Thiếu Tướng Đại Nhân, Sủng Nhẹ Một Chút!
Nghi ngờ của ông ta đều đã hiện lên trên mặt, Lưu tài xế thấy thế, cười nói: "Hàn tiên sinh nuôi dạy con gái thật tốt a! Tướng quân là muốn tới cảm tạ Hàn tiên sinh cùng Hàn tiểu thư, cảm ơn Hàn tiểu thư đã cứu cháu ngoại của tướng quân......"
Cứu cháu ngoại của Mặc tướng quân?!
Hàn Tử Tư trừng lớn đôi mắt, có chút kinh ngạc, Tiểu Vũ cứu người khi nào? Làm sao lại không nói với ông ta một tiếng?
Chỉ là, con gái của mình lại cứu được cháu ngoại của Mặc tướng quân, là đứa cháu ngoại Mặc lão gia vẫn luôn tìm mấy năm nay sao?! Điều này làm cho nội tâm của Hàn Tử Tư nổi lên sóng gió mãnh liệt.
Mấy năm trước chuyện cháu ngoại của Mặc tướng quân bị lạc mất tuy rằng không ồn ào đến ra bên ngoài, nhưng việc này sớm truyền khắp toàn bộ kinh thành. Ông ta ngẫu nhiên lui tới cùng mấy người ở kinh thành, đối việc này cũng chỉ có nghe sơ qua. Chỉ là, không phải nói tìm hơn hai năm đều không có tìm được sao? Làm sao lại có liên quan đến Tiểu Vũ?
Cứ việc nghi hoặc, Hàn Tử Tư vẫn là thập phần kích động mà cầm tay của Mặc lão gia:"Tướng quân nói quá lời, con bé có thể giúp được tướng quân là vinh hạnh của nó......"
Mặc lão gia cười gật gật đầu, "Đúng rồi, cô bé ở đâu? Để ta gặp cô bé đi!"
Hàn Tử Tư tâm tình không tệ mà nhìn Lưu Băng Tinh vẫn luôn khiếp sợ đứng ở bên cạnh mà nói: "Còn không mau bảo Tiểu Vũ đi xuống......"
"Tiểu Vũ?" Mặc lão gia sửng sốt một chút: "Cô bé không phải tên là Hàn Mộ Vi sao?"
Mặc lão gia nhìn về phía Lưu tài xế, Lưu tài xế gật gật đầu: "Là tên Hàn Mộ Vi."
"Hàn Mộ Vi?!"
Đang muốn lên lầu Lưu Băng Tinh sắc mặt biến đổi, ngữ khí có chút bén nhọn, Mặc lão gia nhịn không được liếc nhìn bà ta nhiều hơn một cái.
Hàn Tử Tư sắc mặt cũng tức khắc thay đổi, cứng đờ mà cười một chút, nói: "Thì ra là Vi Vi a......"
Hai người rõ ràng sắc mặt có kì lạ, Mặc lão gia như suy tư gì, Lưu tài xế nói: "Hàn tiên sinh, có cái gì vấn đề sao?"
Hàn Tử Tư một lần nữa khôi phục lại nụ cười tươi: "Làm sao đây a? Chỉ là...... đứa bé Vi Vi kia gần đây tựa hồ tới rồi kỳ phản nghịch, tháng trước mới vừa thành niên liền một mình dọn ra bên ngoài ở...... Hiện tại, cũng không ở nhà."
Mặc lão gia gật gật đầu: "Một khi đã như vậy, chúng tôi liền không quấy rầy Hàn tiên sinh...... Hôm nào chúng tôi lại đến tìm Hàn tiểu thư để gặp mặt nói lời cảm tạ!"
Mặc lão cũng nói muốn đi, Hàn Tử Tư cho dù muốn giữ, cũng nào giữ lại được? Đành phải lại nói và câu vài lời nói dễ nghe, tiễn Mặc lão gia và tài xế đi ra ngoài.
Nhìn hai người rời đi, Lưu Băng Tinh cùng Hàn Tử Tư sắc mặt đều thập phần khó coi.
"Vi Vi cứu cháu ngoại của Mặc lão gia khi nào? Không phải bảo bà theo sát nó hay sao?!" Hàn Tử Tư nhìn Lưu Băng Tinh.
Lưu Băng Tinh sắc mặt càng khó coi hơn, cháu ngoại của Mặc lão gia...... Hàn Mộ Vi nếu như thật sựu cứu người của Mặc gia. Thế Mặc gia vô luận thế nào đều sẽ báo đáp Hàn Mộ Vi. Đến lúc đó...... Hàn Mộ Vi liền có chống lưng rất mạnh, bọn họ sẽ không làm gì được cô!
Lưu Băng Tinh hận đến mức không thể cắn đứt răng của mình!
Hàn Tử Tư sắc mặt âm trầm, gọi điện thoại cho trợ lý của mình: "Lưu trợ lý, điều tra một chút cho tôi những việc xảy ra gần đây với Hàn Mộ Vi, tiếp xúc qua với những ai...... Đúng, tra hết toàn bộ cho tôi!"
Trên đời này đại khái cũng có những thứ hiếm thấy đi! Sự kiện con gái của mình đi chơi gặp phải bọn buôn người, thiếu chút nữa là chết. Mà ông ta cái người cha này một chút cũng không hề biết! Việc này trước khi cáo phá cũng được truyền bá tin tức trong Giang Thành một thời gian. ba người Hàn Mộ Vi cùng Chu Quân Hào, Đoạn Thần Kiệt còn bởi vì việc này nhận được nhiều khen ngợi, nhưng mà loại tin tức xã hội này Hàn Tử Tư hoàn toàn không có chú ý. Lưu Băng Tinh khi xem tin tức cũng chỉ chú ý tin tức giải trí, càng sẽ không biết.
Mà người duy nhất ở trong nhà là Hàn Mộ Vũ cũng hoàn toàn không nhắc đến. Cô ta hận Hàn Mộ Vi sao không chết đi trong chuyện đó luôn đi, biết Hàn Mộ Vi bị thương còn rất vui sướng khi người gặp họa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...