Thiếu Soái! Vợ Ngài Lại Bỏ Trốn!
Cố Khinh Chu nói, nếu Tư Hành Bái có vị hôn thê, nhất định phải nói cho nàng.
Tư Hành Bái mỉm cười hỏi lại nàng, sau đó thì sao?
Hắn có vị hôn thê, nàng còn có thể sao nữa?
"Sau đó, ta sẽ hoàn toàn rời đi. Ngươi nếu không bỏ ta ra, ta liền cùng ngươi đồng quy vu tận."* Cố Khinh Chu nói, "Ta lúc trước không hiểu, để ngươi tùy ý khi dễ. Ta hiện tại đã trải qua, ta đã hiểu rất rõ loại cảm giác thẹn thùng thống khổ này, ta sẽ không nhẫn nhục chịu đựng."
(* Nghĩa là cùng chết chung)
"Đồng quy vu tận?" Tư Hành Bái chậm rãi thốt ra những lời này, thế nhưng lại nghe ra vài phần cảm kích triền miên.
Đồng sinh cộng tử,* không phải lời hứa hẹn tốt đẹp nhất sao?
(* Nghĩa là sống cùng sống, chết cùng chết)
Tư Hành Bái khi chết, Khinh Chu của hắn có thể chết cùng hắn, này thật ra đúng là tương lai vui vẻ thoải mái!
(p/s: Nhiều khi mình nghĩ ổng nghĩ nhiều quá chăng? Nhiều khi lại nghĩ chả lẽ ổng hông hiểu tiếng người? Hay Atsm các kiểu???
Xin đừng ném đá. Ý kiến cá nhân >_
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...