Thiếu Soái Hãy Tha Cho Tôi Đi!

🚫 Lưu ý: Phần ( H) cuối cùng của truyện mình sẽ viết dirty một chút (๑°꒵°๑)・*♡ Hy vọng không bị che nhiều quá >:)

...━━━━━━༺༻ ━━━━━━...

Hạo Thạc đắm chìm trong một An Kỳ quyến rũ với những lời nói như rót mật vào tai. Bộ váy ngủ hai dây để lộ da thịt trắng trẻo mịn màng, xương quai xanh và bờ vai mảnh khảnh. Còn An Kỳ có thể cảm nhận ham muốn của Hạo Thạc nhô ở chỗ cô đang ngồi lên.

Anh lập tức bế cô lên như nàng công chúa rời khỏi thư phòng một cách gấp gáp, An Kỳ thấy hai tai đỏ của Hạo Thạc thì thích thú vì anh đang xấu hổ. Anh đặt cô xuống giường nhẹ nhàng, từ từ cởi bỏ bộ y phục trên người mình.

" Thật may mắn khi da em không bị rạn nứt khi sinh xong. Vóc dáng cũng lấy lại rất nhanh. Nếu không em sẽ rất căng thẳng khi cơ thể gọn gàng bị tàn phá, vì nó là một đặc điểm em tự tin nhất! " An Kỳ thở dài

" Dù em có ra sao thì đối với ta em vẫn luôn xinh đẹp. Ta sẽ khen bất cứ lúc nào em muốn, thậm chí là cắt lưỡi những ai dám chê vợ ta! " Hạo Thạc cười nhẹ trước lời than vãn mà anh đã nghe nhiều lần từ An Kỳ. Nó làm cô nhẹ nhõm nhưng cũng hơi ớn lạnh

Họ ôm lấy, tay An Kỳ choàng lên cổ Hạo Thạc, trao nhau nụ hôn nồng cháy, lưỡi họ cuộn xen kẽ, chuyển động nhịp nhàng, tay Hạo Thạc xoa nắn nhũ hoa căng tròn của An Kỳ.

Cô hơi đẩy anh để cố lấy không khí vì anh đã quá cuồng nhiệt, bàn tay to với những ngón tay thon dài nựng mặt An Kỳ.

Mặt cô rúc vào bàn tay ấy với mọi sự tự nguyện, nó luôn che chở và xoa dịu cô từ lúc họ yêu nhau. Hạo Thạc ngậm tai cô khiến cơ thể co giật nhẹ.

Anh thì thầm với An Kỳ sẽ khiến cô phát điên trên giường khi dám câu dẫn anh. Cơ thể cường tráng ấy đang bao bọc lấy cô, đôi môi hôn rồi cắn lên cổ, xương quai xanh của An Kỳ tạo thành những vết đỏ bừa bãi. Cô thở hổn hển vì nóng, anh dùng mu bàn tay lau mồ hôi trên trán cô.

Hạo Thạc chạm vào ngực, mút đầu ti như một đứa trẻ, An Kỳ khúc khích cười khi thật giống Kỳ Văn Kỳ Chương lúc còn nhỏ. Anh trở nên mất kiên nhẫn ngấu nghiến nó, cô cắn môi phát ra tiếng rên rỉ nhỏ.


Sau khi kết thúc thỏa mãn trên bộ ngực trần, Hạo Thạc làm ướt hai ngón tay, đôi mắt đen tinh nghịch nhìn An Kỳ.

Rất nhanh chóng Hạo Thạc đã đưa vào vùng kín nhạy cảm của An Kỳ, anh đang dùng ngón tay dài và mảnh mai chơi đùa bên trong cô.

An Kỳ nghiến răng bấu móng tay lên bắp tay Hạo Thạc, hai chân dang ra, hông đưa lên cao để nhận được nhiều hơn.

An Kỳ run người khi vùng kín bất đầu rỉ nước vì Hạo Thạc, anh cuối cùng cũng rút tay ra, mí mắt anh cong lên, còn cô thì đang chờ đợi màn trình diễn của anh.

Hạo Thạc cầm " cậu nhóc " đã khiến An Kỳ mê mẫn từ lần đầu gặp gỡ, gân guốc và to lớn. Bàn tay cô bám vào nó, vuốt ve.

" Lần này sẽ tới lượt em! " Khóe môi An Kỳ cong lên.

Việc quan hệ bằng miệng này An Kỳ đã thành thạo hơn rất nhiều, lưỡi cô điêu luyện chơi đùa với đầu khấc trong miệng, cố gắng không để chạm răng.

Cô liếm dọc cậu bé, làm ướt bằng nước bọt của mình, khi đang ngụp lặn cô nhướn mắt nhìn Hạo Thạc, biểu cảm cực khoái của anh làm cô thích thú. Cảm thấy đến lúc đó, An Kỳ nhả ra thì một làn nước dịch trắng đục phun vào mặt cô, dính cả tóc.

Hạo Thạc hơi lúng túng lấy khăn lau cho An Kỳ, còn cô lại cười đùa bảo rằng ngày mai sẽ phải gội đầu sớm rồi. Dạo đầu đã xong, An Kỳ đẩy Hạo Thạc xuống, đêm nay cô sẽ nằm trên. Cô liếm môi thèm muốn

An Kỳ lắc lư trên cơ bụng của Hạo Thạc, anh cảm thấy cô đã ướt tới mức nào, An Kỳ cầm " cậu nhóc " khỏe khắn, dựng lên như một cây cột, cúi mặt để nhắm cho chuẩn mục tiêu để đưa vào.

Người An Kỳ từ từ hạ thấp khi nó đã yên vị bên trong phần bụng dưới của cô. Không khỏi cảm thán khi đã chạm tới nơi sâu nhất, An Kỳ nhấp một cách nhịp nhàng vì tư thế cưỡi ngựa này rất mau mỏi hông.


Nhưng Hạo Thạc có vẻ không bằng lòng khi anh nắm lấy eo cô, hỗ trợ nhịp nhấp của cô ngày một nhanh hơn, An Kỳ hơi bất ngờ rồi cô cũng bỏ qua, Hạo Thạc nhào nặn bờ mông gợi cảm trong tay.

" Arrrr.... uh.... Sâu quá! Em thấy nó như muốn đâm xuyên qua người em " An Kỳ rên rỉ, môi nhếch lên thành nụ cười thõa mản.

Hai người tiếp tục trao nhau nụ hôn, khi phía dưới An Kỳ đang nuốt trọn " cậu nhóc " của Hạo Thạc, anh liền ngồi dậy, đẩy An Kỳ một cách thô bạo, cô nắm chặt chiếc màn mỏng trên đầu. Phát ra những âm thanh dung tục khi sắp tới cực hạn

Hàng loạt chất lỏng màu trắng của Hạo Thạc tuôn trào trong người An Kỳ như thác, khiến cô co giật, mắt trợn ngược. Cô bị đánh bại hoàn toàn, trở nên bị tê liệt trước anh. Khi Hạo Thạc rút nó ra, chất dịch nhầy vì thế cũng bị tràn dính vào ga giường.

An Kỳ thở mạnh vì mệt, ngực cô nhấp nhô theo nhịp thở, cô hạnh phúc khi Hạo Thạc lúc nào cũng khiến cô vui vẻ vượt quá sự mong đợi. Khi An Kỳ định kéo chăn để che đi cơ thể trần trụi này, Hạo Thạc liền nắm cổ tay của An Kỳ.

" Ta... vẫn chưa thấy đủ! Làm thêm nhé An Kỳ! " Hạo Thạc nhìn An Kỳ một cách mong đợi, như một đứa trẻ nhõng nhẽo.

" Ngài đúng là quái vật! " Cũng mấy lần trước vì Hạo Thạc tỏ ra như thế, An Kỳ mềm lòng chấp nhận nên mới nằm liệt giường do đau hông, đau bẹn sau những lần quan hệ.

Hạo Thạc để chân An Kỳ lên vai mình, khóe môi cong lên. Anh đưa " cậu nhóc " vào vùng kín của An Kỳ một lần nữa, bàn tay họ đan vào nhau. Hạo Thạc lại ở bên trong An Kỳ, anh thích nó, thật ấm áp như mặt trời sớm mai. Tiếng rên rỉ như mèo của cô nghe thật êm tai.

Vì giờ đang là nửa đêm, viện của họ lại rất to nên An Kỳ có gào thét vì sung sướng cũng không ai nghe cả. Hạo Thạc thô bạo nhấp người An Kỳ, bình thường anh hòa nhã, nâng niu cô, nhưng trong hoạt động này anh lại như một con thú đói khát, vùi dập cô không thương tiếc.

Tuy nhiên An Kỳ lại đón nhận nó một cách cuồng nhiệt, chắc là vì cô yêu anh và muốn anh hãy tiếp tục mang đến niềm vui cho cô. Hạo Thạc mút ngực rồi liếm mồ hôi trên cổ An Kỳ. Trong khi cô đang phát ra âm thanh quyến rũ nơi đầu lưỡi.


Chiếc giường của họ rung chuyển, tiếng lạch bạch của việc da thịt va chạm vào nhau trong phòng ngủ của thiếu soái, khi anh cùng vợ làm chuyện chăn gối. Họ thay đổi nhiều tư thế để đưa khoái cảm lên cao nhất

" An Kỳ, ngoài trái tim yêu em không hề thay đổi. Nhưng việc này khiến ta ngày một yêu em hơn, đến điên dại. Em chỉ thuộc về một mình ta, mình ta mà thôi! " Hạo Thạc thủ thỉ vào tai, khi họ đã kết thúc nụ hôn và nước bọt vẫn còn đọng lại trên môi.

" Ngài thật kỳ lạ! Chúng ta đã cưới và ở bên nhau cũng sắp chục năm rồi! Cũng đủ hiểu em hoàn toàn thuộc về ngài, tâm hồn lẫn thể xác! " An Kỳ dang tay ôm gáy Hạo Thạc, ngực họ ép vào đối phương.

Hạo Thạc đã tới giới hạn rồi anh thúc sâu hơn, đống chất dịch trắng đục nhớp nháp ấy lại ồ ạt lấp đầy An Kỳ, cô tiếp tục hổn hển, cảm nhận bụng mình căng lên khi phải tiếp nhận với số lượng lớn. Người An Kỳ dần mềm nhũng.

Hạo Thạc cũng thấm mệt, An Kỳ cười mỉm khi nghĩ anh chắc gần kiệt sức khi đã tẩm quất cô gần 10 phút mỗi hiệp. An Kỳ thấy hơi bất mãn khi cơ thể mình toàn **** ****, vì Hạo Thạc xuất ngoài lẫn xuất trong.

Tuy nhiên Hạo Thạc vẫn đi lấy nước để lau chùi cơ thể cho An Kỳ trước khi họ ôm nhau ngủ tới sáng. So với cô thì Hạo Thạc vẫn còn khỏe khoắn, thức dậy sớm để ăn sáng và đi làm.

Nếu không thấy thiếu phu nhân của họ ra đưa thiếu soái thì các nha hoàn đều biết, cô đã chinh chiến mệt mỏi cả đêm. Bình thường như vậy An Kỳ toàn ngủ đến 9-10h, ăn dồn bữa sáng vào bữa trưa.

Những lúc như thế, Kỳ Văn, Kỳ Chương tự chơi với nhau, không làm phiền mẹ nghỉ ngơi. Hoặc chúng sẽ đến nhà Thiệu Huy để thăm dì Kiều Lam, hay qua nhà ông bà nội, ngoại.

