Bạch Thù không có lễ phục cho buổi tiệc tối, cho nên thời điểm tan tầm muốn đi mua một bộ. Trước khi tan tầm nửa tiếng, Bạch Thù lén lút lên mạng xem các loại lễ phục, cân nhắc cái thích hợp nhất để khi xuất hiện cô có thể gây kinh diễm toàn hội trường.
Nhìn qua mấy trang web, một đàn em thực tập sinh cũng đến đây góp vui, phụ nữ mà, khẳng định đều thích quần áo xinh đẹp, sau đó cũng tự tâng bốc bản thân, hận không để toàn thế giới chiêm ngưỡng sắc đẹp của mình.
“Bạch Thù, chị xem lễ phục làm gì?”
“Vô nghĩa, tất nhiên là để mua a!” Không mua lễ phục tôi xem làm gì, làm cho mình thèm chết sao? Bạch Thù tiếp tục lướt web.
“Ý của em là, chị mặc lễ phục làm gì?”
“Siren tỷ muốn tôi cùng đi một buổi tiệc tối, tôi không có lễ phục, đương nhiên là phải mua một bộ.”
“Cái gì? Siren tỷ muốn chị cùng đi dự tiệc tối?” Thực tập sinh kia miệng mở rộng, vẻ mặt không thể tin.
“Hừ hừ…”
“Chị thật hạnh phúc nha!” Thực tập sinh vẻ mặt kích động: “Em cũng rất muốn đi a!” ~(≧≦)/~
Bạch Thù ra vẻ người từng trải vỗ vỗ vai cô ấy: “Không phải chỉ là một buổi tiệc tối hay sao, đáng để cô kích động như vậy à? Về sau nhất định cô cũng có dịp đi.”
Đang lúc hai người tán gẫu, một ánh mắt u oán phóng tới chỗ hai người: “Tiểu Thù, cô rõ ràng là có phúc mà không biết mình có phúc, cô biết tiệc tối mà Siren tỷ nhắc tới là tiệc tối gì sao?”
Bạch Thù cùng cô bé thực tập sinh lắc đầu, chẳng lẽ tiệc tối đêm nay có vị đại nhân vật nào sao? Cô luôn nghĩ tiệc tối nào cũng giống nhau. Không phải là nơi họp bàn buôn bán, cũng là nơi những người thượng lưu ăn uống linh đình, chẳng lẽ tiệc tối này có có bí mật gì nữa?
“Hừ…đúng là các cô cái gì cũng không hiểu, nghe nói tiệc tối hôm nay là tiệc chọn cháu dâu cho cháu trai của cấp trên.” Chị gái vừa rồi nho nhỏ tiết lộ đáp án.
“Tuyển cháu dâu?” Cô bé thực tập sinh kinh hô.
Bạch Thù hết biết nói gì, tiệc tối đêm nay làm nửa ngày hóa ra chỉ là để chọn cháu dâu cho cháu trai yêu quý, không phải là nơi mấy đại nhân vật tụ hội, chuyện như vậy thì liên quan gì đến đài truyền hình bọn họ a? Chẳng lẽ còn muốn chụp hết ảnh mỹ đi tuyển chọn, sau đó đăng cho toàn dân bầu phiếu, xem ai thích hợp hơn?
Thời điểm Bạch Thù đang khó hiểu, mắt cô bé thực tập sinh đối diện sáng quắc lên: “Chị Bạch Thù thật tốt số, em cũng muốn đi xem.”
“Thích? Như cô thì làm sao có thể được coi trọng? Quên đi, cho dù là Bạch Thù đi cũng chưa chắc có khả năng được tuyển, Bạch Thù lại không có thân phận cùng bối cảnh.”
“Chị hai à, vậy tiệc tối đó cần đài truyền hình chúng ta tham dự làm gì?” Bạch Thù nói ra nghi hoặc.
“Aiz…tuy những buổi tiệc như thế không nên để chúng ta đến, nhưng bọn họ cũng không ngại đài truyền hình chúng ta kiếm thêm vài hợp đồng hợp tác. Lấy tướng mạo Bạch Thù, tin tưởng có thể giúp đài truyền hình chúng ta giành được vô số hợp đồng quảng cáo, các quan hệ hợp tác hoặc đầu tư.”
TMD! Đây không phải là hy sinh sắc đẹp của cô sao? Cô biết mà, bà già kia không có lòng tốt như vậy! Trong lòng Bạch Thù nổi giận, bị từng đốm lửa nhỏ hừng hực thiêu đốt.
Vị tỷ tỷ kia tiếp tục nói với Bạch Thù: “Bạch Thù a, cô nhất định phải lợi dụng tốt cơ hội này, nói không chừng có thể câu được mối buôn bán lớn hay cậu ấm, quý tử nào đó a! Chậc chậc…vừa đẹp trai vừa có tiền, tôi luôn mơ thấy một con rùa vàng như vậy. Chậc chậc…” Nói xong, vị tỷ tỷ kia dường như muốn đắm chìm trong mộng tưởng của mình, vẻ mặt cực kì hâm mộ.
Sau ót Bạch Thù xuất hiện ba vạch đen. Nhưng thời điểm nghe thấy chị ta miêu tả, tâm Bạch Thù cũng dao động, bởi vì lý tưởng của cô là sau khi thành công trong sự nghiệp liền từ bỏ tất cả, tìm một con rùa vàng tử tế mà gả cho, sau đó sinh hai đứa nhỏ, một nhà bốn nười tiêu dao sống qua ngày như cuộc sống của thần tiên.
Kỳ thật lý tưởng này…có hơi lớn! Đừng nói là tìm một con rùa vàng tử tế, vấn đề là cho dù tìm được rồi, muốn sinh được hai đứa nhỏ cũng là điều rất khó!
Sau khi vị tỷ tỷ kia lấy lại tinh thần: “Bạch Thù à…cô có biết vị cấp trên kia là ai không?”
Bạch Thù hết chỗ nói, chị ta rõ ràng biết là ai nên mới hỏi cô vấn đề này, cô không có trong nội bộ bên kia đi, làm sao có thể biết?
“Cô chắc không biết đi?!” Vị tỷ tỷ trưng ra bộ mặt ‘cô mau tới hỏi tôi, cô mau tới hỏi tôi, hỏi tôi tôi liền nói cho cô nghe’, biểu tình thực đáng đánh đòn.
Cũng may cô bé thực tập sinh kia tò mò khó nhịn nổi: “Tỷ tỷ, chị mau nói đi, nếu không Bạch Thù đi tiệc tối kia làm sao có thể biết vị thái tử gia kia là ai?”
Vị tỷ tỷ đó rầm rì một tiếng, đắc ý nói: “Chính là vị Lí tướng quân kia a, người làm đến chức vụ cao trong đảng trung ương đấy!”
Chị có nói tôi cũng không biết vị Lí tướng quân đó là ai, Bạch Thù oán thầm.
Cô bé thực tập sinh mắt lóe tinh quang: “Tỷ tỷ…là Lí Chính lão tướng quân sao?”
Vị tỷ tỷ bày ra bộ mắt trẻ nhỏ dễ dạy: “Chính là ông ta. Lí lão tướng quân này có hai người con trai, con lớn của ông ta làm ủy viên chính trị tại hội nghị hiệp thương, con trai út làm huấn luyện bộ đội, vợ con trai lớn là đại biểu nhân dân, vợ con trai út là con gái tổng giám đốc tập đoàn Phong Khiêm tên là Tô Tử Hiểu, con trai lớn sinh được một đứa con gái tên Lí Cẩm Nguyệt, năm trước vừa gả cho Cố Sung Túc, hai người hẳn là biết Cố Sung Túc đi, chính là phó chủ tịch trẻ tuổi nhất hội nghị hiệp thương! Mà con trai út sinh được đứa con trai, gọi là Lí Tô Mặc, năm nay đại khái 26 tuổi đi, vẫn độc thân. Hắn là cháu đích tôn của Lí gia, cả nhà chỉ có hắn là độc đinh, có thể nghĩ hắn được cưng tới trình độ nào a!”
“Tỷ tỷ, chị thật lợi hại, đem học thuộc cả bối cảnh một nhà người ta rồi kể lại, thật không hổ là làm chuyên mục ‘kinh tế truyền thông’.” Cô bé thực tập sinh vừa háo sắc vừa cảm thán nói: “Tỷ tỷ, chị nghĩ thử xem, tên công tử Lí gia kia bộ dáng thế nào? Tuy nói rằng với một nhà bọn họ diện mạo đã không còn quan trọng nhưng là em vẫn không nhịn được háo sắc một chút a!”
Vị tỷ tỷ đó vẻ mặt khinh bỉ nhìn cô bé thực tập sinh: “Công tử Lí gia dung mạo thế nào cô không biết?!”
“Đẹp trai không? Đẹo trai không?” Cô bé thực tập sinh càng thêm kích động.
“Vô nghĩa, hắn lớn lên giống mẹ, có thể khó coi sao?! Mẹ hắn năm đó là đại minh tinh Tô Tiểu Muội tuyệt diễm a!”
“Không phải vừa rồi chị bảo là Tô Tử Hiểu sao?” Bạch Thù như bị lọt vào trong sương mù, nhìn không được hỏi một câu.
“Tên thật là Tô Tử Hiểu, chưa thấy ngôi sao dùng qua nghệ danh sao?” Vị tỷ tỷ nhìn Bạch Thù như nhìn quái thú.
“Cái gì, cô nói là Tô Tiểu Muội diễn bộ phim ‘hoa hồng rơi’? Là Tô Tiểu Muội xuất thân là tiểu thư?” Tiểu Vương một bên vẫn đang im lặng lắng nghe cũng vào giúp vui.
“Chính là cô ấy!”
“Tô Tiểu Muội là ai?” Bạch Thù cùng cô bé thực tập sinh mờ mịt, Bạch Thù chỉ biết em gái Tô Đông Pha tên Tô Tiểu Muội, còn thật không biết cũng có ngôi sao lấy tên như thế.
“Tô Tiểu Muội mà hai cô cũng không biết?” Tiểu Vương rất hèn mọn nhìn hai người: “Cô ấy nhưng là nữ thần quốc gia thời đó a! Dáng người hoàn mỹ, khuôn mặt hoàn mỹ, thanh âm hoàn mỹ, tất cả đều hoàn mỹ! Đúng là, các cô đều là thế hệ sau, thời điểm cô ấy nổi tiếng, các cô còn chưa sinh ra đâu.” Nói xong lại đặt mông ngồi xuống, thân hình mập ú làm ghế dựa phát ra âm thanh.
“Hóa ra là như vậy, tỷ tỷ, chị làm sao mà biết được tin tức này?” Cô bé thực tập sinh gương mặt phi thường kích động.
“Hừ…tôi có bạn đại học là người đại diện của Lí gia, tất cả đều là người bạn đó nói cho tôi biết.”
Ta khinh! Đây là vòng vo bao nhiêu mối quan hệ a? Đi một đường xa như thế, tin tức này mang ra nói có bao nhiêu là thật?
“Mấy người còn thất thần làm cái gì, không đi làm việc sao? Đừng tưởng còn mười phút nữa tan tầm là tôi sẽ châm chước, đài truyền hình không nuôi kẻ vô dụng!” Thanh âm bà già một lần nữa vang lên, làm vô số người sợ hãi.
Bạch Thù mới phát hiện, quanh thân bất tri bất giác đã bị vây bởi một đám người ham nghe chuyện bát quái. OMG…hoàn hảo là lần này nhiều người cùng nghe chuyện bát quái, không đến mức bị bà già lôi ra mắng đến mức lâm trận bỏ mạng.
“Bạch Thù, vào đây gặp tôi.” Bà già chỉ đích danh, mọi người đều là một bộ dáng đồng tình nhìn theo Bạch Thù đang đi vào văn phòng của Siren.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...