Tuy rằng hôm nay có một chuyện nhỏ tồi tệ nhưng một chút cũng không ảnh hưởng đến tâm trạng của Nhiên Mộc Miên tiếp tục đi du lịch ở Bắc Bình.
“Anh của anh nói, anh rất quen thuộc đối với Bắc Bình đúng chứ?” Ánh mắt của Nhiên Mộc Miên đột nhiên sáng lên, ngẩng đầu nhìn Minh Tư Thành, khóe miệng khẽ nhếch lên.
Minh Tư Thành gật gật đầu, trong lòng có một dự cảm không lành.
Con nhóc này lại có chủ ý xấu xa gì nữa?
“Vậy bây giờ anh dắt tôi đi ăn đặc sản ở đây đi! Tôi mời anh!” Nhiên Mộc Miên rộng rãi nói.
Minh Tư Thành lúc này mới thở một hơi dài, anh còn nghĩ cô bé muốn bày ra trò nghịch ngợm gì.
Anh dẫn Nhiên Mộc Miên đi ăn món lẩu đặc sản của Bắc Bình, lúc ra khỏi quán ăn, ngồi ở đại sảnh, TV treo trên tường đang phát buổi tin tức ngày hôm nay.
Nhưng mà Nhiên Mộc Miên được đưa lên tin tức một cách vẻ vang.
Tiêu đề là khu cảnh XX, một cô gái vị thành niên đánh một người đàn ông to cao nằm trên đất, mọi người vây quanh.
Sau đó kết quả là cô gái bị xâm hại và thông qua quyền bảo vệ bản thân chính đáng, kịp thời báo cảnh sát.
Xem đến đây, Minh Tư Thành không nhịn được cười.
Chả trách hai cô bạn bên cạnh cô nhóc này chỉ lén lút chơi xấu cô bé.
Hóa ra là đánh không lại người ta.
Đối với chuyện bản thân lên tin tức này, Nhiên Mộc Miên không để ý chút nào, dù sao người trong hình ảnh đã làm mờ, cũng không ai biết là cô.
“Lúc đầu cô nói cô mời khách, đúng không?” Minh Tư Thành đột nhiên hỏi lại.
Nhiên Mộc Miên liền gật đầu.
Khóe miệng của Minh Tư Thành nhếch lên, đột nhiên nhấc tay lên, vẫy tay với nhân viên phục vụ: “Phục vụ, đưa menu qua đây, chúng tôi cần thêm đồ ăn”
Những món ăn mắc nhất trong quán ăn, Minh Tư Thành không do dự gọi lên hết.
Điểm quan trọng hơn là Nhiên Mộc Miên hoàn toàn không để ý, hơn nữa còn ăn rất ngon.
Sau khi ăn no xong, đợi đến lúc Nhiên Mộc Miên đi quầy lễ tân tính tiền, lại được nhân viên phục vụ nói hôm nay cô ấy là người thứ 100 nên được miễn phí.
Nhiên Mộc Miên theo bản năng nhìn về Minh Tư Thành đứng kế bên.
Nhìn thấy Minh Tư Thành bày ra dáng vẻ không có chuyện gì, đi về phía cửa.
Nhiên Mộc Miên cũng không nói gì liền đi theo, sánh vai cùng Minh Tư Thành bước đi.
“Buổi tối có muốn cùng nhau chơi game không?” Nhiên Mộc Miên tìm chủ đề nói chuyện.
Minh Tư Thành khẩu thị tâm phi nói: “Tôi gà lắm, không muốn đánh với cô”
Nhất thời hảo cảm của Nhiên Mộc Miên đối với tên này biến mất.
Sau khi quay về khách sạn, Nhiên Mộc Miên ôm chiếc laptop ở trong phòng của mình.
Cô bé đăng nhập vào tài khoản trò chơi, vốn dĩ nghĩ rằng sự phụ đang online, kết quả để cô thất vọng rồi.
Căn phòng kế bên, Minh Tư Thành đang nghe điện thoại của ông nội.
“Ông nghe giám đốc của khách sạn nói, hôm nay con mang một cô gái đi quán ăn của nhà chúng ta ăn lẩu.
Còn có cô gái này dáng vẻ xinh đẹp.
Tên nhóc này, quay về Bắc Bình không liên lạc với ông thì thôi đi, nếu hôm nay cuối cùng đã có bạn gái rồi cũng không giới thiệu cho ông biết?”
“Ông nội, con rất kém cỏi sao? Cái gì gọi là cuối cùng cũng có bạn gái rồi?”
“Con không kém cỏi sao? Con cũng không nhìn anh cả và anh hai của con, lúc ở tuổi con đã có mấy cô bạn gái.
Còn con một người cũng không có!”
“Vậy thì để ông nội thất vọng, con đến ngày hôm nay vẫn không có người bạn gái nào cả.
Cô gái đó không phải là bạn gái mà là em gái ruột của chiến hữu anh cả của con.
Khoảng thời gian này ở Bắc Bình du lịch, anh cả nhờ con chăm sóc cô ấy” Minh Tư Thành giải thích.
“Con đừng có mà lừa ông! Ông con không có hồ đồ như con! Hơn nữa bây giờ cô gái đó ở cùng với con, ông cảnh cáo con, nếu như con khiến người ta mang bầu, thì phải cưới về nhà, nghe rõ chưa? Không được lén lút phá đi!”
“..” Minh Tư Thành cạn lời.
“Đúng rồi, bối cảnh gia đình cô gái đó như thế nào?”
“Không biết” Minh Tư Thành không lạnh không nóng trả lời.
“Vậy ông nội phải điều tra kỹ càng mới được.”
“Ông nội, ông đừng có điều tra! Cô ấy thật sự là em gái ruột của bạn anh cả, không có quan hệ gì với con, hơn nữa người ta cũng có bạn trai rồi” Nhất thời, Minh Tư Thành có chút mất kiên nhẫn.
“Làm sao mà ông nội nghe được lời này của con rất chua vậy? Ai da, cái này có gì đâu, chỉ cần con bé chưa kết hôn con vẫn còn cơ hội”
“.” Minh Tư Thành nhất thời cạn lời.
Tài khoản game của anh chỉ có bốn người bạn, ba người kia là bạn cùng phòng với anh, người còn lại là Nhiên Mộc Miên.
Tài khoản của Nhiên Mộc Miên hiển thị online mười phút trước, Minh Tư Thành lại đi xem lịch sử trận đấu của cô ấy, phát hiện cô không hề chơi game chỉ online mà thôi.
Kì lạ, cô nhóc này không phải nói là muốn chơi game sao? Làm sao lại không chơi?
Nhất thời Minh Tư Thành có chút tò mò Nhiên Mộc Miên lúc này đang làm gì trong phòng.
- -------------------.