Ban đầu, Lý Tự San vẫn luôn hoài nghi liệu Phó Quân Bác có thực sự yêu Đồng Kỳ Anh hay không.
Nhưng bây giờ, cô ta đã không còn nghi ngờ gì nữa.
Lý Tư San không nghĩ rằng Phó Quân Bác thực sự yêu Đồng Kỳ Anh, nếu anh ấy thực sự yêu Đồng Kỳ Anh, vậy thì anh ấy sẽ không lên sau lưng Đồng Kỳ Anh, lên giường với cô ta hết lần này đến lần khác,
Cho dù bây giờ anh ấy muốn rũ sạch mối quan hệ với cô ta, nhưng cơ thể anh ấy dường như sẽ sản sinh ra cảm giác ỷ lại vào cô ta.
Bởi vì, chỉ cần cô ta ra một chút ám hiệu, cơ thể anh ấy sẽ thành thật mà đáp lại.
“Tôi còn phải làm việc, mời cô về cho" Phó Quân Bác khẽ cau mày ra lệnh đuối khách.
Lý Tự San liền biết khó mà lui, đôi môi đỏ mọng hơi nhếch lên, hai tay nhẹ nhàng buông Phó Quân Bác ra.
“Vậy em sẽ quay về trước, anh hãy suy nghĩ kỹ những lời em đã nói" Lý Tư San nháy mắt với Phó Quân Bác, đưa tay lên môi tặng cho Phó Quân Bác một nụ hôn gió,
Phó Quân Bác bình tĩnh thu lại ánh mắt, vùi đầu tiếp tục làm việc.
Sau khi Lý Tư San rời đi, trong lòng Phó Quân Bác đã bắt đầu mơ màng.
Ngày hôm sau.
Tại ký túc xá nữ, Đại học Cung Huy.
Mới tờ mờ sáng, có tiếng huýt sáo từ dưới lầu vang lên.
Đồng Kỳ Anh bị Lam Hồng Hoa ở giường đối diện đánh thức.
“Kỳ Anh, Kỳ Anh, cậu mau tỉnh lại đi! Ở dưới lầu có người tỏ tình với cậu!” Lam Hồng Hoa kích động nói.
Đồng Kỳ Anh dụi dụi đôi mắt lim dim ngái ngủ, từ trên giường bò dậy, lúc này mới nhận ra mình là người thức dậy cuối cùng.
Hai người bạn cùng phòng khác là Cung Quế Phương và Nghiêm Khả Hân đang nhoài người trên bệ cửa sổ, nhìn thứ gì đó.
“Cậu mau đứng dậy xem một chút đi!” Lam Hồng Hoa thúc giục.
Đồng Kỳ Anh đành phải xuống giường, vừa ngáp vừa xỏ dép, đi đến bên cửa sổ cùng Lam Hồng Hoa “tham gia náo nhiệt”.
Chỉ thấy tại sân xi măng dưới lâu, không biết là ai đã dùng chậu hoa hồng xếp thành sáu chữ “Đồng Kỳ Anh, anh yêu em” khiến cả ký túc xá nữ náo động.
| "Kỳ Anh, thì ra cậu chính là mỹ nhân số một trong ký túc xá của chúng ta! Ngày đầu tiên đi khai giảng, ngày thứ hai đã có nam sinh đến tỏ tình!” Cung Quế Phương bật cười trêu chọc.
Đồng Kỳ Anh dự "náo nhiệt” xong, nheo đôi mắt ngái ngủ, bỏ dép ra rồi lại leo lên giường, cứ như lời tỏ tình được xếp bằng chậu hoa hồng ở tầng dưới không liên quan gì đến cô.
Kỳ thật Đồng Kỳ Anh đã nghĩ như vậy, không chừng là một nữ sinh nào đó trong trường trùng tên trùng họ với cô mà thôi.
Loại chuyện này bản thân đương sự không quan tâm, còn ba người bạn cùng phòng xem xong “trò vui" rồi thì ai làm việc người nấy.
Không lâu sau, có người gõ cửa ký túc xá.
Nghiêm Khả Hân là người ở gần cửa nhất, chủ động ra mở cửa, nhưng không thấy có ai.
Khi Nghiệm Khả Hân định đóng cửa, cô ta vô tình nhìn xuống thì thấy một giỏ trái cây nhập khẩu và một túi lớn đồ ăn vặt nhập khẩu đặt trên mặt đất.
Trên đó còn có một tấm thiệp ghi sáu chữ “Đồng Kỳ Anh, anh yêu em”.
“Kỳ Anh, Kỳ Anh, có người thực sự đang theo đuổi cậu!” Nghiệm Khả Hân cầm trái cây, đồ ăn vặt và cả tấm thiệp đi vào.
| Lam Hồng Hoa Số sàng trực tiếp cướp lấy đồ ăn từ trong tay Nghiêm Khả Hân, Nghiêm Khả Hân phì cười lắc đầu, sau đó đưa thiệp cho Đồng Kỳ Anh đang nằm ở giường tầng trên.
“Vậy cậu có quen biết người khác giới nào trong trường không?” Cung Quế Phương hỏi tiếp.
Đồng Kỳ Anh gật đầu trả lời thành thật: “Tớ có biết ba người khác giới, trong đó một người đã có bạn gái, hai người còn lại là trạch nam!"
Ba người khác giới mà cô nói, một người là Hà Tuân Định, còn bạn gái của anh ta, đương nhiên là Lâm Ánh Như rồi.
Hai người còn lại là bạn cùng phòng của Hà Tuân Định là chương Hoàng Minh và Phương Thần Hạo.
*Vậy thì cậu lôi hai tên hai trạch nam không có bạn gái kia ra hỏi, không phải là xong rồi sao?” Cung Quế Phương đề nghị.
Nghiêm Khả Hân và Lam Hồng Hoa gật đầu lia lịa.
Đồng Kỳ Anh lắc đầu nói: “Tớ quen biết bọn họ gần một năm, bọn họ không thể làm ra chuyện như này đâu.”
Nói đến đây, Đồng Kỳ Anh nhìn thấy Lam Hồng Hoa lại mở gói đồ ăn vặt khác, cô vội vàng ngăn lại nói: “Hồng Hoa, đừng ăn.
Lỡ như người ta nhận nhầm đối tượng, há chẳng phải chúng ta sẽ rất xấu hổ sao?”
- -------------------
.