Editor: Thơ Thơ
Lúc nghe thấy được trên người thiếu niên hương vị hoa mân côi quen thuộc, lực ý chí Chương Diệc kiên trì hồi lâu rốt cục vào đúng lúc này toàn bộ tan rã. Anh mở to mắt, theo bản năng tới gần bên người Alan, thân thể toả nhiệt dán chặt cậu, nỉ non: "Đau... Chân..."
"Diệc, lập tức tốt ngay, anh nhịn một chút." Alan ôm anh vào trong ngực, không ngừng động viên anh phát đỉnh mà hôn. Trong phòng trừ bọn họ ra, chỉ còn hai nhân viên y tế, một người trong đó đang nắm mắt cá chân trái Chương Diệc bị trật khớp, coi cẩn thận.
"Có thể nhanh chút hay không?" Alan liếc bác sĩ Beta kia một cái.
"Điện hạ, có thể sẽ có chút đau, tốt nhất ngài để Chương tiên sinh cắn vật gì."
"Không cần..." Chương Diệc yếu ớt nói, trong giọng nói ẩn chứa quật cường.
"Tốt, vậy chúng tôi lại bắt đầu."
Beta kia vừa dứt lời, Chương Diệc liền cảm thấy xương chân trái bị người mở ra, đau đớn kịch liệt kéo tới, anh còn không có hoãn quá mức, một nguồn sức mạnh lại nặng nề đánh về phía vị trí vết thương của anh.
"A ——" Chương Diệc đau đến nghẹn ngào lên tiếng, trong mắt đều là nước mắt sinh lý.
"Diệc, đã tốt, không có chuyện gì." Alan ôm anh, đau lòng đến quả thực không biết như thế nào cho phải.
"Điện hạ, cần nhóm chúng tôi đánh ức chế tề không?" Một Beta khác do dự hỏi.
"Không cần, các người đi xuống trước đi." Alan ôm lấy hôn hôn Chương Diệc, đi về phòng ngủ.
Mới vừa để người tới trên giường, hai cánh tay thon dài liền quấn lấy tới. Chân trái đau hơi hơi hoãn lại, nhiệt động dục lại bắt đầu dằn vặt Chương Diệc một lần nữa. Anh ôm cái cổ Alan, sắc mặt ửng hồng, đôi môi hơi mở ra, mang theo gợi cảm không tự biết.
"Nóng quá... Alan... Ôm tôi..."
Alan kéo ngụy trang tề trên cổ xuống, liền cởi áo sơmi, không kiêng dè chút nào mà tản ra khí tức Alpha cường thế mà rất có tính xâm lược. Cậu cúi người, rốt cuộc không kịp đợi mà mạnh mẽ hôn đôi môi Chương Diệc dụ người.
Đôi môi vừa tiếp xúc, Chương Diệc liền không nhịn được phát ra một tiếng than nhẹ thoải mái. Anh như lữ khách trong sa mạc khô cạn tham lam hấp thu khí tức trong miệng Alan, khí tức Alpha mang theo hương vị hoa mân côi chen lẫn vị bạc hà lạnh lẽo tạm thời trấn an khô nóng trong cơ thể anh. Alan vừa hôn anh vừa đưa bàn tay tiến vào bên trong áo của anh, yêu thích không buông tay mà vuốt ve lồng ngực anh ấm áp. Ngại mở nút áo phiền phức, hai tay cậu thẳng thắn hơi dùng sức, trực tiếp xé áo Chương Diệc thành hai nửa. Thơ_Thơ_ddlqd
Nụ hôn ấm áp từ khóe môi của cậu một đường trượt tới cằm, cổ, liền lưu luyến qua xương quai xanh, lồng ngực, tới chóp ngực phải nhô ra. Hàm răng trắng noãn cắn chặt hạt nhũ nho nhỏ màu đỏ, lôi kéo, cọ xát, cảm giác tê dại nhỏ bé từ ngực truyền khắp toàn thân, Chương Diệc nhíu lông mày, hạ thân đã sớm thành thực mà nhếch lên, cứng rắn mà để ở trên bụng. Alan mút vào lồng ngực của anh, hai cái tay cũng đưa đến hạ thân anh, nắm chặt tính khí cụ anh phát ngạnh, trên dưới tuốt động.
"A..." Chương Diệc bị kích thích đến da thịt toàn thân đều phát ra hồng nhạt, thuốc kích dục làm thân thể của anh càng mẫn cảm hơn so với trước đây, hậu huyệt đã sớm ướt át một mảnh. Chỉ là kích thích tính khí cụ phía trước, căn bản không có thể cho thân thể của anh nhiều ít an ủi.
"Mặt sau... Ưm..." Anh liếc nhìn Alan một cái, giọng điệu xấu hổ lúng túng, rồi lại mang theo bất mãn rõ ràng muốn tìm.
Alan thầm mắng mình sơ sẩy, tay phải vội vã dời đi trận địa, mò tới giữa khe mông của Chương Diệc. Miệng huyệt nhỏ hẹp chỉ có thưa thớt mấy sợi lông thấp thoáng, anh sờ qua miệng huyệt nhăn nheo, mới chậm rãi tìm kiếm trong hành lang ướt át.
Bên trong vẫn như cũ khẩn yếu, ngón tay vừa mới cắm vào, mị thịt mềm mại căng mịn liền bao vây, cắn chặt lấy ngón tay của cậu. Alan hít một hơi, ngón tay chậm rãi với vào bên trong co rúm, phá tan tầng tầng mị thịt trơn mềm. Huyệt thịt ngứa ngáy rốt cuộc được an ủi, Chương Diệc không nhịn được khép chân lại, khó nhịn thấp ngâm nói: "Sâu hơn một chút... Ưm..."
Alan động viên mà hôn một cái ở khóe miệng anh, lại đi đến bỏ thêm một ngón tay, hai ngón tay khép lại, dùng vừa đúng lực đánh xuyên ở bên trong hành lang Chương Diệc non mềm ướt át. Huyệt tâm căng mịn chậm rãi bị mài khai, thân thể Chương Diệc nếm trải khoái cảm, không nhịn được giơ cao eo, chủ động đón ý nói hùa nhịp điệu ngón tay Alan đánh xuyên. Thần sắc trên mặt anh xen lẫn buồn khổ cùng sung sướng, ngũ quan anh tuấn bị tình dục tiêm nhiễm đến ửng đỏ, lúc ngón tay Alan lướt qua điểm mẫn cảm trong cơ thể anh, anh đột nhiên vươn cổ lên, mà kêu một tiếng "A".
Rõ ràng là tiếng nói khàn khàn thuộc về người đàn ông, một tiếng rên rỉ kia lại cơ hồ mềm mại đáng yêu đến trong xương. Con ngươi Alan xanh biếc chuyển tối, tốc độ ngón tay đánh xuyên tăng nhanh, tay trái cũng nắm chặt tính khí cụ của anh nhanh chóng tuốt động, song trọng giáp công trên dưới, Chương Diệc không kiên trì bao lâu liền tước vũ khí đầu hàng. Lúc ngón tay Alan lại một lần tầng tầng ép qua điểm mẫn cảm của anh, tính khí cụ phía trước anh sưng khẽ run lên, một luồng bạch trọc nồng nặc bắn đi ra, có chút phun đến trên mặt Alan.
Hành lang người đàn ông sau cao trào căng mịn yếu mệnh, Alan phí hết đại kính mới lấy ra ngón tay của chính mình. Anh thấy Chương Diệc mở chân ra, bộ dáng không vừa lòng mà ở trên người anh làm phiền, con ngươi xanh biếc xẹt qua một tia sáng nguy hiểm.
"Diệc, em muốn đi vào nha."
Tách hai chân người đàn ông ra, Alan đem tính khí cụ cứng rắn của mình để tại miệng huyệt mềm mại, quy đầu thử thăm dò xen vào đỉnh, sau khi không có gặp phải trở ngại quá lớn liền đem cả cây tính khí cụ đi vào. Cậu cảm giác được, ở một khắc kia cậu đi vào, Chương Diệc gắp cậu đến đặc biệt khẩn. Cậu không thể không khẽ hôn gò má của anh, động viên nói, "Diệc, anh quá chặc... Thả lỏng chút..." Thơ_Thơ_ddlqd
Hành lang Alpha dù sao đều phải nhỏ hẹp hơn so với Beta và Omega, cho dù có dịch ruột non trơn, nơi đó vẫn căng mịn như cũ. Alan cắn răng, nhẫn nại kích động phá hoại, đợi đến lúc Chương Diệc thích ứng của cậu khổng lồ mới từng bước bắt đầu đánh xuyên. Có lẽ là trên người cậu toả ra Tín tức tố Alpha có tác dụng, hậu huyệt Chương Diệc dần dần thanh tĩnh lại, thân thể cũng không chặc như vừa bắt đầu. Alan gác chân của anh ở trên vai, cúi đầu nhìn anh, trong mắt tràn đầy tình dục nóng rực cùng yêu thương: "Diệc, em thật thích anh."
Không chờ Chương Diệc đáp lại, cậu liền nắm chặt đầu gối của anh, tầng tầng ở trong cơ thể anh trở nên xung đột. Cường độ thẳng thắn thoải mái để Chương Diệc hoàn toàn không có lực chống đỡ, chỉ có thể bị động mà leo lên trên người cậu, theo nhịp điệu cậu đỉnh lộng lung lay thân thể.
"Chậm chút... Ha a..."
Chương Diệc có chút không chịu được nhịp điệu kịch liệt như vậy, thật giống lục phủ ngũ tạng đều phải bị đỉnh đi ra, cự đại khoái cảm đan xen cảm giác đau đớn đồng loạt kéo tới, để tầm mắt của anh hoàn toàn mơ hồ, lý trí càng bị quấy thành một mớ tương hồ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...