Ngồi xem phim chưa được 5 phút hắn nghe đủ thứ loại âm thanh từ nhà bếp phát ra
_Á Á, con cá kia sao mày không nằm im thế
_Á, máu, máu !
_Trời ơi, sao rau lại có con sâu nè
_A HUHU, Không làm nữa đâu!
Rồi lại Xoảng, rầm….
_Á, sao mới bỏ dầu vào mà nó nổ vậy nè!
_Trời , con tôm chết tiệt,sao đập nãy giờ mà bỏ vào nồi mày con vùng vẫy là sao!
Bốp, xoảng……..
Hắn ngồi nghe mà cứ như cái chợ vậy, chỉ có mình nó mà tạo ra đủ loại âm thanh, đủ loại giọng nói vậy!Lần phạt này không những trừng trị được nó, mà hắn nắm chắc phần lợi trong tay rồi
Sau 2 tiếng vật vả với anh chị đồ ăn, nó hình như cũng không thu được thành quả gì.Á…Á….Sao nó làm hoài mà cũng chỉ có hai màu đen với nâu vậy nè! Đang đứng vò đầu bứt tai không biết phải làm sao, bỗng một vòng tay quen thuộc ôm chầm lấy nó từ đằng sau, giọng nói trầm thấp mang theo vài phần đắc ý vang lên
_Hình như không cần anh nói em cũng biết kết quả rồi nhỉ!
Nó từ giật mình, sang ão não rồi lại tự nhiên quay phắt sang hắn, nắm lấy tay hắn, đôi mắt”cún con”, chu cái miệng nhỏ nhắn lên nói:
_Thiếu gia đẹp trai, tốt bụng! Anh biết đây không phải là sở trường của em mà !
Chẹp! Nhìn nó chưng ra bộ mặt này sao mà đáng yêu quá, nhưng cũng không thể dụ được hắn rồi, vì so với nhìn bộ mặt đáng yêu ấy, hắn muốn trực tiếp “đụng chạm” hơn!. Hắn nhìn gương mặt cầu mong của nó, lại nở nụ cười , mặc dù vẫn đẹp đến không chê vào đâu được nhưng sao vào mắt nó, nó lại cứ thấy gian gian!
Nó cảnh giác lùi về phía sau
_A…Anh ….làm thật sao?!
Hắn cũng thuận theo nó lùi ra mà tiến thêm , đôi mắt sâu thẳm nhìn nó
_Em nghĩ sao- Tất nhiên, nó hỏi vậy cũng hỏi, cái thức ăn dâng lên trước miệng, hắn mà không ăn , hắn không phải con trai!
Đến khi ép nó đến góc tường , hắn với tay lấy một cái ghế ngồi xuống , nhìn nó ngẫm nghĩ
_Ưkm….năm món …..10s….. tổng cộng là gần 1 phút!- Hắn lại đưa tay về phía nó
_Em muốn chủ động hay để anh! Anh mà ra tay là không chỉ có 1 phút đâu nha!
Nghe đến đó gương mặt nó đã đỏ lên , tên này, có cần phải nói trắng trợn đến vậy không. Nó mà biết trước có ngày này, nó đã cố học thành siêu đầu bếp luôn rồi. Chỉ sợ không biết có đủ mấy cái nhà bếp cho nó học đến khi đó không nữa. Trong lúc nó đang “tự kỉ” về tài nghệ bỏ sót của mình. Hắn lại càng không có nhẫn nại.
_Vậy là em lại muốn anh chủ động rồi!
_A…Không!- Theo phản xạ tự nhiên nó trả lời ngay.Chết! Vậy là nó tự chọn : quyền chủ động “ ình rồi. Trong khi nó lại tiếp tục độc thoại rủa mình ngu, hắn đưa tay kéo nó về phía mình , ôm gọn nó vào trong lòng
_Á! Buông em ra!- Nó bị bất ngờ nên không kịp phản ứng cả người nằm trọn trong lòng hắn. Hắn lại càng ôm chặt nó hơn, nụ cười” gian xảo” trên môi cười đến càng sáng lạn
_Sao, bắt đầu nào, em mà không làm nhanh anh tăng gấp đôi đó!
Nghe hắn nói vậy nó cũng không còn tâm trí đâu mà giãy mới giụa. Nó nhìn lên trên gương mặt tuấn mĩ của hắn, hắn từ từ nhắm đôi mắt lại. A! Tên này là con trai mà lông mi dài thật, da lại trắng nhìn như da em bé vậy, cái mũi cao cao, môi mỏng đỏ ửng tự nhiên, đã vậy khi ngồi gần nó lại luôn ngửi thấy trên người hắn 1 mùi hương bạc hà dễ chịu , thật là mê người mà!
_Em nhìn đã chưa !Anh biết mình đẹp trai nhưng em không cần phải như vậy đâu-Hắn có thể cảm nhận được ánh mắt của nó đang nhìn chằm chằm vào mình, môi mỏng nhếch lên thành một nụ cười đắc ý, lên tiếng trêu trọc nó. Khi hắn lên tiếng nó mới xấu hỗ dời ánh mắt
_Ai….ai….nhìn chứ, anh…..-Nó cũng ấp úng không biết nói sao khi bị hắn nói trúng như vậy.Hắn cũng không muốn làm nó thêm xấu hổ, không khéo lại phản tác dụng thì chết. Nghĩ vậy hắn cũng ôm nó chặt vào, mắt không mở nhưng vẫn cười nói
_Được rồi, không nhìn thì không nhìn, bây giờ em có thể vào chủ đề chính được chưa!?
Trời , đã cố lãng sang chuyện khác rồi mà không được. Thôi, hôn thì hôn chứ, sợ gì. Dù sao nó cũng đâu mất miếng thịt nào. Nó đưa tay sờ lên má hắn, gương mặt dần dần kề sát gương mặt tuần mĩ ấy. Nó cố không làm mình run , càng lúc hai người càng kề sát hơn
_Chụt!
1s
2s
3s
_Cái gì! Nè , em….- Nó xấu hổ cúi đầu xuống, cùng lúc đó hắn cũng mở mắt ra , nhìn nó không hài lòng_ Em không đúng, anh nói là môi không phải má!
Nó lại ngẩng đầu lên, mặc dù có chút ngại nhưng vẫn nhìn hắn ngang bướng cãi
_Lúc đầu anh chỉ nói là kiss chứ đâu nói má hay môi!
_Không được, anh nói kiss là kiss môi , em làm vậy không chấp nhận!- Hắn cũng không chịu thua , bất mãn cãi lại
Nó lại vùng vằng nhảy ra khỏi cái ôm của hắn, định quay đi
_Ai bảo anh không nói trước, giờ em cũng đã thực hiện đúng theo lời anh rồi!
Hắn lại đứng lên đưa tay kéo nó ép vào tường
_Nếu em không làm vậy thì để anh dạy em, kiss ở đây là chỉ như thế nào vậy!
Nó bị hắn ép sát mà càng thêm lung túng , muốn đưa tay đẩy hắn ra
_Anh….anh……tránh ra đi!
_Nếu anh nói không thì sao?!-Hắn nhìn nó mặc dù như hỏi ngược lại, nhưng lại cũng không có ý muốn cho nó cự tuyệt. Hắn đã nói rồi, hôm nay nếu không kiếm được cái “lời” nào từ nó, sao mà hắn có thể nuốt trôi cơn giận sáng nay được chứ. Từ đó tời giờ , ngoài hắn và anh Mạnh Du ra, hắn chưa để nó giao du với bất cứ người con trai nào. Khi nó lên cấp 2, không biết có bao nhiêu nam sinh thích thầm, nhưng thầm thì cứ thầm, nếu để hắn biết được, tên đó không bị đuổi học thì cũng bị chùm bao bố đánh cho ba má nhận không ra. Vậy mà hôm nay, lại có người con trai dám kiss nó trước mặt hắn, hỏi sao hắn chịu được. Đừng nói là người khác , thật ra hắn cũng biết ngay cả Mạnh Du cũng có ý với nó, mặc dù anh cũng chưa thể hiện gì, nhưng nếu thật sự có một ngày anh ấy tấn công, hắn cũng sẽ không vì tình nghĩa anh em mà nương tay, đối với cô gái này hắn đã có ý nghĩ độc chiếm rồi. Trừ hắn ra, bất cứ người con trai nào cũng đừng mơ tưởng đến.
_A….nh…đừng …vậy mà!-Không để ý thấy thái độ của hắn , nó vẫn cố gắng tìm một con đường “lui” ình.
_Đừng vậy? Vậy chuyện sáng nay em tình sao với anh đây!
_Em ….em thật sự không quen biết tên đó mà!
_Nhưng hắn nói hắn là vị hôn phu của em!-Hắn vẫn cố chấp chất vấn
_Em cũng thích hắn sao?!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...