Thỉnh Công Tử Trảm Yêu


Hoán Kiếm các, tầng hai.Thật ra Hoán Kiếm các khí thế khoáng đạt chỉ có ba tầng, nhưng diện tích lớn, mái vòm cao khiến nó lộ ra khí phái lạ thường.

Phần lớn công việc đều là do tuyển chọn đệ tử Chấp Sự làm, nhưng mỗi ngày cũng có vài vị trưởng lão Chấp Sự tọa trấn ở trên lầu, giải quyết một số vấn đề khó khăn cần bọn họ phải ra tay.Sở Lương đi tới một trong những gian phòng của trưởng lão."Thẩm lão, lại tới quấy ngài." Hắn vừa vào phòng đã mỉm cười chào hỏi."Ha ha, Tiểu Sở à." Trong phòng là một lão giả mặc áo bào rộng, dáng người phúc hậu, hơi hói đầu chút, nhưng khí chất xuất trần, nụ cười chân thành: “Quấy rầy cái gì, nhanh như vậy đã trở lại rồi, xem ra nhiệm vụ lần trước hoàn thành hết sức thuận lợi phải không?""Nhờ phúc của ngài, vẫn được tính là thuận lợi, hôm nay tới là để giao nộp." Sở Lương đáp."Được, chuyện đó trước không vội, làm một ván rồi hãy nói tiếp." Thẩm lão phất ống tay áo một cái, trên bàn trước mặt đã xuất hiện một bộ bàn cờ, hai hũ quân cờ, trắng đen rõ ràng."Lần trước may mắn thắng Thẩm lão một ván, xem ra ngài là không phục sao?" Sở Lương cũng không chối từ chút nào, trực tiếp ngồi xuống cười nói."Đó là tự nhiên, ta trở về suy nghĩ rất lâu đã tìm ra được cách phá cục của ngươi." Thẩm lão đặt một một con xuống trước."Vậy vẫn là nguyên tắc cũ, nếu ngài như thua thì phải tiết lộ cho ta một chút tin tức trong nội bộ." Vẻ mặt Sở Lương nhu thuận nói.Sau nửa canh giờ.Mặt trời nhích lên cao một chút.Mặt thiếu niên mỉm cười, hai tay lồng ở trong tay áo, nhìn về phía ông lão đối diện đang nhìn chằm chằm vào bàn cờ trầm tư suy nghĩ: “Thẩm lão, đúng là tử cục.""Aiz..." Thẩm lão gãi cái đầu bóng loáng của mình, lại liếc thêm vài lần, mới thu hồi lại tầm mắt, lắc đầu nói: "Tên nhóc này nhà ngươi...!Nhìn người lúc nào mặt cũng nở nụ cười, mặt tràn đầy vẻ hiền lành vô tội, nhưng trên bàn cờ lại là từng bước sát chiêu, mỗi lần hạ cờ đều giống như đao, đúng thật là một kẻ quả quyết tàn nhẫn...""Đây chẳng qua chỉ là may mắn mà thôi, giữa trận ta cũng suýt nữa sập bàn mấy lần." Sở Lương nói."Ai nha, lão già rồi...!Không so được nhuệ khí với những người trẻ tuổi các ngươi." Thẩm lão ngửa cơ thể về sau một cái, vỗ vỗ bụng, lại nói: "Ngươi tới ngoại trừ bàn giao nhiệm vụ, cũng là muốn nhận nhiệm vụ mới đúng không?""Đúng vậy, chỉ là Thần Ý cảnh có nhiều nhiệm vụ nhất, có hàng trăm hàng ngàn nên không biết chọn lựa như thế nào." Sở Lương nói."Ta suy nghĩ lại chút...!Ngươi thích nhiệm vụ trừ yêu, tương đối tốt..." Thẩm lão suy nghĩ một chút, rồi giơ tay lên, một hàng ống thẻ ở bên trong ngay phía sau lập tức bay ra một thẻ, rơi vào lòng bàn tay của hắn: “Vậy ngươi xem cái này đi."Sở Lương nhận thẻ, chỉ thấy một hàng chữ nhỏ ở trên đó."Bắt yêu ở phủ Minh viên ngoại của Hình Châu thành."Tu giả ở nhân gian, cảnh giới có thể chia thành tam quan và cửu cảnh.Trong đó giai Nhân Quan tu luyện bản thân là Đoán Thể, Ngưng Khí, Thần Ý, Địa Quan tu ngoại vật là Kim Đan, Ngũ Hành, Pháp Thể; Thiên Quan tu Đại Đạo là Vấn Đạo, Thiên Nguyên, Thông Huyền.Tam giáo, võ giả, yêu ma, bàng môn...!Mặc dù có nhiều hệ thống nhưng về cơ bản thì vẫn giống nhau.Phái Thục Sơn nhất định phải lấy lao động đổi tài nguyên, mặc dù nhìn có vẻ vô tình tàn nhẫn một chút, nhưng cũng là vì lịch luyện đệ tử.


Trên thực tế thì vẫn là che chở đệ tử.

Cũng giống như đệ tử ở cảnh giới thứ nhất, thứ hai, không cho phép xuống núi làm nhiệm vụ, chỉ có thể ở trong sơn môn nhận một số công việc vặt trồng trọt linh thực, chăn nuôi linh cầm, đứng canh cổng....Mà Thần Ý cảnh, lúc hành tẩu giang hồ đã có thể được coi là cao thủ nhưng ở phái Thục Sơn lại chỉ là là ngưỡng cửa có thể xuống núi trừ yêu mà thôi.Đều là xuống núi trừ yêu nhưng cũng có sự khác nhau rất lớn.

Được yêu thích nhất, thuộc về quỷ án gia đình giàu có.Đầu tiên trong thành trì không thể so với trong rừng núi được, cơ bản cũng sẽ không có Đại Yêu nào ẩn hiện, mức độ nguy hiểm khá thấp.


Thứ hai là phồn hoa náo nhiệt, sau khi trừ yêu còn có khả năng du ngoạn một chút.

Cuối cùng, gia đình giàu có ra tay xa xỉ, ngoại trừ giao cho sơn môn phí tổn nhờ giúp đỡ thì sau khi xong việc, thường thường tạ lễ cũng phong phú, mà đây đều một là bút nhỏ lợi ích riêng cho người trừ yêu.Thẩm lão chọn giúp Sở Lương chính là công việc như thế."Xin chào Sở thiếu hiệp!""Xin chào Minh viên ngoại.""Sở thiếu hiệp cực khổ rồi!""Vì bách tính phục vụ.""..."Sở Lương ngự kiếm đi vào ngoại ô Hình Châu thành, sau đó đi đến phủ đệ Minh viên ngoại trong thành nói rõ thân phận, lập tức đã nhận được tiếp đãi nhiệt tình.Minh viên ngoại là một người đàn ông trung niên có dáng người thon gầy, khí chất nho nhã, dưới cằm có râu ngắn, cho người ta có ấn tượng cũng không tệ.

Chỉ là hốc mắt biến thành màu đen, vẻ mặt tiều tụy, nhìn giống như bị giày vò không ít."Có thiếu hiệp của Thục Sơn phái là ngươi tới thì nhà chúng ta đã có thể được an bình rồi." Minh viên ngoại một đường lôi kéo Sở Lương đi đến sảnh chính ngồi xuống, ra lệnh cho tôi tớ châm trà đổ nước, sau đó cảm khái nói."Trước hết mời ngài nói tình huống cụ thể một chút đã" Sở Lương mỉm cười nói."Aiz..." Minh viên ngoại thở dài, nói: "Tổ tiên Minh gia ta đều là nhà tích thiện, cũng không biết tại sao lại gặp phải chuyện lạ đến mức này...""Chính là ba ngày trước, bên ngoài phủ bắt đầu có tiếng mèo quỷ dị kêu, thê lương thảm thiết, khiếp người đến cực điểm.


Hai ngày trước, tiếng mèo kêu xuất hiện ở tiền viện nhà ta, có gia đinh trong phủ tận mắt nhìn thấy yêu vật kia, quanh thân huyết khí ngút trời! Tới hôm qua, tiếng mèo kêu kia đã đi tới hậu viện nhà ta! Phu nhân ta cũng phải hứng chịu sự quấy nhiễu...""Thiếu hiệp..." Hắn khẩn thiết nhìn Sở Lương: “Nếu không ngăn cản nó, chỉ sợ tối nay nó sẽ vào nhà ta giết người mất!".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận