Nhớ thương không dứt, không chỗ phát tiết.
-------------------
Bạc Tình cùng Thất Thất từ nước ngoài trở lại.
Một cuộc cầu hôn của Tịch Giản Cận, để cho người tập đoàn Bạc Đế đều biết trạng huống thân thể Tịch Giản Cận, ngược lại không có giống như Bạc Sủng Nhi lo lắng, bọn họ có ghét bỏ Tịch Giản Cận, cũng là rối rít uy hiếp Tần Thích.
Sau khi Tịch Giản Cận cầu hôn, toàn bộ truyền thông chú ý vào tiệc đính hôn của bọn họ.
Mà Bạc Tình cũng cảm thấy thừa lúc này, làm tiệc đính hôn là rất phù hợp.
Cộng thêm là cuối năm, tất cả mọi người rất rãnh rỗi, không có quá nhiều chuyện, cho nên sau khi Bạc Tình cùng ông nội Tịch Giản Cận thương lượng, nói làm liền làm!
Tiệu đính hôn ngày đó tổ chức ở tầng một của "Hoàng cung ".
Người đến cực kỳ nhiều.
Một mình tập đoàn Bạc Đế bên này, cũng đã là rất nhiều người, huống chi, cộng thêm người bên Tịch Giản Cận.
Thời điểm Tịch Giản Cận cùng Bạc Sủng Nhi ra sân, người người đều rất hưng phấn, than thở không dứt, hai người từ nhỏ đến lớn đều ở nơi tham gia rất nhiều yến tiệc, cực kỳ tự nhiên, cũng không có bất kỳ nhăn nhăn nhó nhó nào, tự nhiên hào phóng làm cho người ta từng ly mời rượu mà qua.
Thời điểm đi ngang qua Tần Thánh, Bạc Sủng Nhi cười sáng rỡ không gì sánh được, nhìn chằm chằm ánh mắt Tần Thánh, chậm rãi giơ lên ly rượu, cùng Tần Thánh đụng đụng, âm điệu giống như cũ, đột nhiên nói: "A Thánh... Hôm nay, anh thoạt nhìn rất tuấn tú!"
Tần Thánh giơ ly rượu, toàn thân cao thấp tiết ra một thân tà mị, chậm rãi cong môi, mở trừng hai mắt, như ngày thường, giọng cực kỳ đểu: "Ngô, Sủng Nhi, tiểu Sủng Nhi, Sủng Nhi nho nhỏ... Anh thật rất tuấn tú sao?"
Bạc Sủng Nhi bị chọc cho bật cười, Tô Thần và Dịch Thiển ở một bên thẳng tắp làm ra bộ dáng nôn khan.
Tần Thánh nhướng lông mày, vẻ mặt khinh bỉ nhìn Tô Thần và Dịch Thiển: "Các ngươi người đây là đang ghen tỵ với tôi?"
Khiến Tô Thần và Dịch Thiển càng làm thêm tư thế phun ra mạnh hơn!
Tần Thánh nhún vai, thật cũng không quan tâm.
Đợi đến khi Tô Thần và Dịch Thiển yên tĩnh lại, lúc này mới bưng ly rượu lên, đối với anh và cô chậm chạp quơ quơ, cười dị thường hào phóng, đáy lòng cũng là một mảnh chua xót nói: "Chúc hai người trăm năm hòa hợp... Hạnh phúc mỹ mãn... Bạc đầu giai lão... Ngô... Nói tóm lại, hết thảy tốt đẹp!"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...