Thiếu Gia Thiếu Phu Nhân Lại Gây Sự Rồi

Cô vừa dứt lời hắn liền nhẹ nhàng đặt xuống cô một nụ hôn nhẹ nhàng. Vương Gia Ninh mới đầu chưa phản ứng kịp nhưng rồi rất nhanh cô đã hoà mình vào nụ hôn này. Khi cả hai đang sắp sửa bắt đấu làm thêm việc nữa để tình cảm tăng thêm một bậc nữa thì bỗng bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa.

“ Lãi đại, chị dâu ăn trưa thôi.” Nhiên đứng bên ngoài đang tích cực gõ cửa cùng tiếng nói hào hứng thì bỗng anh ta cảm nhận được một luồng khí lạnh từ đâu thổi đến khiến anh ta rùng cả mình.

Bên trong phòng khuôn mặt Lục Tử Hàng đã trở nên sa sầm hơn bao giờ hết, ánh mắt hình viên đạn nhìn ra phía cửa. Còn Vương Gia Ninh nằm bên cạnh thì khúc khích cười khi thấy vẻ mặt của chồng mình, cô vuốt ve khuôn mặt điển trai của hắn rồi đặt lên má hắn nụ hôn.

“ Được rồi, xuống ăn cơm thôi.” Cô nhẹ nhàng lên tiếng. Sau đó còn nói nhỉ vào tai hắn.

“ Tối về em cho anh.”

Lục Tử Hàng kéo cô lên người mình sau đó bế cô xuống dưới lầu dùng bữa. Nhìn Vương Gia Ninh được bế trong vòng tay của Lục Tử Hàng đđi ra khỏi thang máy mà ai cũng thấy ngao ngán, bọn họ đang chuẩn bị đi ăn cơm mà tự nhiên lại thấy no rồi. Nhìn hai người kia ân ái bước vào phòng ăn, Nhiên thầm than một câu.


“ Cơm của Tiểu An nấu còn chưa được ăn mà đã phải ăn ‘rice dog’ rồi. Khổ thân tôi quá.”

Nói rồi bọn họ tiến vào phòng ăn lần lượt ngồi đúng vị trí của mình. Bữa ăn bắt đầu Lục Tử Hàng liên tục gắp thức ăn vào đĩa cho vợ mình, thấy Lục Tử Hàng làm như vậy Mộ Cảnh Thiên cũng không chịu kém phần cũng gắp thức ăn cho Thẩm Giai Giai, đến lượt Lục Tử Dương cũng không kém phần hai người kia.

Nhiên cứ động đũa đến đĩa thức ăn nào là đĩa đó lại bị quay đđi chỗ khác, Hoàng và Thụy cũng thuộc phải tình trạng như vậy. Ba người họ đặt mạnh đĩa xuống bàn, Nhiên cả gan lớn tiếng.

“ Lão đại, ba người xem bọn em là không khí à?”

“ Được rồi, ba người đừng hơn thua nữa, đĩa của ba người bọn tôi sắp sửa đổ ra ngoài rồi đây này.” Hứa Diệp thấy vậy liền lên tiếng hoà hoãn.

Nghe cô nói vậy, ba người kia cũng chịu ăn phận ăn cơm và lúc đó bữa ăn mới có yên ổn trôi qua.


…****************…

…Tại biệt phủ của Nhiếp gia………

Biệt phủ của Nhiếp gia có thể coi là biệt phủ xa hoa nhất cái Nam Thành Quốc Tế này, cho dù những nhà tài phiệt khác cũng khó có thể sánh được với Nhiếp gia. Nhưng cũng có thể dễ hiểu rằng, ba đời trước của Nhiếp gia đều là những quan chức cấp cao của chính phủ đến đời của Nhiếp Viên Thành thì lại khác.

Anh ta đã đi ngược lại với công việc trước kia của dòng tộc, anh ta đã tự kinh doanh khi còn rất trẻ sau đó từ hai bàn tay trắng thành lập lên một Nhiếp thị vững chắc tại Nam Thành Quốc Tế. Dù còn trẻ nhưng Nhiếp Viên Thành lại khiến rất nhiều dân lão làng trong ngành kinh tế phải kiêng nể vài phần.

Phong Hoàng của Lục Tử Hàng cũng chính là một trong hai tập đoàn tài chính lớn nhất ở Nam Thành Quốc Tế, dù không hay hoạt động ở khu vực này nhưng sau khi thành lập công tử tổng ở Nam Thành Quốc Tế thì Lục Tử Hàng cũng đã tạo nên vợ tiếng vang rất lớn ở đây. Cho đến khi công ty của Lục Tử Hàng cùng bắt tay hợp tác với Nhiếp thị thì trên các mặt báo đã lên bài rằng

“ Lục thị hợp tác cùng Nhiếp thị thì chẳng khác nào hổ mọc thêm cánh, tạo nên một đế chế mới ở Nam Thành.”

Trước cửa lớn của biệt phủ những chiếc xe hằng sang thi nhau dừng lại, bước xuống từ đó là những vị quan chức, chủ tịch, tổng giám đốc, các gia tộc lớn nhỏ,…. còn có cả những nhà báo, phóng viên đến để có thể bắt chính được những tin tức nóng hổi cho toà soạn của mình vào ngày mai. Những người đến đây họ khoác trên mình những bộ sườn xám, âu phục sang trọng từ từ tiến vào bên trong


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận