Thế là, Bạc Sủng Nhi làm một bữa cơm, hai người cùng nhập viện.
Bệnh viện luống cuống tay chân kiểm tra, kết quả cũng không có chẩn đoán được là bệnh nặng gì.
Chỉ là hai người đều phát sốt cao.
Tăng thêm, lúc ở nhà, hai người nôn hết, cho nên không đến mức nghiêm trọng như vậy, bác sĩ tiêm cho họ.
Để phòng vạn nhất di chứng, cho nên liền để bọn họ ở chỗ này nghỉ ngơi một đêm quan sát.
Hai người cực kỳ chật vật nằm ở trên giường, nhìn lấy đối phương, hữu khí vô lực.
Sau cùng, hai người lại bật cười, Bạc Sủng Nhi vươn tay, muốn Tịch Giản Cận ôm, Tịch Giản Cận liền hào phóng em cô ôm vào trong ngực.
Bời vì cả hai đều thảm, cho nên đều có chút rã rời, ôm cùng một chỗ, chẳng qua là cảm thấy tâm thần bình yên, không qua một hồi, liền ngủ mất.
Cái thời gian này nhìn như rất tốt.
Một bữa cơm, cũng có thể ăn ra ấm áp như vậy.
********************
Triệu Tố Nhã sau khi công ty quốc tế Hoa Nhuận bị thu mua, trực tiếp bị đóng băng.
Vốn Tần Thánh muốn đem cô ta cho Bạc Sủng Nhi xử trí, thế nhưng Bạc Sủng Nhi tuyên bố muốn hoàn lương, Tần Thánh thoạt đầu cho là cô nói đùa, thế nhưng không nghĩ tới, về sau, càng diễn càng thật.
Tần Thánh xem ở trong mắt, tin là bọn họ lâu dài, nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng tự mình tìm Triệu Tố Nhã.
Hai người hẹn dưới quán cà phê dưới tập đoàn Bạc Đế.
Bên trong là thời gian buổi trưa.
Ánh nắng vô cùng bắt mắt, Triệu Tố Nhã rất sớm đã tới, ngồi ở chỗ đó, từ xa liền nhìn thấy Tần Thánh lấy kính râm xuống, híp mắt nhìn một hồi, mới bước vào quán Cafe.
Nhìn thấy Tần Thánh tiến đến, phục vụ viên vô cùng nhiệt tình nghênh đón, cười rạng rỡ với Tần Thánh: "Tần thiếu gia, xin hỏi có gì có thể giúp ngài?"
Tần Thánh nửa dựa ở trước sảnh, tư thái ngả ngớn, nhìn một vòng, liếc thấy Triệu Tố Nhã, anh nhẹ nhàng nhếch môi, khiến phục vụ viên mê đến thần hồn điên đảo, "Không cần, tôi có hẹn, một ly Cappuccino! Cám ơn!"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...