Dì Hoa thay chăn ga mới cho An Kỳ, khi cô đang dùng bữa trưa, cảm thấy cơ thể như bị Hạo Thạc hút hết sinh lực, dù cô nhiều lần tự nhủ không thể mềm lòng khi anh muốn làm thêm, nhưng đều thất bại toàn tập.

...━━━━━━༺༻ ━━━━━━...

" Chà! Xem ra thành công rồi nhỉ? " An Kỳ xoa cằm khi xé xong tờ lịch vạn niên. Cô chạm vào bụng mình vì tháng này bà dì không tới, chậm nhất cũng chỉ 1-2 ngày, nhưng đằng này trễ gần cả tuần, nhưng cũng chưa chắc ăn lắm.

Thêm một tháng nữa là hai tháng, An Kỳ vẫn chưa tới ngày nên cô nghĩ rất có khả năng bản thân đã thật sự mang thai. An Kỳ thay đồ và cùng dì Hoa đến bệnh viện kiểm tra sức khỏe.


" Chúc mừng chị! Chị đã có thai hai tháng rồi ạ! " Đích thân Phụng Yên là người khám và cho ra kết quả chuẩn xác nhất. Cô thích thú khi thông báo, Kỳ Chương sẽ là đứa vui nhất khi nghe tin.

An Kỳ thở phào nhẹ nhõm, còn dì Hoa lại rất vui mừng, phủ thiếu soái sắp có thêm một tiểu chủ nhân, bà rất thích bế em bé nhưng hai cậu chủ đều lớn hết rồi.

Dì Hoa thèm gặp lại cảm giác đó. Bữa tối hôm nay, An Kỳ sẽ nói cho Hạo Thạc và cặp sinh đôi biết. Thật mong đợi Kỳ Chương sẽ bày vẻ mặt gì khi mình sắp thành anh trai.

" Xem ra gia đình chúng ta sẽ có sự thay đổi lớn! Kỳ Văn, Kỳ Chương, hai con đoán xem là gì nào? " An Kỳ úp mở hỏi hai đứa, chúng nhìn nhau và nói ra suy nghĩ của mình.

" Con nghĩ là gia đình mình sẽ chuyển nhà ạ? Hay cha phải đi công tác bỏ ba mẹ con mình không về nữa? " Kỳ Văn ngây ngô nói, An Kỳ bật cười, còn Hạo Thạc cầm cốc trà bị run tay.

" Con thì không biết nó là gì. Dù thế nào miễn gia đình mình ở bên nhau, đều sẽ vượt qua hết tất cả! " Kỳ Chương thỏ thẻ, hai bàn tay bé nhỏ chạm vào đùi.

" Thật sự chẳng phải vấn đề gì to tát hết! Hai con sắp có thêm em rồi đó! Đúng vậy, mẹ chính thức có em bé rồi này! " An Kỳ vui vẻ tuyên bố.

Kỳ Chương ban đầu còn ngỡ ngàng, sau đó cậu ngộ ra và nhảy lên vui mừng. Kỳ Văn mím môi chế giễu Kỳ Chương hay ra dáng người lớn để lên lớp với anh trai, nhưng cuối cùng Kỳ Chương vẫn như một đứa con nít không hơn không kém.

" Kỳ Văn, đừng tưởng có mình anh được làm anh trai nhé! Em cũng sắp làm anh trai rồi đấy! " Kỳ Chương vỗ ngực tự hào

" Hừm... Dù thế nào em cũng là em trai anh thôi. Không khác gì nhau hết! "

An Kỳ nhìn Hạo Thạc hạnh phúc, anh gật đầu với cô. Từ giờ cô sẽ cẩn thận hơn trong cách đi đứng vì thời gian đầu thai còn yếu, và An Kỳ đã có kinh nghiệm hơn nhờ chăm Kỳ Văn Kỳ Chương.

" Nào tới đi! Các cơn đau lưng, đau chân, ốm nghén, sạm da, mệt mỏi, tôi nhất định sẽ vượt qua tất cả để em bé ra đời an toàn! " An Kỳ đấu tranh trong đầu, bàn tay cô co lại thành nắm đấm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận