Hôm sau, Bạch Thù nhận được hợp đồng quảng cáo. Nội dung đại khái là cô được thuê để quay phim và chụp hình cho sản phẩm trang điểm mới của tập đoàn Phong Khiêm, tiền thù lao lên tới 10 vạn, cô xem mà nóng cả mặt. Phải biết rằng từ lúc chào đời cho tới nay, mức lương cao nhất mà cô nhận cũng chỉ có ba ngàn thôi!
Hiện tại cô chỉ chụp một cái quảng cáo mà đã trở thành tiểu phú bà rồi, như vậy mua bán thật sự rất có lời a!
Đương nhiên, nếu là người khác gửi cho cô hợp đồng này, cô khẳng định mình sẽ không chút nghĩ ngợi mà từ chối, ai biết người kia có lừa gạt hay không, nhưng đây là hợp đồng do chính tay Lí Tô Mặc gửi cho cô, cô căn bản không phải lo lắng chuyện này.
Lợi ích này mà cô còn từ chối, nếu cô mặc kệ thì cô chính là người ngu!
Kích động qua đi, Bạch Thù một tay cầm hợp đồng, một tay chống cằm trầm tư. Bạn nói xem Lí Tô Mặc rốt cuộc là muốn gì? Trước kia cũng có nói qua, khả năng anh ta theo đuổi cô là không có, nhưng sao anh ta tốt với mình như vậy!
Đúng rồi, có phải hay không là do nể mặt của Kỳ Liên?
Bạch Thù nghĩ rất có thể là khả năng này, nháy mắt mắt sáng rực lên.
Bằng không đối với một người trước không có bối cảnh, sau lại nhiều lần đắc tội với anh ta như vậy, sớm đã bị anh chỉnh đến chết rồi, thế nào còn có thể giống như bây giờ vui vẻ sung sướng sống qua ngày, lại còn có thể nhận được hợp đồng quảng cáo của tập đoàn Phong Khiêm!
Tại sao???
Hơn nữa, trong giới giải trí, ai mà chẳng biết quảng cáo của tập đoàn Phong Khiêm trước giờ đều là do các ngôi sao lớn đảm nhiệm, tại sao Lí Tô Mặc lại đem cơ hội này cho cô – một con tép riu!
Tại sao???
Quan trọng nhất là thông qua quảng cáo của Tập đoàn Phong Khiêm có thể khiến cho một ngôi sao hạng 3 trong nháy mắt trở thành đại minh tinh, chỉ cần như vậy cũng đủ để mọi người hò hét giành nhau, cho dù tập đoàn Phong Khiêm không có trả thù lao thì các ngôi sao lớn nhỏ cũng xếp hàng để được nhận case, khi nào thì mới đến phiên cô chứ?
So, kết luận là: Cô dựa vào “Kỳ Liên” mà dùng quy tắc ngầm! Tuy không muốn thừa nhận, but, đây lại là sự thật. Aiiii, dù sao cũng kiếm được 10 vạn, không nên nghĩ nhiều như vậy!
Sau khi tự trấn an mình, Bạch thù lại gật gật đầu: Giới giải trí này đúng là mảnh đất quí, cũng chỉ là quay chụp một cái quảng cáo đã có liền 10 vạn, khó trách nhiều người chỉ hơi có chút chút nhan sắc đều muốn tham gia vào giới này.
Bạch Thù tìm trong danh sách các cuộc gọi đến một số điện thoại lạ, cô gọi đến số này.
“Bạch Thù?” Lí Tô Mặc rất nhanh nhận điện thoại.
Bạch Thù cũng không thắc mắc vì sao anh biết là cô gọi, dù sao cũng là anh lúc trước cho cô số điện thoại.
“Tôi đồng ý.”
“Không suy nghĩ thêm một ngày nữa a?”
“Không cần, điều kiện cùng thù lao đều rất vừa lòng, tôi sợ trễ 1 ngày, việc tốt như vậy cũng sẽ bị người khác giành mất.”
“Được, hai giờ chiều ngày mai em đến công ty tôi, chi tiết cụ thể ngày mai lại thương lượng.”
“Được.” Vào buổi chiều là quá tốt. Bởi vì buổi sáng cô còn có bài tập phải làm, cũng có thể thừa dịp này hoàn thành luôn.
Cất điện thoại, Bạch Thù nằm trên giường, trong đầu toàn là màu hồng, lại có đôi cánh mang cô bay đến nơi hạnh phúc.
Thời điểm Bạch Thù đi vào tập đoàn phong Khiêm một lần nữa, đột nhiên cảm thấy nơi này nhìn thuận mắt hơn lần trước nhiều.
Bởi vì Bạch Thù đã tới nơi này một lần rồi, nên mọi người ở đây đối với cô cũng có chút ấn tượng, cho nên tiếp tân khách khí nói Bạch Thù đợi một chút, sau đó gọi điện thông báo lên bộ phận thư ký của Tổng giám đốc.
Xác nhận lại lần nữa, lại nói Bạch THù có thể sử dụng thang máy từ 1 đến 6 để đi lên phòng Tổng giám đốc.
Bạch Thù bĩu môi, không phải là còn thang máy số 7 sao, nhưng ngẫm lại mình còn muốn tiếp tục nhận case ở đây, nên không nên tùy hứng, cũng ngoan ngoãn đứng chờ thang máy.
Cũng may hôm nay thang máy có vẻ vắng, cô đợi 2 phút thì cũng có thang máy đi xuống.
Lên tới văn phòng của Lí Tô Mặc cô mới phát hiện, thì ra anh có tới 5 thư ký!
Bạch Thù không khỏi hoảng sợ, cảm khái nghĩ: Đúng là tổng giám đốc tập đoàn lớn nha, ngay cả thư ký mà cũng nhiều như thế!
Thư ký tổng giám đốc, nam có nữ có, trong đó chỉ có 1 người mà cô đã gặp qua vài lần, còn lại hoàn toàn không biết.
Nhưng những người kia đều nhìn cô cười thân thiện, nhất là người đàn ông cao ráo, nhìn có vẻ rất nghiêm túc, khi nhìn thấy cô, miệng hơi mở ra.
Người thư ký kia rất bình thường khi nhìn thấy cô, tự nhiên nói, “Cô Bạch, cô đã đến, tổng giám đốc đang đợi cô bên trong.”
“Nga, được.”
Bạch Thù gật gật đầu, lướt qua bọn họ đi về phía cánh cửa đang đóng chặt kia. Đang muốn gõ cửa, liền nghe thấy tiếng thảo luận to nhỏ ở phía sau.
Lỗ tai của cô đặc biệt thính, nhất là khi người khác thảo luận về cô, dù có nói rất nhỏ, cô cũng có thể nghe thấy. Cho nên thời điểm cô định gõ cửa lại nghe được nữ thư ký cuối đầu nhỏ giọng hỏi người trên, “Nói nghe, case nhỏ như vậy giao cho người bên dưới làm là được rồi, sao tổng giám đốc còn tự mình nói chuyện?”
Bạch Thù đỏ mặt, trong lòng yên lặng nói: Đây không phải là vì bạn trai của cô là anh em tốt với Lí Tô Mặc sao. Hô, đi cửa sau thật đáng xấu hổ!
Tuy rằng cũng có vài chuyện Bạch Thù đi cửa sau, nhưng phần lớn đều dựa vào thực lực của chính mình, được các thầy cô tán thành mới có cơ hội đi cửa sau, nhưng lần này là vì chính bạn trai của mình, nói thế nào cũng không được quang minh chính đại cho lắm!
Vì thế bạch Thù cơ hồ chạy trối chết, tùy ý gõ cửa, cũng không đợi Lí Tô Mặc nói “Tiến vào”, cửa mở liền bước vào sau đó ngay lập tức đóng cửa lại, làm cho những thư ký bên ngoài nghi hoặc không thôi.
“Thư ký Tề, anh thấy sao?” Thư ký Lí đẩy đẩy gọng kính trên mũi mình.
Vẻ mặt bí hiểm của thư ký Tề, ngay cả bản mặt bình thường cũng mang theo tia bát quái, “Các người nha, ít nhiều chuyện lại đi!”
Mọi người gật gật đầu, trong lòng ai cũng rõ ràng, mới vừa rồi nữ thư ký nhỏ giọng nói thầm, “Không thể tưởng tượng được Boss lại thích kiểu bình hoa di động như thế này.”
Thư ký Tề mỉm cười, chọc cho mọi người tò mò, “Mọi người làm việc cho tốt vào, đừng có lo bát quái chuyện riêng của sếp.”
Vào văn phòng của Lí Tô Mặc, chỉ thấy anh đang cúi đầu xử lý công việc, ngón tay thon dài khớp xương rõ ràng, tư thế cầm bút nhìn rất đẹp mắt.
Bạch Thù vẫn cảm thấy đàn ông khi làm việc đều nhìn rất đẹp, nhìn Lí tô Mặc lại đang tập trung như vậy, cô không muốn quấy rầy.
Nhưng Lí Tô Mặc cảm thấy không khí có chút kì quái, ngẩng đầu vừa thấy Bạch Thù có chút háo sắc đang nhìn mình, cảm thấy có chút ngọt ngào, ngay cả giọng điệu khi nói chuyện cũng ôn nhu không ít, “Em lại đây.”
Bạch Thù có chút không được tự nhiên, như thế nào lại cảm thấy cách nói chuyện thân thiết như vậy, cho dù cô là bạn gái của anh em tốt đi nữa, nhưng thực tế hai người không hề quen nha?
“Ách, dạ.”
Lí Tô Mặc chỉ chỉ về phía trước “Ngồi.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...