Thiếu Gia Thiếu Phu Nhân Lại Gây Sự Rồi

Thấy hai người nhảy vào vừa rồi có một người là Lam — sát thủ cấp S của Phi Ưng, Thẩm Vũ Thần cùng Hàn Lăng liền chạy ra ngoài đánh tay đôi với hai người kia. Năm xưa khi điều tra về tai nạn của Hàn Phong, Thẩm Vũ Thần điều tra ra, người dở trò với xe của Hàn Phong là Lam, nên mới dẫn đến cái chết bi thảm của đại thiếu nhà họ Hàn.

“ Lâu rồi không gặp.” Làm thấy hai người Thẩm Vũ Thần và Hàn Lăng đứng chắn trước mặt mình liền nở nụ cười khinh bỉ chào hỏi.

Nhưng trái với niềm nở chào hỏi đó hai người này không nó không rằng liền trực tiếp ra tay với hai người bên Phi Ưng. Lam thấy Thẩm Vũ Thần vung đòn đánh về phía mình liền nhanh nhẹ né tránh, sau một hồi né những đòn đánh từ phía Thẩm Vũ Thần, Lam liền phản công lại bằng những đòn đánh trí hiểm.

Bên này, Hàn Lăng cũng đang giao đấu với người bịt kín kia, thân thủ của kẻ đó cũng vô cùng nhanh nhẹn, những đòn đánh không phải trí hiểm nhưng cũng làm cho đối phương bị đánh ngã. Hàn Lăng với thân thủ nhanh của mình đã kéo được bịt mặt của đối phương ra, mái tóc đen dài óng ả rũ xuống khi cái bịt mặt vừa bị kéo ra. Nhưng ả sát thủ đó đã nhanh chóng dùng chiếc khăn trên cổ mình để bịt mặt lại.

Không chỉ riêng Hàn Lăng mà cả Nhiếp Viên Thành, Lục Tử Hàng, Mộ Cảnh Thiên, Vương Sở Hàn và Vương Sở Minh vô cùng bất ngờ khi Phi Ưng lại có sát thủ nữ. Bỗng từ đâu một “viên kẹo đồng” bay đến ghim thẳng vào chân phải của nữ sát thủ đó khiến cô ta khuỵu xuống, là Vương Gia Ninh đã bắn.


Một tay bắn tỉa của Phi Ưng đã bóp còi khiến một viên đạn từ súng bay ra đang chuẩn bị nhắm vào Thẩm Vũ Thần, nhưng Lục Tử Dương đã nhanh chóng phát hiện và bắn ra một viên đạn khác để cản viên đạn kia lại, hai viên đạn của hai bên và chanh vào nhau mà rơi xuống đất, Thẩm Vũ Thần thấy hai viên dưới chân mình mà nhìn về phía Lục Tử Dương.

Hoàng, Nhiên, Thụy, Tuấn Hào và Trạch Vũ cũng rất nhanh chóng giải quyết hết đám “tôm tép” của Phi Ưng. Sau đó bọn họ chạy đến cùng với hai người Thẩm Vũ Thần xử là hai người Lam và nữ sát thủ dấu mặt. Thấy tình hình không ổn, người của mình đã bị diệt hết liền lập tức chạy đến bên cạnh đồng đội đang bị thương của mình mà kéo đi.

Thấy thế, Nhiếp Viên Thành cũng ra lệnh cho bọn họ rút lui an toàn. Thấy người đã đđi mất, tất cả bọn họ quay về sảnh chính bên trong đám người Nhiếp Viên Thành và Lục Tử Hàng đã ngồi sẵn trong đó, họ lần lượt tiến vào rồi quay trở lại chỗ ngồi bàn đầu của mình. Ngoài sân nhà, một đám cấp dưới của Nhiếp Viên Thành đang thu dọn tàn cuộc.

“ Xem ra, sự huấn luyện của Phi Ưng ngày càng kém đi rồi.” Quân ngồi một bên từ từ thưởng thức trà, từ từ nói.


“ Không đâu, đám tôm tép bị bọn Tuấn Hào giải quyết kia chỉ là lính mới thôi.” Vương Gia Ninh nhà nhạt lên tiếng phản bác, ánh mắt của mọi người đều dồn về phía cô.

“ Phi Ưng dùng lính mới để bước đầu khơi màu cho cuộc chiến sắp tới. Kể cả những tay bắn tỉa bị hạ khi nãy cũng chỉ là người mới. Đối với bọn họ mà nói, lính mới cũng chỉ là những quân tốt trong bộ cờ, một khi tốt bị ăn mất thì cũng chẳng sao cả.”

“ Không sai. Đó chỉ là mở đầu cho cuộc chiến phía trước mà thôi.” Vương Sở Minh cũng đồng tình với ý kiến của em gái mình.

Nghe xong lời nói của hai anh em nhà họ Vương, ánh mắt của mọi người tại đó đều trở nên lạnh lẽo hơn bao giờ hết, kể cả người luôn cà lơ phớt phơ như Nhiên ánh mắt cũng trở nên thập phần lạnh lẽo. Tất cả bọn họ đều biết, lần này đến Nam Thành Quốc Tế sẽ là lần khó có thể để tất cả mọi người bình an trở về nhất.

“ Vậy thời gian sắp tới e rằng chúng tôi phải là phiền Nhiếp thiếu dài rồi.” Lục Tử Hàng lãnh đạm lên tiếng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận