Tịch Giản Cận đã nghĩ... Lần này kỳ tích có thể có phát sinh hay không?
*
Bắt đầu từ ngày đó, quan hệ giữa Tịch Giản Cận cùng Bạc Sủng Nhi so với trước càng thêm tự nhiên hòa hợp.
Mang theo Tiểu Hải Dương, mấy người mỗi ngày đi ra ngoài tản bộ du ngoạn, Chủ nhật, còn có thể đi sân chơi, Tiểu Hải Dương chẳng bao giờ tiếp xúc qua những đồ này, đùa rất là hưng phấn, bất diệt nhạc hồ, quan hệ cùng Tịch Giản Cận cũng càng ngày càng tốt.
Cuộc sống gia đình tạm ổn trôi qua thật rất tốt, êm đềm như nước, chưa bao giờ có một chút khúc chiết.
Tịch Giản Cận cùng Bạc Sủng Nhi cũng hiểu chuyện hơn rất nhiều, cãi cọ tự nhiên vẫn phải có, nhưng là cả hai cũng đã học được cách nhường nhịn.
Hai người ở chung một chỗ, bản thân chính là như vậy.
Bao dung cùng khiêm nhượng, là điều kiện chuẩn bị cuộc sống.
Thỉnh thoảng Tịch Giản Cận cùng Bạc Sủng Nhi mang theo Tiểu Hải Dương trở về Tịch gia, ông nội Tịch Giản Cận thấy Tiểu Hải Dương thì yêu thích không chịu được, một lớn một nhỏ chơi cờ phi hành, Tiểu Hải Dương thông minh dị thường, mỗi một lần cũng đem ông nội Tịch Giản Cận đánh cho hoa rơi nước chảy, nhưng ông nội Tịch Giản Cận cũng không tức giận, thậm chí cười còn không khép được miệng rồi.
Trong nháy mắt đã đến lễ Giáng Sinh.
Tịch Giản Cận không thể ra nước ngoài, Bạc Sủng Nhi muốn đi du lịch, Tiểu Hải Dương cũng hoan hô phụ họa, hai người chọn lựa địa phương hồi lâu, liền đi Vân Nam.
Du lịch xác thực là một việc mệt chết đi, về đến nhà, Bạc Sủng Nhi xoa bóp toàn thân, SPA, bôi tinh dầu, ngâm bồn tắm, giống như cũng không có rơi xuống, ước chừng một ngày, vẫn cảm thấy toàn thân vô lực và mệt mỏi.
Chuyện Quân khu cũng rất vội, gần nhất một mực khảo hạch, Tịch Giản Cận thường đi sớm về trễ.
Thời gian hai người gặp mặt dần dần ít xuống.
Bạc Sủng Nhi một vài lần cũng không có thể mang thai, sau hai người cũng không có buông tha, mỗi một lần cũng có thể nói là liều chết triền miên.
Giống như bảo lưu lấy hy vọng cuối cùng.
Tần Thích nơi đó cũng một mực nghiên cứu phương án, Tịch Giản Cận rất là phối hợp.
Hình như cuộc sống đi qua như vậy, cũng rất không tệ.
Cho đến một ngày, trong lúc bất chợt Bạc Sủng Nhi bị một cú điện thoại của Tịch Giản Cận kêu ra ngoài.
Cô có chút không giải thích được đi tới địa điểm Tịch Giản Cận xác định, có thể là mùa xuân tới, rất nhiều người cũng ở đây bắn pháo hoa, đùa bất diệt nhạc hồ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...