Thiếu Gia Ngông Cuồng
Tần Minh lên xe, hỏi: “Bốn vị nguyên lão nói thế nào? Cho dù chết một người thì chắc ba người còn lại cũng không nên mặc kệ chứ?”
Tần Minh rất rõ, thực ra sự tồn tại của bốn vị nguyên lão cũng giống như địa vị của thừa tướng vậy, là nhân viên hành chính quan trọng giúp anh quản lý sản nghiệp khổng lồ dưới trướng của mình.
Tống Dĩnh đáp: “Thực ra một trong bốn vị nguyên lão phụ trách châu Mỹ - Ivan Hardy vốn sắp nghỉ hưu rồi, mặc dù ông ta luôn làm công việc quản lý, cũng đưa ra một danh sách ứng cử viên, nhưng trước khi Thường Hồng Hi tính kế cậu chủ thì vẫn chưa quyết định, mà tình hình hiện tại rất phức tạp, ông ta dứt khoát nghỉ rồi, không lo công việc nữa.”
Tần Minh nghe thể thì lên tiếng: “Bây giờ tôi mới là chủ, ngoài Bắc Mỹ và Nam Mỹ ra thì phần lớn sản nghiệp của Hoàn Vũ đều phải nghe tôi, không nghe tôi thì cũng đang chờ đợi thắng bại.
Tôi không thể dừng chân ở đây được, phải tận dụng chiến thắng của Nhật Bản để bước tiếp tạo ra thành tích”.
Tổng Dĩnh nói: “Cậu chủ nói đúng, chiến tích của cậu ở Nhật Bản là đánh bại người đứng đầu Đông Anh Xã và cán bộ cấp cao của bá tước Flame, quả thực là khiến ban Giám đốc tối cao phải kinh ngạc.”
Tần Minh nhận lấy danh sách bốn vị nguyên lão mới mà Ivan Hardy đề xuất, tổng cộng có năm ứng cử viên, đến từ khắp nơi trên thế giới.
Tần Minh nói: “Vị trí của Hoàng Tiển do Dương Hiểu Huyền đảm nhiệm, bản thân anh ấy quen với kiểu văn hóa giặc Tây nên dễ đối phó hơn, còn vị trí của Ivan đã nghỉ hưu thì để người phụ nữ Liễu Lan này đảm nhận đi”
"Ể?” Tống Dĩnh nhìn bức ảnh trong máy tính bảng, một cô gái trẻ có khuôn mặt phương Đông giống với cô ta.
Ghi chép bên trên cũng là xuất thân từ trại huấn luyện tư nhân của tập đoàn Thế kỷ Hoàn Vũ.
Tống Dĩnh cau mày, dường như nhớ lại chuyện gì đó trong quá khứ.
“Sao vậy? Tiểu Dĩnh, cô quen Liễu Lan này à?” Tần Minh nhìn vẻ mặt của Tống Dĩnh thì đoán được có lẽ hai người biết nhau.
Tổng Dĩnh không giấu diếm, nói: “Cậu chủ, cô ta với tôi được huấn luyện cùng thời, về sau cô ta theo Ivan Hardy để rèn luyện, vốn dĩ cũng được đào tạo để làm người thay thế.
Khả năng về mọi mặt của cô ta không hề yếu, điều phiền phức duy nhất chính là lòng trung thành.
Cậu chủ là người sinh ra và lớn lên ở Hoa Hạ, có thể sẽ không hiểu lắm về người có tư duy phương Tây.
Họ trung thành với Hoàn Vũ là vì họ cho rằng tập đoàn có thể cung cấp điều kiện sống tốt và mức lương rất cao cho họ.
Tất nhiên cũng có một vài yếu tố về tư tưởng và tuyên truyền, rất nhiều việc của tập đoàn đều quy công lao cho cá nhân lãnh đạo, tốn nhiều tâm sức để sùng bái một cá nhân.
Nhưng đó đều là những nhân viên cấp thấp, với cán bộ cấp cao như Liễu Lan thì rất khó để đoán được cô ta muốn lật nhào Hoàn Vũ hay muốn đạt được nhiều tham vọng hơn.
Bởi vì cô ta có khả năng, chỉ là thiếu đi quyền lực và địa vị.”
Tần Minh gật đầu, anh hiểu sự lo lắng của Tống Dĩnh, sợ tuyển phải người chống đối anh.
Tần Minh sờ cằm, nói: “Vậy tạm thời chỉ định cô ta thay Ivan Hardy phụ trách công việc ở Bắc Mỹ.
Điều này giống như một cái định, sẽ khiến Thường Quân Diệp và Triệu Tinh rất bị động, là lôi kéo hay đối đầu thì họ sẽ đưa ra sự lựa chọn nhanh thôi.
Chúng ta có thể thấy được Liễu Lan sẽ chọn ai, nếu lúc đó cô ta không chọn chúng ta thì lại đổi người khác”.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...