Sau lần đó, quan hệ của Tề Lãng và Mỹ Mỹ liền biến đổi khéo léo.
Tuy là bọn họ ai cũng không nhắc lại sự việc ngày ấy, nhưng Mỹ Mỹ phát hiện chính mình càng ngày càng chú ý đến tin tức của Tề Lãng, càng ngày càng để ý lời hắn nói, càng ngày càng để ý đến suy nghĩ của hắn.
Tề Lãng cũng phát hiện ra chính mình tự nhiên lại có thể quan tâm đến Mỹ Mỹ, còn có thể nhìn nàng đến ngẩn người, thậm chí cảm thấy nàng rất có sức hấp dẫn.
Tề Lãng đi vào căn tin, đưa mắt nhìn khắp ngõ ngách liền thấy Mỹ Mỹ ngồi một mình ăn cơm trưa. Rất kỳ quái, nhà ăn rõ ràng nhiều người như vậy, hắn lại có thể phát hiện ra nàng. Vội vàng kêu một phần ăn, Tề Lãng bưng đến bên cạnh Mỹ Mỹ.
Kỳ thực hắn rất ít khi dùng cơm ở căn tin, hôm nay nếu không phải Đường Phiền cùng Hải Lỗi không có ở đây, hắn căn bản sẽ không đến căn tin. Vốn định mua cơm trở về ăn, nhìn đến Mỹ Mỹ, hắn đột nhiên thay đổi chủ ý.
“Anh…Nhiều vị trí như vậy, anh làm sao lại ngồi bên cạnh tôi?”Nhìn Tề Lãng ngênh ngang ngồi đối diện mình, Mỹ Mỹ thiếu chút nữa kêu lên, lập tức hạ giọng trách cứ hắn.Hăn không biết mình gây ra sự chú ý cỡ nào sao?Tự nhiên lại chọn ngồi bên cạnh nàng?Hắn không phải biết rằng ở nơi này, quan hệ của hắn không phải là ít sao?Hắn còn muốn nàng sống hay không?
“Sợ cái gì, dù sao cũng phòng ngừa trước rồi, không phải kẻ ngốc cũng đều biết hết…” Giương mắt nhìn chăm chú đám người, Tề Lãng nói, thời điểm lần trước hắn kéo nàng về nhà, nhiều người đã thấy được, hiện tại nhiều nhất chỉ làm cho họ ấn tượng sâu sắc mà thôi, hắn cũng không nghĩ bởi vì ánh mắt của người khác mà thay đổi quyết định của mình.
“Anh…” Xem bộ dáng chẳng hề để ý của Tề Lãng, Mỹ Mỹ liền tức giận, hắn căn bản có ý định làm cho nàng nuốt không trôi đây mà! Nhìn những ánh mắt thỉnh thoảng ngó nghiêng, tò mò, đố kỵ, nàng làm sao còn có thể ăn?Hắn sao có thể luôn bá đạo như vậy? Khi nào thì hắn mới có thể không cần tùy tiện như vậy, không cần chỗ nào cũng không kiêng dè ?
Nhìn cái miệng nhỏ nhắn đang ăn cơm của Mỹ Mỹ, càng không ngừng gắp thức ăn trong cặp lồng cơm, Tề Lãng lúc này mới phát hiện đựng trong cặp lồng cơm là đậu xanh, đậu cô-ve, cá khô. Khó trách sao cơm của nàng lại chẳng có mùi vị gì, chỉ toàn rau rác đạm bạc.
“Anh muốn làm gì?” Tề Lãng không ngừng đem thịt gà, cải dầu của mình đổi lấy đậu xanh cùng cá, Mỹ Mỹ há hốc mồm, khẩn trương nhìn xem Tề Lãng muốn làm gì.
« Tôi muốn ăn cá ! Chán ghét ăn cải dầu ! » Nghe Tề Lãng bá đạo trong lời nói, nhìn động tác hắn cẩn thận lựa thức ăn, trong lòng Mỹ Mỹ đột nhiên chảy ra một dòng nước ấm. Có lẽ hắn biết, nàng không ăn cá, không thích ăn đậu xanh, không thích ăn cá khô, mới có thể đem cải dầu cùng thịt gà đem cho nàng, chỉ để lại rau.
« Cảm ơn…Anh… » Gắp một khối thịt gà bỏ vào trong miệng, Mỹ Mỹ nhỏ giọng thầm nói, trong lòng phảng phất như vừa ăn mật đường, ngọt ngào lạ thường.
Nhìn bộ dáng Mỹ Mỹ thẹn thùng ăn thịt gà, Tề Lãng không nói gì, cũng khẽ cười.
« Alo, là tôi, Tề Lãng, …Tôi cũng không có khả năng…Có thể giúp tôi một việc được không ? » Nhớ tới mấy ngày nữa là sinh nhật em gái, Mỹ Mỹ thật sự không muốn làm nó thất vọng. Nó hiện đang học đại học, lại rất thích hàng hiệu, chắc chắn nó sẽ muốn một cái túi LV, chỉ là nàng không nghĩ tới, trị giá chiếc túi này lên đến con số bao nhiêu, chỉ sợ không thể mua được thôi.
Nàng đã từng đáp ứng yêu cầu của em họ, hai mươi tuổi, chỉ cần cô bé đậu vào đại học top đầu, nàng sẽ mua cho nàng một cái túi LV hàng hiệu, chính là không nghĩ tới số lượng của nó lại có hạn như vậy, hơn nữa về sau cũng không sản xuất nữa.
Nàng đã nghĩ hết biện pháp, vẫn không có cách nào, lại không muốn nhìn thấy bộ dáng thất vọng của em họ. Mang chức chị gái, mà lại không thể mua nổi cho em mình một chiếc túi.
Nàng biết « Có tiền có thể làm cho ma xui quỷ khiến », nhưng nàng cũng bất lực, các nàng chỉ thuộc loại giai cấp bình dân, LV đối với nàng mà nói là một món hàng xa xỉ, chưa nói tới số lượng sản xuất của nó chỉ có giới hạn, căn bản là vô cùng viễn vông. Ở Nhã Tư Á, có thể có người có rất nhiều, nhưng không bao gồm nàng, mà nàng quả thật cũng không tìm thấy mối quan hệ nào tốt nguyện ý vì nàng mà cho mượn tiền, kiểu này chỉ có người yêu hoặc bạn tốt mà thôi.
Cuối cùng nàng cũng chỉ có thể ôm tia hy vọng cuối cùng là xin sự giúp đỡ của Tề Lãng, tuy rằng không nắm chắc, nhưng ít ra là nàng đã từng cố gắng qua. Nếu không được thì mua lại cái khác bồi thường cho cô em họ vậy.
« Làm sao vậy ? Mỹ Mỹ ? Gặp chuyện gì phiền toái sao ? » Từ khi quen biết Mỹ Mỹ đến nay, Tề Lãng chưa thấy nàng cầu xin mình điều gì, nghe khẩu khí khó xử của nàng, có lẽ là gặp phải vấn đề nan giải gì rồi.
“Tôi đáp ứng yêu cầu của cô em họ tặng nàng một chiếc túi LV hàng hiệu, nhưng giờ nó lại ngừng sản xuất…Tôi muốn hỏi…Anh quen biết nhiều người có tiền..Có biện pháp nào không…” Mỹ Mỹ không biết nên nói như thế nào mới thỏa đáng, lại hy vọng xa vời hắn có bạn bè có thể liên hệ xưởng tái sản xuất thêm 1 cái. Điểm này có vẻ giống như đang ép buộc quá!
“Chỉ việc nhỏ này thôi sao?” Nghe đại khái trong lời nói của Mỹ Mỹ, Tề Lãng nhịn không được nở nụ cười, hắn còn tưởng rằng trời sắp sập xuống dưới! Thì ra chỉ là việc vặt vãnh này thôi sao?
“Việc nhỏ?Sản phẩm này số lượng rất ít, hơn nữa đã ngừng sản xuất rồi mà?”Sợ Tề Lãng không hiểu rõ tình huống, Mỹ Mỹ lên tiếng nhắc nhở, nếu quả thật là việc nhỏ, nàng sao dám làm phiền tới ngài đại thiếu gia như hắn?
“Tốt lắm, tôi đã biết, ba ngày sau, tôi tự ta yđem đồ đến cho em có thể chứ!”Nghe khẩu khí nghi ngờ của Mỹ Mỹ, Tề Lãng bất đắc dĩ cười, cái gì mà LV chứ?Đại cổ đông như hắn không đến mức ngay cả việc nhỏ như vậy còn giải quyết không được, có điều, hắn cũng không có tính nói cho nàng biết tình hình thực tế.
“Anh thật sự có biện pháp?”.Nghe Tề Lãng nắm chắc khẩu khí, Mỹ Mỹ có chút kinh ngạc, có chút không thể tin được, ba ngày?Hắn có thể lấy được sản phẩm sao?
“Tôi đảm bảo!”. Tề Lãng mỉm cười, đối với việc Mỹ Mỹ hoài nghi cảm thấy có chút buồn cười, nàng liền như vậy không tin năng lực của hắn?
“Được, trước tiên… Cám ơn anh !”Nói xong, Mỹ Mỹ cắt đứt điện thoại, trong lòng lại có chút không dám chắc chắn, hắn nguyện ý giúp nàng, việc này đã vượt ra ngoài dự kiến của nàng.
o0o
Ba ngày sau,
“Này, anh muốn gì vậy!”.Tề Lãng đưa taynhét cái túi vào trong long Mỹ Mỹ, vẻ mặt kiêu ngạo đắc ý.
“Thật sự có thể lấy được sao?Hả?Như thế nào lại có hai cái? Tôi không có nhiều tiền như vậy…”.Mỹ Mỹ mở túi ra, vẻ mặt kinh hỉ, không nghĩ tới hắn thật sự làm được , nhưng là đột nhiên nhìn đến hai cái, nàng lại do dự, nàng chỉ chuẩn bị tiền cho một cái, cái món hàng xa xỉ như vậy, hai cái? Không phải muốn đòi mạng của nàng sao?
“Tôi trở nên nhỏ nhen như vậy hồi nào thế? Một cái cho em, một cái cho em họ của em!”.Vừa nghe Mỹ Mỹ cùng hắn nói về tiền bạc, Tề Lãng còn có chút hờn giận, nàng xem hắn tưởng thành người nào chứ ?
“Cái có miếng ngọc xanh trên túi là của em! Coi như là… khen thưởng cho việc giúp tôi kiếm tiền!”. Không nghĩ chính mình cố ý thiết kế miếng ngọc xanh trên mặt chiếc túi, Tề Lãng có chút không được tự nhiên cố sức dặn giò .Hắn hi vọng này chiếc túi này sẽ có ý nghĩa đặc biệt với nàng.
“Đã biết! Cám ơn!”. Nhìn chiếc túi xinh đẹp trong tay cùng viên ngọc xanh chói mắt, nghe giọng điệu nhắc nhở của Tề Lãng, Mỹ Mỹ lại ôm lấy túi, vui vẻ nở nụ cười.
Nhìn bộ dáng sung sướng của Mỹ Mỹ, tâm tình Tề Lãng cũng tốt lên như ánh mặt trời.
o0o
“Haiz, thật sự là thực xin lỗi, xem mình kìa, thật sự là không cẩn thận tí nào, hôm nay ra khỏi cửa không mang theo kính mắt chính là sai lầm a…” Một ả đàn bà mặc đồ diêm dúa lẳng lơ đi qua bên người Mỹ Mỹ, cố ý dùng sức vặn vẹo mông, trực tiếp đẩy Mỹ Mỹ qua bên đường nhỏ, những trang giấy trong quyển sách trên tay nhất thời bay tán loạn.
Nhìn Mỹ Mỹ khom người thu nhặt mớ hỗn độn, ả đàn bà đắc ý nở nụ cười, còn không quên giả tình giả ý mỉa mai, châm chọc. Âm thanh õng ẹo, lẳng lơ làm cho người ta nghe nổi cả da gà.
“Cô ta… Chính là cái đồ không biết lượng sức, trời đất ơi! Cũng không quay về tự soi gương lại mình, mặt mày kiểu này, còn vọng tưởng trèo cao đến bạch mã vương tử của Nhã Tư Á chúng ta chứ? Sợ là Trư Bát Giới đều so với cô ta còn nhìn được hơn…”. Ả đàn bà bên cạnh một thân áo ngắn màu lam cùng quần short đen, vẻ mặt khinh bỉ nhìn trước mắt Mỹ Mỹ, cao ngạo nhíu mày, thốt ra lời mắng nhiếc bực bội.
“Ha ha… Còn không phải ỷ vào thành tích nổi trội xuất sắc sao? Nói không chừng Tề đại thiếu gia của chúng ta đang muốn tìm cảm giác mới mẻ? Phải biết rằng gặp phải loại lá mà cứ tưởng hoa hồng này, ánh mắt cũng sẽ mệt nhọc nha, ít ra phải cần trông thấy lá cây điều tiết một chút ha! Nhưng mà lá cây chính là lá cây, vĩnh viễn đều chỉ có làm nền phân! Mơ tưởng biến thành hoa hồng, trừ phi mặt trời mọc từ phía tây… “. Ả đàn bà cũng ở một bên trêu đùa phụ họa, ả ta không phục việc cô gái xấu xí như vậy cư nhiên có thể được làm tình nhân, việc mà các ả ta trong mộng vẫn luôn ưu ái, mơ ước, các ả ta cũng là những mỹ nhân tuyệt sắc, lao lực tâm tư nhưng vẫn không chiếm được Tề Lãng một tia chú ý? Nàng là ai mà có thể chứ?
“Đi thôi, có cái gì đẹp mặt, còn nhìn nữa sẽ làm bẩn ánh mắt chúng ta! Nếu như bị cô ta lây bệnh, chúng ta không phải là sẽ khóc dài rồi sao?”. Ả đàn bà áo lam nhìn bạn học trước mắt, lại nhìn xem Mỹ Mỹ, thật sự không thể tin được tuấn mỹ thập phần như Tề Lãng cư nhiên lại đối với một cô gái dung mạo xấu xí đặc thù chiếu cố? Nàng tin tưởng trừ phi đàn ông mù hết rồi, nếu không như vậy thích nhất định sẽ không lâu dài, nhẹ nhàng lay ả bên cạnh, hai kẻ cao ngạo liền lắc lắc mông rời khỏi.
Việc đàm tiếu này Mỹ Mỹ đã sớm quen nhưng không thể trách, từ khi Tề Lãng đi theo nàng bên cạnh một khắc không rời, sau lưng bàn luận, chỉ trỏ liền chưa bao giờ ngừng. Chính là không nghĩ tới, nàng càng không chú ý đến, các nàng lại làm sự việc trầm trọng lên? Tề Lãng, thật đúng là cái tai họa! Mỹ Mỹ bất đắc dĩ cười khổ, ôm lấy sách vở hướng phòng ngủ đi đến.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...