Thính Giác


hông biết có phải tại điều hòa mở nhiệt độ thấp hay không mà Mạc Thủy Thủy không ngừng hắt xì.

Vu Khiết ngồi bên cạnh quay đầu hỏi thăm, “Này, có phải cậu bị cảm không?”“Chắc không phải đâu?” Cô trả lời không được chắc chắn lắm, vừa nói xong lại hắt xì thêm cái nữa.Vu Khiết nói: “Sắp đến giờ tan tầm rồi, tớ với cậu cùng đi khám bác sĩ đi.”“Không cần đâu, kể cả có bị cảm mạo thì cũng không đến mức phải…”Còn chưa nói xong, điện thoại trên bàn vang lên tiếng “reng reng reng”, là số máy nội bộ của công ty.

Một tay cô nghe điện thoại, một tay lấy giấy che mũi, lời ít ý nhiều mà hỏi: “Ai đó?”“Cô Mạc Thủy Thủy phòng tài vụ?” Điện thoại truyền đến một giọng nữ ôn nhu.“Vâng.”“Tôi là thư ký của tổng giám đốc – Linda, tổng giám đốc muốn gặp cô, bây giờ mời cô đến tầng 23 một lúc.”Mạc Thủy Thủy hoàn toàn ngây người, tổng tổng tổng… tổng giám đốc muốn gặp cô! Muốn gặp một viên chức nho nhỏ như cô? Vì sao? Đã xảy ra chuyện gì? Cô đã làm gì ảnh hưởng đến hình tượng của công ty sao? Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, cô nhanh chóng nhớ lại mọi việc lớn nhỏ từ lúc mình bắt đầu vào làm ở công ty cho đến giờ, không có mà, cô đâu có làm điều gì để cho công ty phải chịu mất mặt đâu.“Cô Linda này, xin hỏi tại sao tổng giám đốc lại muốn gặp tôi?” Cô hỏi một cách dè dặt, giọng không lớn nhưng đồng nghiệp trong văn phòng đều nghe thấy được.


Mọi người lập tức nín thở tập trung nhìn về phía cô.

Vu Khiết hỏi cô đã xảy ra chuyện gì, cô nhún vai nâng một tay lên, tỏ vẻ không biết phải trả lời thế nào.“Không biết nữa, nhưng chắc là tổng giám đốc nhìn trúng cô rồi!” Linda chua xót cười một tiếng, sau đó trầm giọng nói, “Mau lên đi, ngay lập tức!”Mạc Thủy Thủy cúp điện thoại, đồng nghiệp cả phòng đều dùng ánh mắt hâm mộ sùng bái nhìn cô.Mạc Thủy Thủy vừa bước vào cửa, Linda đã nhìn kỹ cô từ trên xuống dưới.

Diện mạo bình thường, vóc dáng bình thường, ngoại trừ đôi chân dài ra thì không còn chỗ nào thu hút được người khác nữa.

Khoan đã, chẳng lẽ gần đây tổng giám đốc đại nhân lại thích mấy em gái chân dài?Mạc Thủy Thủy cảm thấy ánh mắt của Linda có chút kỳ lạ, nhưng mà cô cũng chẳng rảnh hơi để đi tìm hiểu xem đó là gì.


Huống chi khi biết được chuyện tổng giám đốc cho gọi cô, ai cũng đều nhìn cô với ánh mắt có chút kỳ quái! Cứ như cô đã dùng thủ đoạn gì đó để quyến rũ tổng giám đốc vậy.Nhưng tại sao tổng giám đốc lại muốn gặp cô nhỉ? Chẳng lẽ thật sự giống như lời Linda nói, tổng giám đốc nhìn trúng cô rồi? Nếu như là thật, vậy cô có nên tiếp nhận tổng giám đốc không? Tuy chưa được thấy mặt anh ta, nhưng các đồng nghiệp nữ trong công ty đều nói rằng anh ta trống giống như Nhị lang thần vậy.

Chú ý, là Nhị lang thần bản Tiêu Ân Tuấn đóng nhé.

Đẹp trai đến mức muốn phát điên, lúc lạnh lùng thì như một tảng băng, khi nhiệt tình thì lại khiến cho người ta phải tan chảy.Cô vừa nghĩ vừa bước vào văn phòng của tổng giám đốc.Tổng giám đốc đang đứng cạnh cửa sổ sát mặt đất, quay lưng về phía cô, ánh chiều tà chiếu lên người anh, thật đúng là cảnh đẹp ý vui!“Chào Tổng giám đốc!”Tổng giám đốc nghe thấy tiếng liền xoay người lại.Mạc Thủy Thủy lại bị ngây người một lần nữa, a a a, vì sao gương mặt được sánh như vị thần của tổng giám đốc lại giống hệt với gương mặt hèn hạ bỉ ổi của tên đàn ông trong thang máy vậy? Ánh mắt của cô chuyển xuống nhìn hạ bộ của tổng giám đốc, cô đã làm gì nào, cô đã đá vào đệ đệ tôn quý của tổng giám đốc đó!Lúc tầm mặt của cô hạ xuống, sắc mặt của tổng giám đốc càng lúc lại càng trở nên u ám hơn.

Cô không tự chủ được lùi về phía sau một bước, tổng giám đốc muốn làm gì đây? Là vì cô đã phát hiện ra bộ mặt thật của anh ta cho nên anh ta đang muốn giết người diệt khẩu sao?.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui