“Em nói bộ phim đó của các anh, không phải gọi là cái gì mà tình đầu sao? Vai nam chính mà anh diễn cũng đã có bạch nguyệt quang rồi, còn mối tình đầu cái gì chứ?” Minh Tư Thành nói năng có vẻ đắc chí.
“Bạch nguyệt quang của nam chính, vẫn còn chưa kịp tỏ tình thì bạch nguyệt quang đó đã chết rồi.
Sau đó gặp được nữ chính, lần đầu tiên yêu nữ chính.
Đó mới là mối tình đầu.”
Minh Huy Khang đĩnh đạc nói.
Trong lòng Minh Tư Thành vẫn còn khó chịu.
“Em yên tâm đi, cô ta chỉ là hình tượng đó thôi.
Không có bất kỳ bạn diễn nào cả.
Nhưng thành thật mà nói, anh hối hận rồi” Minh Huy Khang nói đùa.
Minh Tư Thành đột nhiên cau có hỏi vặn lại: “Anh hối hận cái gì?”
“Nếu sớm biết con gái nhà họ Phó xinh đẹp như vậy, đáng lẽ anh đã nên đứng ra xung phong trước mặt ông nội để anh kết hôn”
Minh Huy Khang cảm khái.
Minh Tư Thành mặt lạnh, buôn bực hừ một tiếng: “Bây giờ cô ấy là vợ chưa cưới của em!”
“Đúng, đúng, đúng! Gô ta là của em!” Minh Huy Khang vừa nói vừa cười.
Minh Tư Thành trực tiếp dứt khoát cúp điện thoại Sau khi cúp điện thoại, anh lại có chút nghi ngờ muộn màng.
Có phải là anh vừa bị anh hai gài bẫy rồi không?
Sau khi Nhiên Mộc Miên quay cảnh phim này xong thì đang tẩy trang trong phòng hoá trang.
Chiếc váy hôm nay cô mặc quay phim vẫn là chiếc váy liền màu trắng có tay hình bươm bướm mà lần trước Minh Tư Thành đã tặng cho cô.
‘Vốn dĩ đoàn làm phim có cung cấp quần áo, nhưng cô đều không thích, vừa lúc cô lại có một chiếc váy có thế dùng được như vậy.
Có phải cô vẫn phải cảm ơn Minh Tư Thành vì đã để cô mặc chiếc váy anh tặng để làm “bạch nguyệt quang” trong lòng anh hai của anh Ngay khi Nhiên Mộc Miên vừa tẩy trang, có người trong đoàn làm phim đưa cho cô một mẩu giấy nhỏ.
Hơn nữa còn chẳng kiêng nể gì mà xếp dưới chai nước tẩy trang của cô.
Nhiên Mộc Miên dứt khoát nhằm mắt làm ngơ, sau khi tẩy trang xong, cô rời phòng hoá trang của đoàn phim.
Cô vừa ra khỏi cửa, đi đến góc phố thì đột nhiên bị một bàn tay to nắm chặt lấy cổ tay.
Cô không để ý đã đâm sầm vào đối phương.
Nhiên Mộc Miên ngẩng đầu lên theo bản năng, chỉ thấy Lạc Vũ giơ tay lên, làm một động tác ra hiệu im lặng trên môi.
Ngay sau đó, Lạc Vũ không nói lời nào liền nắm lấy cổ tay cô rồi kéo cô lên lầu.
Khi đến sân thượng, Lạc Vũ mới buông tay cô ra, hít thở sâu, bộ dạng mệt mỏi “Anh không cần tập kịch sao?” Nhiên Mộc Miên cười hỏi.
Lạc Vũ khẽ lắc đầu, nhếch mép nói: “Bây giờ là thời gian anh nghỉ ngơi, muốn ở riêng với em một lát”
“Có phải Minh Huy Khang lại ép anh không?” Nhiên Mộc Miên hỏi.
Lạc Vũ tiếp tục lắc đầu, sau đó nắm tay.
Nhiên Mộc Miên, kéo cô đi lên nóc cầu thang Nhiên Mộc Miên nhìn thấy Lạc Vũ tiến lên mấy bước, rồi leo lên nóc cầu thang, sau đó anh ta quay người lại, đưa tay ra về phía cô.
Với sự giúp đỡ của Lạc Vũ, Nhiên Mộc Miên cũng đã leo lên nóc cầu thang.
Sau đó Lạc Vũ năm xuống, mỉm cười vẫy tay với Nhiên Mộc Miên.
Nhiên Mộc Miên học theo dáng vẻ của anh ta, sau khi nằm xuống bên cạnh anh ta, cô mới nhận ra răng hoá ra nhìn bầu trời theo cách này thực sự rất đẹp.
Trong khoảng không xanh thẳm, chỉ có những đám mây trắng nhẹ như bông trôi chầm chậm.
Lạc Vũ bắt chéo tay trước ngực, trầm ngâm nói: “Anh rất thích cảm giác trèo lên cao rồi nằm xuống nhìn lên bầu trời.
Cứ như mình là một chú chim bay lượn trên bầu trời xanh vậy”
“Đây là lần đầu tiên em nhìn bầu trời như: thế này” Nhiên Mộc Miên mỉm cười nói.
Lạc Vũ hơi nghiêng đầu nhìn Nhiên Mộc Miên.
Sau khi tẩy trang, cô trông thanh khiết và sạch sẽ hơn so với khi mới trang điểm để quay phim.
Lâm Tình cứ luôn nói muốn anh ta tìm cách chiếm được trái tim thiếu nữ của Nhiên Mộc Miên.
Nhưng sau nhiều lần tiếp xúc như thế, anh ta phát hiện dường như cô đối với anh ta chỉ dừng lại ở một người hâm mộ đối với thần tượng mình thích mà thôi.
“Mộc Miên”“
“Hả?”
“Anh phát hiện…”
“Ừm”
“Thực ra anh…
Thực ra cái gì?” Nhiên Mộc Miên vẫn cứ nhìn lên bầu trời, như thể trong đôi mắt màu nâu như thạch anh chỉ có trời xanh và mây trắng:
Lạc Vũ vẫn nghiêng đầu, trìu mến nhìn chằm chằm vào góc mặt cô.
"Thích em rồi” “Cái gì?” Nhiên Mộc Miên nghi ngờ mình bị ảo giác thính giác, vô thức quay đầu lại nhìn Lạc Vũ.
Khi bốn mắt chạm nhau, Lạc Vũ chân thành thổ lộ: "Mộc Miên, anh thích em”
“?” Nhiên Mộc Miên đột nhiên ngẩn người.
“Anh nghiêm túc đấy” Lạc Vũ chống người ngồi dậy, hai mắt chân thành nhìn Nhiên Mộc Lúc này, hai tay của Nhiên Mộc Miên đang đặt trên bụng, ngón trỏ của hai bàn tay không ngừng xoay thành vòng tròn
“Nếu như em đồng ý, anh có thể cùng em đi gặp bố mẹ em và bố mẹ chồng chưa cưới của em, giúp em đề xuất giải trừ chuyện hôn ước.
Anh có thể…”
Sau khi Nhiên Mộc Miên hoàn hồn lại, đột nhiên ngồi bật dậy, giơ tay ra về phía Lạc Vũ, cắt ngang lời nói của Lạc Vũ.
“Em xin lỗi “Ý em là gì” Lạc Vũ ngỡ ngàng trước lời xin lỗi bất ngờ này của Nhiên Mộc Miên Nhiên Mộc Miên thẹn thùng sờ vào phần tóc mái trên trán, có chút ngượng ngùng trả lời: “Em chưa bao giờ nghĩ đến việc lợi dụng anh để giải trừ hôn ước của mình”
“Mộc Miên, anh không có ý như em nói.
Ý của anh là, anh thực sự rất thích em” Lạc Vũ vội vàng giải thích.
- -------------------.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...