Thiếu Soái Lạnh Lùng Sủng Bà Xã Lên Đến Tận Trời
"Sao? Cậu quan tâm tôi à?"
"Ai! ai thèm quan tâm đến cậu chứ!"
Gương mặt của A Thành chợt đỏ lên, Ngụy Niên nhìn thấy biểu cảm của A Thành như vậy, muốn chọc cậu ấy thêm nữa nhưng vì A Thành đang bị thương nên cậu không chọc nữa mà nói tiếp:
"Được rồi, không đùa cậu nữa! Mau ăn sáng đi!"
Bữa sáng của cô đã được anh đặt trước từ sớm rồi, cô ngồi ăn mà toàn ngượng ngùng vì bị anh nhìn.
"Anh đừng có nhìn em ăn nữa có được không hả?"
Duật Hành tay chống cằm nhìn cô chăm chú rồi nói:
"Anh phải đích thân nhìn em ăn hết bàn thức ăn này thì anh mới yên tâm!"
"Nhưng mà anh nhìn làm em khó ăn lắm!"
Duật Hành đứng lên, khẽ xoa đầu cô rồi nói:
"Được rồi, anh qua phòng của A Thành thăm cậu ấy đây! Khi quay lại, nhất định em phải ăn hết thức ăn đấy, nếu ăn không hết anh sẽ hôn em theo số thức ăn mà em không ăn đấy!"
Nhược Hy gật đầu rồi ngồi cặm cụi ăn hết bàn thức ăn anh đã đặt.
Sau đó, chán quá cô cầm lấy điện thoại lướt weibo thì thấy Ngụy Niên đã đăng thông báo tháng sau sẽ tổ chức hôn lễ của anh và cô, cô nằm xuống cầm điện thoại mỉm cười rồi khẽ nói:
"Có lẽ sự lựa chọn lấy anh ấy đối với mình là không sai!"
Đến chiều, Nhược Hy nhận thông báo của Ngụy Niên hồi tối nói là lịch quay phim đã dời thành buổi chiều.
Nhược Hy đi qua phòng của A Thành thấy anh cũng đang ở trong, cô khẽ bước vào nhìn Ngụy Niên rồi nói:
"Ngụy Niên, sắp đến giờ quay phim rồi! Sao em còn ở đây?"
"15 giờ chiều mà chị dâu, giờ mới 14 giờ mà!"
Duật Hành ánh mắt nhìn cô chăm chú rồi hỏi:
"Có phải em muốn đi theo cậu ấy để chiều nay quay phim không?"
Nhược Hy gật đầu nhìn anh rồi nói:
"Em muốn hoàn thành hết cảnh quay ngày hôm nay mà!"
Duật Hành định là sẽ không đồng ý vì lo cho cho sức khỏe của cô, xong anh quay sang nói Ngụy Niên:
"Ngụy Niên, em xuống dưới lầu làm thủ tục xuất viện cho anh đi!"
Cô giật mình, cau mày nhìn anh:
"Nhưng mà vết thương của anh còn chưa khỏi mà!"
"Không sao đâu, chỉ cần anh không cử động nhiều thì sẽ không có vấn đề gì hết! Anh muốn đích thân đưa em đến trụ sở để quay phim!"
Nhược Hy nhìn ánh mắt của anh rất kiên định, cô thở dài rồi bảo Ngụy Niên làm thủ tục xuất viện cho anh, A Thành cũng nằng nặc đòi về trụ sở cùng anh nhưng ai nấy cũng đều phản đối vì cậu ấy cần phải ở đây theo dõi sức khỏe.
Đúng 3 giờ chiều, anh do bị thương không lái xe được nên đã gọi điện bảo tài xế đên đón cô và anh về trụ sở.
Vừa đến trụ sở, Nhược Hy bước xuống xe trước, đi được gần tới bên trong trụ sở, Giai Ninh đưa tay chặn đường cô, ánh mắt cô ta nhìn cô khinh bỉ rồi nói:
"Tôi nói với chị rồi, chị lo lắng cho Cố thiếu thì có ích gì, có vị hôn thê của người ta lo cho rồi mà! Giờ thì hay rồi, chị có thấy chị giống người thứ 3 xen vào cuộc sống của Cố thiếu và vị hôn thê của anh ta không?"
Nhược Hy tức giận định giơ tay đánh cô ta thì có một giọng nói phía sau lưng cô cất lên:
"Nhược Hy không phải là người thứ 3 xen vào cuộc sống của tôi và vị hôn thê mà tôi thấy cô giống với người thứ 3 lắm đấy!"
Duật Hành gương mặt tức giận từ từ bước vào trong trụ sở, Nhược Hy cũng tiếp lời với anh:
"Hay cho cái miệng biết mỉa mai người khác như cô, tôi nói cho cô nghe, trà xanh và người thứ 3 đều giống nhau, tôi thấy cô càng hơn với cả hai!"
Nhược Hy khẽ lướt qua Giai Ninh rồi nói nhỏ vài tai cô ta:
"Đồ trà xanh chỉ biết dụ dỗ đàn ông của người khác, rồi sẽ có ngày tôi sẽ khiến cho cô và tên tra nam kia lãnh hậu quả, hai người cứ chờ đấy!".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...