Thiếu Tướng Đại Nhân, Khẽ Cưng Chiều

Đáng tiếc viên phân chuột này lại có bối cảnh lớn, bọn họ căn bản không thể động vào được, chỉ có thể coi như không thấy.

Tiết thứ nhất vẫn là dành để thu bài, tổ trưởng đi từ đầu đến cuối để thu bài, Tiểu Bao Tử nhìn thấy liền ở trong đầu Hàn Mộ Vi nhắc nhớ: “Chủ nhân, nên nộp bài rồi…”

Hàn Mộ Vi không nói gì, bĩu môi, Tiểu Bao Tử đợi một lúc lâu, mới không dám tin nói: “Chủ nhân, cô không làm bài sao?”

Không làm thì không làm, có gì lạ sao? Cô thường xuyên nộp giấy trắng, không làm bài thì có gì kỳ lạ sao?

Hàn Mộ Vi không có trả lời nhưng suy nghĩ này của cô không thoát khỏi hệ thống.

Ở trong đầu, Tiểu Bao Tử gầm lên: “Chủ nhân, loại suy nghĩ này của cô là không đúng! Làm một bánh bao tốt, cô hẳn nên ưu tú trong mọi việc mới có thể dành được nhiều điểm thiện cảm…Cô nhìn trường học các cô xem, không nói đến trường học, nói đến lớp cô, nơi này có hơn bốn mươi người, cộng thêm thầy cô, ít nhất cũng phải 50 người! Nhiều người như thế, tùy tiện công lược cũng đạt được thiện cảm lớn…Sao cô lại từ bỏ làm một học sinh ưu tú dễ dàng như thế!”


“Không được, chủ nhân, dù sao bây giờ cô cũng chưa nói gì… Tiết đầu cũng không làm gì, không bằng cô nhanh chóng làm xong bài tập đi!”

“Tôi vừa mới nhìn qua, là môn hóa và tiếng Anh…Cô tranh thủ thời gian làm! Tôi lập tức sẽ tìm nội dung yêu cầu, chủ nhân, cô nhanh chóng lấy bài tập ra…”

Tiểu Bao Tử không ngừng lải nhải, Hàn Mộ Vi bị nó niệm cho choáng váng đầu óc, vô lực lấy sách từ trong balo ra.

Tiểu Bao Tử thấy trên đó cô không viết gì, hoàn toàn giống như vở mới, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.

“Tìm được rồi, là luyện tập môn hóa… Chủ nhân mau lấy sách ra, làm từ trang 23 đến trang 26.”

Hàn Mộ Vi nhức đầu làm theo chỉ thị của nó, lật đến trang 23, sau đó nhìn đề mục trống rỗng, đầu óc cô cũng trống rỗng…


Tiểu Bao Tử yên tĩnh một lát, cảm thấy đầu óc cô trống rỗng, nó không nhịn được hỏi: “Chủ nhân, không phải…Cô không biết làm chứ?”

Hàn Mộ Vi vẫn chưa trả lời, trong nháy mắt nó liền bạo phát: “Không được! Làm một bánh bao tốt của thế kỷ mới, làm sao chủ nhân lại không biết…Cho dù không, hôm nay cô nhất định phải làm xong bài tập! Chủ nhân yên tâm, có Tiểu Bao Tử ở bên, tôi tuyệt đối sẽ không để cô nộp giấy trắng, không để cô trở thành kẻ ngốc!”

Tiểu Bao Tử nghiêm túc nói, Hàn Mộ Vi nghe thấy những lời này, cô đột nhiên cảm thấy…

Tương lai của mình hoàn toàn u ám!

Cô có loại cảm giác, cuộc sống tương lai của cô….sẽ trôi qua vô cùng thê thảm!

“Cho dù có ép tôi, tôi cũng không làm được…”

Tiểu Bao Tử cũng xoắn xuýt, điều này hình như cũng đúng, nó thở dài: “Chủ nhân, trước kia sao cô có thể sa đọa như thế! Không, ý tôi là trước kia sao cô có thể bánh bao như thế! Hàn Mộ Vũ để cô nộp giấy trắng, cô liền nộp giấy trắng? Cô cũng quá nghe lời rồi! Cô ta bắt cô nộp giấy trắng, đáng ra mỗi ngày cô đều phải đạt 100 điểm để tức chết cô ta! Không đúng, như thế cũng không phù hợp với cá tính bánh bao của cô…Tôi nói là, cho dù cô muốn nộp giấy trắng, cô cũng phải nghe giảng…Che giấu thực lực của mình, phải biết rằng, những thứ này là kiến thức của cô, sau này tốt cho tương lai của cô.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui