Thiếu Nữ Phong Thủy Sư Thời Dân Quốc


“Nhị nha đầu là đứa ngốc, giữ bên mình làm gì? Chẳng bằng bán đi đổi chút tiền để cho tam nhi bốc thuốc xem bệnh.

Sao? Ngươi muốn tam nhi nhà ngươi chết?”Nhược Thủy đầu óc mơ mơ màng màng, cảm thấy có người ở bên tai mình nói chuyện, mở mắt ra liền thấy một lão phụ nhân khoác một chiếc áo vải bông trừng mắt nhìn mình.

Bên người là một thiếu phụ xinh đẹp tầm ba mươi tuổi đang lôi kéo tay nàng, lấy thân mình che chở cho nàng, đồng thời không quên cảnh giác nhìn chằm chằm lão phụ nhân trước mặt.Lão phụ nhân thấy Nhược Thủy tỉnh, cười lạnh nói: “Nhìn xem, không phải nàng đã tỉnh rồi sao? Ta có thể đánh hỏng nàng à? Ngươi nhanh đem nàng sửa soạn một chút, Vương thẩm một lát nữa sẽ đến đây đón nàng.

Ngươi không cần không biết đủ, nàng là đứa ngốc, nếu không bán cho Lý lão bản thôn bên làm vợ bé thì nàng có thể gả cho dạng người trong sạch gì? Cũng may cho nàng lớn lên có một gương mặt xinh đẹp mới có thể bán lấy chút tiền trợ giúp cho cái nhà này , nếu không nuôi lớn như vậy chỉ tốn tiền.”“Nương, cha nàng ở bên ngoài làm công, mỗi tháng đếu gửi không ít tiền về.


Tiền cha nàng kiếm được cũng đủ nuôi sông mấy nhà chúng ta.

Như thế nào cũng không cần phải bán nhị nha a!” Thiếu phụ ôm lấy Nhược Thủy khẩn cầu trong nước mắtLão phụn nhân lạnh mặt nói: “ Bà đây còn chưa chết đâu, Chu gia một ngày còn chưa phân gia thì tiền cha nhị nha kiếm chính là để nuôi sống toàn bộ Chu gia.

Hài tử của đại ca ngươi, lớn nhỏ đều ở trong thành đi học, tứ nha đầu cũng muốn đi vào trong thành, nhà này chỗ nào cũng cần tiêu tiền, không thừa tiền để nuôi một đứa ngốc!”Nghe đến đó, ký ức trong đầu Nhược Thủy cũng đã rõ ràng.

Nhược Thủy tên thật là Chu Nhược Thủy, tên do sư phụ đặt, lấy thượng thiện nhược thủy chi ý, ý muốn nhắc nhở đồ đệ mình dù tương lai thuật pháp có cao siêu thì tâm vẫn luôn luôn hướng thiện.Nhược Thủy đi theo sư phụ ba mươi năm, hơn bốn mươi tuổi danh tiếng của Nhược Thủy ở kinh đô đã là đệ nhất phong thủy sư.Nhưng tối hôm qua lại bị người xấu dùng tà thuật ám sát, bức hồn phách thoát ly ra khỏi thân thể.Trong thế ngàn cân treo sợi tóc, Nhược Thủy dùng bí thuật của môn phái đem hồn phách của mình nhập vào thân thể có cùng sinh thần bát tự, lúc này mới mượn xác hoàn hồn trong thân thể nhị nha nhà Chu gia.Nhị nha này cũng là mệnh khổ, sinh ra tâm trí đã không đầy đủ, là một đứa ngốc,cũng may là nàng được cha mẹ yêu thương.

Nhưng ở Chu gia lão thái thái Trịnh Lan mới là người làm chủ.

Trịnh thái thái lại thiên vị con trai cả nên mặc dù cha nhị nha đi làm công kiếm tiền gửi về hầu hết đều tiêu cho một nhà con trai cả.

Hiện giờ lại càng quá đáng hơn, muốn đem nhị nha bán cho Lý lão bản thôn bên làm vợ bé.Nhà Lý lão bản lại có một con cọp mẹ, nếu vợ Lý lão bản biết chồng mình ở bên ngoài nuôi vợ bé, còn không phải sẽ đánh chết nhị nha? Vì thế mẹ nhị nha- Vương Ngưng sống chết không đồng ý, cùng Trịnh lão thái thái nổi lên xung đột.Sau khi suy nghĩ rõ ràng Nhược Thủy nhăn mày, lạnh giọng: “Mẹ, nãi nãi muốn ta gả, thì nghe lời nãi nãi nói đi”Trịnh thái thái vui vẻ ra mặt, vội nói: “ Vợ lão nhị, nghe chưa, nha đầu nhị nha đồng ý gả.”Vương Ngưng còn chưa kịp trả lời liền nghe thấy Nhược Thủy nói tiếp: “Nhưng mà nãi nãi ngồi tù thì nhà chúng ta phải làm thê nào bây giờ”Trịnh lão thái thái nghe vậy liền giơ quải trượng muốn đánh Nhược Thủy, miệng mắng: “Ngươi cái đồ ngu kia, nói bậy bạ gì đó”Nhược thủy trốn sau lưng Vương Ngưng đáp: “ Ta không có nói bậy.


Mua bán người trái phép chẳng lẽ nãi nãi không phải ngồi tù?”Nhược Thủy vừa nói xong, Trịnh thái thái và Vương Ngưng đều nhìn chằm chằm nàng như thấy quỷ.

Từ trước đến giờ Nhược Thủy chính là đứa ngốc, đừng nói phân tích này nọ, ngay cả một câu hoàn chỉnh nàng cũng không nói được.

Biểu hiện hôm nay của nàng khiến cho hai người ngoài dự kiến.

Đạt biệt là Vương Ngưng ngốc lăng vài phút sau đó mừng như điên nói: “ Nhị nha, ngươi ….

Ngươi hết ngốc?”Nhược Thủy gật gật đầu, nhìn lướt qua gương mặt dại ra của Trịnh thái thái, nhàn nhạt nói: “ Cái này phải cảm ơn nãi nãi, nếu không phải nàng đánh con suýt chết, con cũng sẽ không gặp họa hóa phúc, hết ngu dại”Vương Ngưng nghe vậy thì ôm chặt Nhược Thủy, vui mừng mà òa khóc: “ Thật tốt quá….


Thật tốt quá… Ông trời có mắt , nhị nha nhà ta hết ngốc rồi.”“Trịnh đại tỷ… Trịnh đại tỷ… tỷ có nhà không?Vương Ngưng vừa nói xong bên ngoài liền vang lên tiếng gọi, Nhược Thủy dựa vào ký ức liền nhận ra đây là âm thanh của Vương thái thái trong thôn, chính là Vương thẩm trong miệng Trịnh thái thái.Vương thẩm này là bà mối, chỉ có điều là nhân phẩm không tốt lắm, chỉ cần nhiều tiền chuyện thiếu đạo đức gì cũng nguyện ý làm.

Lý lão bản thôn bên thấy nhị nha lớn lên xinh đẹp, đầu óc lại không thông minh, liền có ý tưởng chiếm tiện nghi.

Bà mối Vương liền đưa ra chủ ý giúp Lý lão bản, hắn chỉ tốn một ít tiền đem nhị nha mua lại sau đó kim ốc tàng kiềuTrịnh thái thái vừa thấy bà mối Vương tới, nhanh chóng phản ứng lại, nghiêm mặt nói: “Vợ lão nhị, tiền này ta đã thu.

Ngươi mau giao nhị nha chô Vương thẩm đi, nàng chỉ là đứa ngốc, mặc dù hiện tại không ngốc nhưng cũng đã mười sáu tuổi , còn có thể đi học trong thành sao? Đằng nào cũng là gả chồng, gả cho Lý lão bản thôn bên còn có thể ăn sung mặc sướng”Vương Ngưng nghe xong lời này liền không vui, khuê nữ của mình bây giờ hết ngốc, có gả cũng phải gả cho một gia điình đứng đắn, dựa vào cái gì phải trở thành vợ bé người ta vừa không lên được mặt bàn lại phải chịu chỉ trích.Vì thế Vương Ngưng lạnh lùng nói: “ Nương, ngài thu bao nhiêu tiền, ta bảo cha nhị nha khi trở về trả cho Vương thẩm là được, nhị nha hiện giờ không ngốc, lớn lên lại xinh đẹp, như thế nào không thể gả cho một gia đình tốt?”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận