Thiếu Niên Chi Giả


Tại cục cảnh sát Đông Thành.
U Hạ đang xem xét nạn nhân,nàng tuy từ cảnh sát trinh sát - điều tra ra nhưng về khoản khám tử thi cũng rất là có thành tựu. Khi quan sát hết toàn thân nạn nhân và theo kết quả khám nghiệm kết luận rằng.
Vết thương chí mạng là ở sự tác động một lực mạnh từ ngoài vào thân thể. Từ quan sát và thu thập ở hiện trường thấy rằng nạn nhân từng ở trong thùng rác,thùng rác lại bị lõm rất sâu nhưng ai là người làm thì chưa thể xác định.
Nhìn lại miếng chụp X-quang,xương trong người gần như đã nứt hết.
"Thật đáng sợ,cái gì thể làm cho thân thể xương cốt tên lưu manh như vậy? Ai đã làm?"
Hàng loạt câu hỏi ẩn hiện trong đầu nàng.
Lúc này từ phía ngoài phòng khám nghiêm tử thi có một người đi vào. Đó là người đàn ông tuấn tú đi cùng U Haj lúc gặp ở gần khu biệt thự mà hắn gặp,tên Âu Dương Bác,Âu Dương Bác đi khá vội vàng,nhưng thấy U Hạ ánh mắt không kiềm chế mà nhìn từ dưới lên,quét một vòng sau đó lên tiếng:
U Hạ,đã đem camera kia về và kiểm tra nhưng...- nói đến đây Âu Dương Bác ngừng lại như mắc nghẹn.
U Hạ thấy hắn như vậy nghi ngờ,sau đó lên tiếng hắng giọng:
Nhưng sao,nói thẳng ra!

Giọng nói quyết liệt,Âu Dương Bác thấy vậy bèn chỉ tay như kiểu muốn kêu U Hạ đi theo. U Hạ cũng biết ý,theo hắn tiến về phòng vật chứng. Tại đây đang có gần 10 người,chủ yếu là người của tổ điều tra,đang nhìn lên màn hình lớn. Trên màn hình là đoạn video quay lại được sự việc trong ngõ. Vì chỉ là để quan sát nên là loại camera thường,không thu được âm thanh. U Hạ tiến vào phòng,mọi người thấy vậy kêu lẹ một tiếng "Tổ trưởng" rồi lại tiếp tục nhìn lên màn hình. U Hạ lệnh cho tua tới đoạn có người xuất hiện thì một khuôn mặt mà có chết nàng cũng không quên.
"Hừ,là hắn,lần này thì hay rồi,nàng có thể bắt kẻ kia,đừng hòng chạy thoát". nàng căm tức kẻ kia nói,hắn làm nàng tức điên lên,không phải vì mối quan hệ kia từ cái cô nàng phó tổng kia thì.
Không cần xem thêm một chút nào nữa,nàng quay mặt ra lệnh tới nhan sự phía dưới:
Cho quân theo lệnh tới bắt giữ người trong đoạn video.
Nàng nói phân phó cho cấp dưới thực hiện thì lúc này Âu Dương Bác ra tính ngăn cản,thấy vậy nàng quay qua phía Âu Dương Bác nói tiếp:
Anh không cần nói gì thêm nữa,nhìn kia là rõ hắn gây ra vụ việc này rồi. Tôi đã quyết tâm,anh hãy dẫn người đi làm là được,giấy bắt giữ người sẽ được gửi cho anh ngay.
Nàng không kịp cho Âu Dương Bác mở một lời nào,đã ra hiệu cho hắn im lặng,cũng tạm dừng luôn video trên màn ảnh. Trên màn ảnh hiện rõ lên khuôn mặt hắn,nàng nhìn càng căm tức,tay nắm chặt miệng hơi nhếch, cười khẽ một tiếng:"hừ,lần này người đừng hòng chạy"
*****
Lúc này hắn đang ngồi xem tivi tại phòng khách,sau khi Vũ Nhu đi hắn bèn tắm rửa lại và ngồi chơi tại phòng khách. Sau khi gỡ đi cái tơ trong lòng giờ hắn thoải mái hơn nhiều. Thật không ngờ là chỉ có mấy ngày,cô chủ nhà lại còn là tổng giám đốc,lại này sinh tình cảm với hắn,một sinh viên "nghèo". Cười trào phúng,tự tin vào bản thân,cũng phải nhờ mấy tên lái chiếc xe tải đó. Sau đó hắn lại nghĩ tới vụ việc xảy ra tại Ngõ nhỏ kia. Đúng lúc này từ phía ngoài có tiếng chuông cổng vang lên. Hắn ngó ra phía ngoài,thấy khá nhiều người,đứng dậy tiến về phía cổng,vú Vương cũng theo phía sau,hắn ra hiệu để hắn mở. Tiến tới cổng,đưa tay mở cổng,phía ngoài hắn là 5,7 xe cảnh sát vây kín cổng. Hắn vừa mở cổng ra là hàng tá khẩu súng chỉ vào hắn. Một người thanh niên từ đó bước ra,giơ quân lệnh. Chỉ là nhìn rõ lại hắn nhớ đó chính là người thanh niên theo cô nàng cảnh sát kia,nhưng sao lại tới đây?
Người kia tiến tới phía hắn,giơ quân hàm sau đó lên tiếng:
Chào anh,anh là Lăng Du?

Hắn thấy vậy cũng rất hợp tác trả lời:
Đúng vậy,tôi là Lăng Du?không biết...mấy anh là....?
Chào anh,tôi là Âu Dương Bác,tôi được lệnh tới bắt giữ anh,nghi ngờ anh có tham gia một vụ giết người,mời anh - người kia nói với hắn giọng rất nhã nhặn,không có tí gì là phách lối.
Hắn cũng kết hợp gật đầu?nhưng chưa hiểu lắm,"phải tới đó mới được" nghĩ rồi hắn theo mấy người cảnh sát ra ngoài. Hắn không quên ngoảnh lại nói với vú Vương yên tâm,hắn đi xíu rồi về. Vú Vương nhìn thấy hắn bị cảnh sát vô cớ bắt đi,bèn nhanh tay gọi điện cho Vũ Nhi. Ở phía ngoài,xe cảnh sát cũng khởi động,dần biến mất khỏi khu nhà.
******
Trung tâm thương mại Thời Đại - khu vực thời trang.
Là địa điểm nổi tiếng tại Hà Thành về mọi thứ,từ đồ dân dụng cho tới cong nghiệp,ở đây sẽ thỏa mãn hết nhu cầu của khách hàng. Lúc này đây,Vũ Nhi đang đi lựa quần áo với em họ. Từ lúc nhận ra tình cảm kia,nàng gỡ rối trong lòng, tâm tình cũng vui vẻ hẳn lên. Giờ nàng đang đứng trong của hàng thời trang Chanel,một địa điểm khá quen với nàng,nàng đang chờ cô em họ vào thử cái váy vừa chọn thì điện thoại cô rung lên. Là vú Vương gọi,nàng thấy vậy bèn nghe máy,từ bên kia truyền tới giọng bàng hoàng vội vã:
Cô chủ,cô chủ,thiếu gia...thiếu gia bị cảnh sát bắt rồi.
Nàng ngỡ ngàng,"hắn bị bắt,vì sao chứ?" Nhưng vẫn giữ bình tĩnh nói lại:
Được rồi vú Vương,vú cứ ở nhà đi an,việc này để cháu lo.

Sau đó nàng dập máy,gọi điện cho ngay luật sư để tiến hành ngăn việc này và tìm hiểu lí do. Nhìn về phía phòng thay đồ,nàng vảy tay,quay ra phía cửa,chạy về phía khu để xe,mắt hiện len tia yêu thương.
"Lăng Du,em không được xảy ra gì đó"
Tại phòng thẩm vấn cục cảnh sát Đông Thành.
Hắn hiện đang ngồi trong một cân phòng nhỏ,diện tích không quá 20m2. Ngồi đối diện hắn không phải là người đàn ông khi nãy mà là người hắn khá quen, người nên gọi là "oan gia ngõ hẹp". Cô nàng hôm nay vẫn mặc quân phục nhưng có vẻ dạo này ăn uống tốt mà hai khối trước ngực cứ như muốn phá ra khỏi áo,làm hắn cũng phải dùng mắt quét qua vài lần,nuốt nước bọt vài ngụm :3.
Ngươi biết ngươi đã gây ra việc gì không? - U Hạ cầm hồ sơ thẩm vấn,đập xuống bàn nói lớn với hắn.
Đồng chí cảnh sát à,tôi là công dân lương thiện à nha,tôi có thể lam gì chứ. - Hắn vuốt vuốt mũi.
Ngươi,ngươi còn chối cãi à. - U Hạ tức giận chỉ tay về phía hắn.
Dù là mới từ núi xuống nhưng mà tôi rất tích cực nha,đóng thuế đầy đủ nữa - hắn biện minh.
Hừ,vẫn còn già mồm - lần này cô nàng thật sự tức giận,không kìm chế nổi nữa.
Đồng chí cảnh sát à,tôi thật sự không biết gì hết,hãy thả tôi đi. Ở nhà tôi còn một mẹ già,vợ và con thơ nữa. Giờ tôi bị bắt thì biết làm sao? - hắn nói một tràng đau không dứt,giọng điệu nửa đùa nửa thật.
Lúc này thì thật không kiềm chế được nữa,U Hạ lao thẳng vào hắn,tính cho hắn một trận. Người thì lao tới,tay hắn thì bị còng nhưng đúng lúc này khi mà cô nàng U Hạ lao vào tưởng trừng như hắn sẽ bị no đòn thì sự việc lạ xảy ra. Không biết hắn làm cách nào mà vòng từ tay hắn bay qua tay cô được,thật sự kì lạ. Hắn cười thầm,đối với trò pha còng khoá này hắn rất tự tin,nó cứ như trò của trẻ con lên 3 vậy. Còn về việc sao qua được tay cô nàng thì đơn giản hơn - "Tốc độ" và một chút khéo léo.
Cô nàng bị khoá tay nhưng vẫn tiếp tục lao vào hắn. Hắn cũng tính trêu đùa một chút và cũng không ngại khoản làm lợi thân thể nên cũng vận dụng kĩ thuật phối hợp với cô nàng. Khi lao tới người hắn,hắn đưa tay ngả ra,ôm lấy cô nàng vào người. Nếu giờ nhìn từ ngoài vào không phải là cuộc thẩm vấn nữa mà là hai ngừoi yêu nhau,ngừoi con gái đang ngồi trên bọc người con trai,tay người con trai đang ôm eo người con gái. Trông thật là tình cảm
U Hạ tức giận giãy dự nhưng không thoát được,hắn thì nhìn như tên thư sinh mà sao khí lực lại lớn như vậy. Cô nàng càng giãy dụa hắn càng thấy sung sướng,sự cọ sát từ hạ thể và kiều đồn của hắn với nàng thật sự là kích thích. Cô nàng cũng phát hiện ra sự việc này,tay chân lại giãy dựa mạnh hơn. Nhưng sao hắn khỏe tới vậy mà việc giãy dụa của nàng đối với hắn như là đứa trẻ con bị đùa vậy. Phía bên kia qua lớp kính dày chống đạn,tổ điều tra đang quan sát việc thẩm vấn,Âu Dương Bác đã không còn chịu nổi nữa. Ở đây ai cũng muốn qua nhưng những lời của U Hạ với họ cũng không phải thừa.

"Khi tôi thẩm vấn đừng có bất cứ thứ gì làm sao nhãng"
Lời ấy vẫn còn văng vẳng bên tai họ,và cái họ sợ là cả quyền uy phía sau của cô nàng.
Lúc này trong phòng thẩm vấn sự việc vẫn tiếp diễn nhưng hắn biết chừng không làm quá lên chỉ là phản ứng nam nhân của hắn thì thật là khó kiềm chế. Bỗng lúc này hắn nghe thấy tiếng sụt sùi. Giờ đây cô nàng ngồi trên đùi hắn đang nước mắt lã trã,nhung thật đau thương. Hắn sợ nhất phụ nữ khóc,thật không đành lòng hắn bỏ cô nàng ra.
"Ca này sâu quá rồi"
Hắn cũng thấy hắn hơi quá nên thật cô nàng ra đồng thời mở khoá luôn giúp cô nàng. Lúc này U Hạ mới thấy hắn làm gì với cái khoá,hắn không bẻ hay làm gì như trên tivi hay biểu diễn. Hắn chỉ kéo tuột cái khoá. Thật không thể tin nổi thật là vi diệu,vi diệu.
Nhưng lúc này nàng đâu chỉ nghĩ tới cái việc đó,sự việc vừa rồi làm nàng không chỉ mất mặt với đồng đội đang ngồi kế,mà còn danh dự của nàng. Nhưng thật sự lúc ngồi trên hắn cái vật kia thật sự làm nàng bồi hồi và có cảm giác thật lạ. Nhưng cũng làm nàng tức giận hơn, không đắn đo,không suy nghĩ nàng chĩa súng về phía hắn,mở chốt an toàn...và bắn.
Lúc này đây từ bên kia Âu Dương Bác đã đang lao qua bên này,mọi người tổ điều tra ngồi lại thì bàng hoàng.
"Lần này lại có án mạng"
Giờ chắc bất kể ai cũng nghĩ kẻ kia lần này trầu trời,hoặc về với Diêm ca mặt đen.
Nhưng sự việc kì lạ xảy ra,chỉ thấy hắn cười mỉm,thổi một hơi nhỏ. Viên đạn tự dưng rơi xuống bàn kêu keng một tiếng. U Hạ thấy vậy không dừng lại bắn liên tiếp một tràng đạn vẻ phía hắn.
Hắn kêu một tiếng không tốt,"chả nhẽ phải lộ ra sức mạnh. Nhưng giờ hắn ẹc thèm quan tâm nữa giữ mạng vẫn hơn. Nghĩ rồi hắn vung tay vận dị năng,tay hắn vẩy một cái một tầng không khí trong phòng bị vỡ ra,áp suất tăng lên,đạn bay tới hắn như gặp một bức tường dừng lại rơi xuống bàn. Sức mạnh hắn tạo không nhiều lắm nhưng đủ làm cô nàng U Hạ lui vài bước chạm tới tường tuy nhiên không gây thương tổn gì,bù lại hai bên do áp lực quá lớn mà kính từ bên phòng quan sát thẩm vấn bị nứt ra. Mọi người đều hít một ngụm khí lạnh.
" Hắn là thứ gì vậy?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui