Thiếu Gia Ngông Cuồng


Tần Minh thấy Mộc Tư Thuần thì có dự cảm không lành lắm, cô nhóc này tinh quái như vậy, lúc nào cũng gây ra rắc rối.

“Mộc Tư Thuần, cô nghĩ là cô trốn được à?”
Quả nhiên, hai người mới nói chuyện được vài câu thì đã có mấy cô gái trẻ đuổi đến từ phía sau, mấy người đó nghiến răng nghiến lợi nhìn Mộc Tư.

Thuần, mãi đến khi thấy Tần Minh thì họ mới chịu dừng bước.

Mộc Tư Thuần khoác tay Tần Minh, nói: “Mấy người muốn làm gì thế? Anh rể tôi đang ở đây đấy”.

Tất nhiên là Tần Minh cũng là người bao che khuyết điểm, anh nói: “Không biết là Tư Thuần đã làm gì đắc tội với mọi người nhỉ? Cứ từ từ rồi chúng ta thương lượng đã”
“Anh rể à? Cô ta cướp người yêu tôi”
“Cô ta giành vai nữ chính của tôi”
“Cô ta giành mất vũ đạo võ thuật của tôi, hại tôi không giành được vé để biểu diễn”.

“Cô ta còn giành mất scandal của tôi.”
Tần Minh nheo mắt lại hỏi: “Em còn cướp mất bạn trai của người ta?”
Bị hỏi như vậy, Mộc Tư Thuần không hề cảm thấy xấu hổ mà trái lại cô ta còn mỉm cười, lắc tay Tần Minh: “Hì hì, anh rể, sao nhiều vấn đề như vậy mà anh chỉ quan tâm đến chuyện đó thôi vậy?”

“Nói cho anh biết này, đây là một bài kiểm tra tâm lý của những người yêu nhau mà em tìm trên mạng đấy.

Hì hì.”
Sau khi cô ta nói xong, mấy cô gái vừa mới “hùng hổ” lúc này cũng thay đổi sắc mặt, ai nấy cũng đều cười trộm.

“Đúng đấy, thật ra chúng tôi là bạn của Tư Thuần đấy.

Cậu ấy nói là muốn kiểm tra anh một chút”
“Chuyện vừa nãy là bài kiểm tra dành cho các đôi yêu nhau, kiểm tra xem anh để ý đến vấn đề nào của các cô gái”
“Người anh rể này chọn vấn đề đầu tiên, tức là ám chỉ rằng mình muốn trở thành bạn trai của cô gái đó”
“Ôi chao, đây là anh rể đấy, đạo đức ở đâu rồi”
Mấy cô gái trẻ cười khẽ, mà Mộc Tư Thuần cũng có vẻ rất đắc ý khi thực hiện được trò đùa dai của mình.

Tần Minh trợn mắt lên, anh đau đầu chết mất, cô nhóc này nghịch ngợm quá.

Anh hỏi: “Chị gái em đâu rồi?”
Mộc Tư Thuần nói: “Chị ấy đang bận làm việc rồi, lát nữa mới đi ra.


Anh rể, anh chơi với em đi, ở đây đều là mấy người đầu óc ngu si tứ chi phát triển, chẳng có ai hài hước, hay dí dỏm gì cả, ai cũng chỉ nghĩ về mấy chuyện công phu, chán chết”
Nghe nói là Mộc Tiêu Kiều cũng đến, Tần Minh liền cảm thấy sốt ruột, nhỡ chẳng may cô ấy gặp được Nhiếp Hải Đường thì hai người sẽ lại cãi nhau ầm ỹ mất.

Tần Minh nói: “Anh cũng không hài hước, không dí dỏm.

Đây là buổi thịnh yến của nhà họ Hoàng mà, ấy, họ chúc mừng cái gì vậy?”.

Mộc Tư Thuần đáp: “Hình như họ chúc mừng nhà họ Hoàng đã nghiên cứu ra được bộ bí tịch võ thuật gì đó mới.

Em cũng chẳng biết là gì đâu.

Ông nội muốn dẫn em ra gặp mọi người xem có cậu ấm nằm nhìn trúng em không?”
“Vậy thì em tranh thủ đi qua đi lại đi.” Tần Minh nói: “Gái lớn phải gả chồng”
Mộc Tư Thuần tức giận đánh Tần Minh một cái rồi nói: “Em mới học năm ba đại học thôi.

Với cả, ai là người đã cướp mất nụ hôn đầu của em chứ?”
Tần Minh bối rối đáp: “Em vẫn còn nhớ chuyện đó, chỉ là một nụ hôn thôi mà, anh là anh rể của em đấy”.

“Đúng đấy, anh rể cũ.

Nhưng mà em lại thích người anh rể cũ này.” Mộc Tư Thuần lại đưa tay ra khoác tay Tần Minh: “Nghe nói là anh đã từ chối chị gái
nhà họ Tôn nào đó rồi à?”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui