi! "

Mạnh Uẩn Lan thì đang ôm bụng cười lăn lộn ở trên giường:" Tuần Tuần, cũng cho ngươi xem sự lợi hại của nương ta."

Mai Như nổi cáu:" Ngày mai ta không đến."

" Đừng. " Mạnh Uẩn Lan nói:" Được rồi Tuần Tuần, ngươi đến, chúng ta sẽ cùng nhau chơi. "

" Ai muốn cùng ngươi chơi vậy? " Mai Như dỗi

Hai người vì chuyện này nháo một lúc, Mạnh Uẩn Lan đột nhiên nghĩ đến một việc, hiếu kỳ nói:" Chao ôi, nghe nói Thập Nhất điện hạ gửi ngươi bốn vỉ bánh bao. "

Thật sự là việc tốt không ra tới cửa tiếng dữ lại đồn xa.....

Mai Như thanh minh:" Không phải đưa, mà là đền."

" Ăn bánh bao của người ta thì chính là người của người ta rồi. " Mạnh Uẩn lan vỗ tay cười nói.

Mai Như nghe xong, tức mà không biết nói sao, bước lên làm bộ muốn kéo miệng nàng, bên kia thì chao ôi chao ôi cầu xin tha thứ, còn nói:" Bây giờ trong kinh thành đều lén truyền nhau, nói Thiến tỷ cùng Yến vương điện hạ, còn ngươi cùng với Thập Nhất điện hạ. "

"Ai? Ai lén truyền? " Mai Như chất vấn.

Mạnh Uẩn Lan cười mà không nói gì, đại nha hoàn nàng nói:" Nhị cô nương, Chu gia tiểu thư tới. "

Mạnh Uẩn Lan bĩu môi, nói:" Ừ, đến đây. " Rồi hướng về phía Mai Như nói:" Hôm nay thật trùng hợp. "

Trong bụng liền thoáng đau nhức, Mai Như sắc mặt trầm xuống, cười lạnh nói:" Thật là khéo quá. "

- -----------------

Mình đọc không giỏi convert nên chỗ nào không hiểu sẽ so với bản Trung để dịch lại, tuy nhiên vẫn có chỗ không chính xác. Mọi người đọc cho mình ý kiến nha. Ý kiến của mọi người là động lực khiến mình ra chương, vì edit bằng điện thoại nên hơi lười gõ hihi


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui