Cho dù là đồ tốt giá cao thế nào, trong mắt của Nhiên Mộc Miên, cô bé chỉ xem một cái, khắc một cái lên hộp, rồi ném vào đáy thùng.
Đồng Kỳ Anh cầm vòng tay đá quý màu hồng, đưa cho Phó Quân Tiêu nói: “Giúp em đeo nó lên”
"Được” Phó Quân Tiêu nhận lấy vòng tay, sau khi đeo lên người Đồng Kỳ Anh xong, hỏi: “Sau khi Mộc Miên đi học đại học, nếu em ở nhà một mình cảm thấy buồn tẻ, có thể đi dự tiệc trà”
“Không đi” Đồng Kỳ Anh lắc cái vòng trên tay mình vừa cười nói: “Đám người đó, mỗi người đều quá phô trương, nhưng mà gần đây em đang chuẩn bị tham gia cuộc thi nhà thiết kế kiến trúc quốc tế, dự định lấy danh nghĩa của mình đi tham gia vì vậy khá là bận”
“Có phải kèm theo hướng dẫn thiết kế song ngữ không, hay là anh mời cho em một phiên dịch tiếng Anh chuyên nghiệp?” Phó Quân Tiêu tiếp tục nói.
Đồng Kỳ Anh liền gật đầu, quay đầu nhìn Phó Quân Tiêu một cái, khẽ cười nói: “Ừm.
Em đang muốn nhắc với anh.
Em cảm thấy trình độ của trưởng bộ ngoại giao của tập đoàn anh rất tốt, nếu như anh mở miệng, anh ta nhất định sẽ giúp em”
“Hóa ra, em sớm đã chọn anh ta rồi, hửm?”
“Không có cách nào cả, anh ta rất nổi tiếng.”
“Được! Anh sẽ thương lượng với anh ta” Phó Quân Tiêu cưng chiều nhéo mũi của Đồng Kỳ Anh.
Hai tháng sau, ngày một tháng chín, tân sinh viên đến đại học Cung Huy điểm danh.
Nhiên Mộc Miên kéo hành lý, vừa vào cổng trường thì có ba tên đàn anh lịch sự đi đến.
“Đàn em, để anh giúp em đi báo cáo nhé!”
“Đàn em, để anh dẫn em đi!”
“Đàn em, em đi cùng anh! Anh đảm bảo em sẽ thuận lợi suôn sẻ!”
Ba người giành nhau vây quanh Nhiên Mộc Miên nói.
Nhiên Mộc Miên khẽ cười nói: “Cảm ơn, tôi đi một mình được rồi”
Sau khi từ chối, ba người đàn anh cũng không mặt dày bám theo, còn lần lượt đi tìm mục tiêu khác.
Nhiên Mộc Miên kéo vali của mình, khi đi ngang qua các quầy hàng của nhiều câu lạc bộ sinh viên đại học, sau khi nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc, cô cố ý đi về phía quầy hàng của câu lạc bộ.
“Minh Tư Thành, anh cũng học ở đây à?”
Nhiên Mộc Miên đi đến cái bàn mà đám nữ sinh đang tranh nhau xếp hàng, nhảy lên vỗ vai của Minh Tư Thành đang phát tờ rơi, cười toe toét chào hỏi với anh.
Ba người nam sinh đứng kế bên, lập tức huých vai của Minh Tư Thành, sau đó nhìn Nhiên Mộc Miên cười nói: “Anh Thành, anh được đó! Câu dẫn được đàn anh của năm nhất lúc nào vậy?”
Minh Tư Thành ý thức nhìn Nhiên Mộc Miên một cái.
Hôm nay cô mặc một chiếc váy màu hồng nhạt, dưới váy là đôi chân dài trắng nõn, trên cổ tay của tay cầm cần gạt hành lý, cô còn đeo một chiếc vòng chuỗi hạt màu hồng, rất hợp với cái buộc tóc tóc đuôi ngựa của cô ấy, rất dễ thương và cũng rất xinh đẹp.
Nhưng mà cái đẹp khiến người khác tán thưởng này, Minh Tư Thành cũng chỉ nghĩ trong lòng.
Nhiên Mộc Miên khẽ nghiêng đầu, tò mò nhìn Minh Tư Thành, lại vẫy vẫy tay: “Này, anh không sao chứ?”
“Tôi rất thân với cô sao?” Minh Tư Thành đột nhiên lạnh lùng hỏi.
Chốc lát, lời này của anh khiến khuôn mặt Nhiên Mộc Miên ngơ ngác.
Mới hai tháng không gặp thôi mà, không đến mức vậy chứ!
Những nữ sinh xung quanh bàn tán xôn xao.
“Có tám chín phần là đến đại học chúng ta cậu trai!”
“Ai, chúng ta đều già rồi, đàn em mới đến, lá gan của mỗi người ta đến vậy, vừa đến liền làm ra vẻ rất quen thuộc”
Nhiên Mộc Miên nhìn thấy khuôn mặt lạnh lùng của Minh Tư Thành, đối với cô lại làm ra vẻ rất xa lạ, cô chỉ có thể làm ngơ.
Cô kéo hành lí của mình đến vị trí báo danh, vừa đi được ba bước lại quay đầu nhìn Minh Tư Thành.
Minh Tư Thành vẫn đứng đó phát tờ rơi, hoàn toàn không để tâm đến sự xuất hiện của cô.
Nhiên Mộc Miên nghi hoặc quay đầu đi, khẽ lắc đầu khó hiểu đi về phía trước.
Minh Tư Thành ý thức nhìn bóng lưng ngày càng đi xa của Nhiên Mộc Miên, môi mỏng mím chặt.
Liên quan đến tư liệu về Nhiên Mộc Miên, cậu bạn cùng phòng Hình Quốc Bảo đối với gái đẹp có hứng thú nhất, ở buổi trưa lúc tụ họp ở bàn ăn, báo cáo cho Minh Tư Thành, cùng với hai người bạn cùng phòng Trương Hùng Cường và Trọng Quân Kiệt nghe.
“Theo tổng kết của các nữ sinh xinh đẹp của buổi chào đón tân sinh viên hôm nay, người xứng đáng được nhận chức hoa khôi là Nhiên Mộc Miên!” Hình Quốc Bảo một tay lấy đũa, một tay cầm điện thoại nói: “Mau xem, mau xem còn có hình ảnh nha!”
Trương Hùng Cường và Trọng Quân Kiệt lập tức vươn cổ nhìn qua xem.
“Quả thật rất xinh đẹp! Tiểu mỹ nữ điển hình! Chắc là đẹp tự nhiên nhỉ?”
“Vừa nhìn là biết kiểu đẹp tự nhiên rồi!”
“Đùi của cô ấy đẹp quá! Gọi là đùi gì nhỉ?”
“Này gọi là đùi trong truyện tranh, giá mà váy ngắn hơn nữa là được rồi”
“Ngực của cô ấy trong ảnh hồ sơ cũng không tồi, hông cũng khá cong đó”
“Cô ấy còn vị thành niên, các cậu bàn tán cô ấy như vậy, có phải có chút.” Minh Tư Thành ngừng một chút sau đó nói thêm: “Thô tục”
Một giây sau, Hình Quốc Bảo, Trương Hùng Cường và Trọng Quân Kiệt dần dần im miệng.
Ba người ngẩng người ba giây, mới nhớ đến chuyện hôm nay Nhiên Mộc Miên chủ động chào hỏi Minh Tư Thành.
- -------------------.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...