Đáy lòng của anh, đột nhiên co quắp.
Một cái Tịch Giản Cận, ở miệng của anh, vẫn gào thét, tôi phản đối, tôi phản đối...
Anh giống là một chén trà xanh, đứng ở nơi đó, không có ai biết trong lòng anh vạn mã bôn đằng.
Người điều khiển chương trình lần thứ hai hỏi, trong tim của anh lưu lại đều là chậm rãi khổ sở, giương mắt, nhưng thấy được cô.
Một thân lửa đỏ như máu, từ xa nhìn lại, sắc mặt của cô mang theo vài phần tái nhợt, bệnh nặng mới khỏi, thân thể còn chưa dưỡng tốt.
Đẹp đẽ và chói mắt.
Cô giẫm giày cao gót, nện bước cực kỳ ưu nhã, ánh mắt thẳng tắp ôm lấy ánh mắt của anh, hướng anh tới gần.
Anh từ đáy mắt của cô, nhìn không thấy vẻ tức giận!
Thần thái của anh, rốt cuộc không nhịn được ngưng trệ.
Cô đứng ở trước mặt anh và Hàn Như Y, gắt gao nhìn hai người bọn anh, cô hơi mang theo vài phần khiêu khích ngẩng đầu, Tiểu công chúa ngang ngược, tùy thời tùy chỗ đều là vênh váo hung hăng như vậy, những cảnh vệ Tịch gia thâm niên vội vàng lùi bước trong nháy mắt, không dám gần phía trước một bước!
Cô toàn thân cao thấp chẳng qua là cầm chìa khóa xe, mà trên chìa khóa xe lại có một cái móc chìa khóa, là một chiếc súng lục nhất bỏ nhỏ nhất thế giới!
Tuy nhỏ nhưng lực bắn phi thường cường đại!
Bình thường, thoạt nhìn giống như là một cái móc chìa khóa xinh đẹp.
Song, trên thực tế kia cũng là cái vũ khí giết người.
Liền giống như cô.
Cái súng lục xinh đẹp kia, nhắm ngay mi tâm của anh, anh lại không hề sợ hãi.
Thậm chí, đáy lòng trong nháy mắt an tĩnh vô cùng.
Chẳng qua là nhìn cô chằm chằm, nghe cô một lần lại một lần hỏi: "Muốn em, hay là muốn chết!"
Cuối cùng, anh chậm rãi nhắm hai mắt lại.
Đáy lòng của anh, một mảnh gió nhạt mây xanh.
Nếu như cô thật sự giết anh, anh cũng sẽ thờ ơ như vậy.
......
Bạc Sủng Nhi nhắm mắt lại nổ súng.
Bên trong cô thả đạn.
Cô biết, hôn lễ này, cô sẽ không để cho Tịch Giản Cận hoàn thành!
Thiếu chút nữa, chỉ kém một chút như vậy, cô liền thật sự bỏ qua, cùng người đàn ông này, mỗi người đi một ngả!
Tại sao anhcó thể như vậy? trong ngoài bất hất như thế? Lừa gạt cô như vậy?
Nhìn cô đau lòng, khổ sở như vậy! Rất vui vẻ sao?
Anh hận cô như vậy sao? Hận đến trả thù cô như thế sao?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...