Thiếu Gia Phúc Hắc Săn Vợ Yêu

Lí Tô Mặc hoàn toàn quên rằng, bản thân anh còn đẹp trai hơn vô số lần so với cái tên Vương Tử kia  ╮(╯_╰)╭ Tất cả những hành vi này dẫn đến kết luận: Lí thiếu ghen tị rồi!

Có thể làm Lí thiếu ghen, đây là chuyện khó khăn đến cỡ nào chứ, nhớ ngày đó Bạch Thù kiss Kỳ Liên, Lí Tô Mặc anh còn chưa thèm ăn nửa điểm dấm chua nào, nhưng bây giờ mắt thấy cô cùng tên tiểu bạch kiểm xa lạ này vừa nói vừa cười, trong lòng anh lại thấy không dễ chịu chút nào. (ND: Anh lo Kỳ Liên làm gì, rõ ràng từ đầu đến cuối người ta chỉ chung tình với anh =))))

Tình huống khác nhau, tình địch cũng khác nhau, quả nhiên là cảm giác cũng khác nhau luôn mà. (ND: Liên ca ca, Lí Tô Mặc không có chút cảm xúc nào với anh rồi, trên đời cái gì cũng có thể thiếu nhưng trai cong thì không, quay đầu là bờ đi anh =))))

Lí Tô Mặc rất không vui, anh khó chịu, tất nhiên là người khiến anh khó chịu thì anh lại càng không thích.

Cho nên ba ngày sau, Vương Tử bị sung quân đến biên cương, đi Nam Phi chụp ảnh chân dung, tất nhiên là lời mời Bạch Thù  quay MV cũng chết non theo. Đương nhiên, đây là nói sau.


Lúc này Lí Tô Mặc nhìn nhóm hai người đang nói cười vui vẻ bên kia, ra vẻ vô cùng bình tĩnh đi tới, cúi người xuống nhìn Bạch Thù, “Tìm em lâu rồi, sao em lại ở đây?”

Vương Tử cứng đờ đứng một bên, hồi lâu mới lên tiếng, “Tổng giám đốc Lí.”

Lúc này Lí Tô Mặc mới quay lại nhìn anh ta một cái, “Anh là?”

“A, tôi là Vương Tử.” Vương Tử đứng dậy, sau đó trưng ra một nụ cười sáng lạn.


Vương Tử? Còn không kém Đường Tăng là mấy, suy nghĩ lung tung, lảm nhảm nhiều như mấy cụ già. Trong lòng Lí Tô Mặc khinh thường một chút, nhưng bên ngoài vẫn rất phong độ gật đầu, “Hóa ra anh là Vương Tử.”

Bạch Thù lại không được tự nhiên, anh nói thử xem, cuối cùng anh muốn làm cái gì, là đối tượng mà toàn bộ công ty chú ý tới, anh chạy tới chỗ tôi làm cái gì hả?!

“Kết thúc nhớ ở lại chờ tôi!’ Lí Tô Mặc nhẹ nhàng nói bên tai Bạch Thù, trong mắt người ngoài lại thấy rất mờ ám, “Quần áo của em còn rất nhiều trên xe tôi.”

Cả người Bạch Thù run lên, toàn bộ tóc gáy đều dựng đứng hết cả. Còn nữa, tại sao phải nói một cách đen tối như vậy, vì cái lông gì!

Mà Vương Tử đứng bên cạnh nhìn thấy rất rõ, cũng nghe thấy rất rõ chỉ có thể dậm chân vỗ ngực. Đều là đàn ông với nhau, tất nhiên là anh ta hiểu được mục đích Lí Tô Mặc làm vậy: Người phụ nữ này là của tôi!

Lệ rơi ~o(>_


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận