Thiếu Gia Ngông Cuồng
Có người không tin lời ông ta: “Không thể nào.
Chỗ này mà cũng có người đến gây sự cơ à? Đúng là chán sống rồi”
“Không phải chứ, đây là hiệp hội trao đổi võ thuật đấy”
“Có khi nào là người nhà họ Bạch phái đến để phá đám không? Dù sao thì Bắc Kinh cũng là địa bàn của nhà họ Bạch mà.”
“Hừ, đây cũng chẳng phải là lần đầu tiên nhà họ Bạch dám gây sự với chúng ta."
“Hướng dẫn Mã, người đó là ai vậy?” Có người cẩn thận hỏi thăm tình hình trước.
Ông chú hướng dẫn họ Mã kia nói: “Mấy người trẻ tuổi, tôi không quen, nhưng nhìn các chiêu võ mà cậu ta tung ra thì có vẻ như là người luyện võ, hơn nữa còn am hiểu về ngự khí nữa.”
Vừa nghe đến hai chữ “ngự khí” thì mọi người trong phòng liên hiểu ra đang xảy ra chuyện gì.
Tất cả mọi người đều biết về ngự khí, những hành động như hít sâu chạy lấy đà, hay hít sâu để lặn xuống nước thì cũng đều gọi là ngự khí.
Nhưng những người đã nghiên cứu sâu về võ học rồi thì có thể vận dụng trình độ ngự khí của mình vào việc tăng sức mạnh cơ bắp, nâng cao tổ chất của bản thân, điều này thì thường khác hẳn so với người bình thường.
Trong giới võ thuật của Hoa Hạ thì những người am hiểu về ngự khí thì đa số đều là những người có thể vận dụng tuần thục hô hấp pháp và đều là những người rất mạnh.
Hóa ra là người có trình độ ngang ngửa với những người đang ngồi đây.
Người của Hoàng Phái cũng không đứng lên, bởi người hướng dẫn họ Mã kia là người bên phía Vụ Dương Phái, qua lại rất thân thiết với những người bên giới võ thuật Hàn Quốc, vét về mặt lợi ích thì họ không hề liên quan gì đến thế lực của Hoa Hạ.
Nhiếp Hải Đường sờ cằm, bỗng nghĩ đến điều gì đó, thấy người hướng dẫn Mã dắt vài người đi ra ngoài thì cô cũng lấy cớ để ra ngoài theo.
Nhiếp Hải Đường thấy người hướng dẫn Mã đến gặp Tần Minh thì tức giận bĩu môi: “Biết ngay mà, tôi đã nói rồi, đúng là đi đến đâu thì có chuyện đến đó mà”
Hướng dẫn Mã nói với mấy người ông ta vừa gọi đến để giúp đỡ: “Chính là mấy người này, thôi thì mấy người xung quanh không tính làm gì, nhưng tên nhóc kia thì cực kỳ hung hăng”
“Nhóc con, ngứa da à?”
“Nhìn qua thì có vẻ cũng có bản lĩnh đấy.”
“Bây giờ hối hận cũng vẫn kịp.”
Một số người đàn ông có dáng người cường tráng đứng sau người hướng dẫn Mã nói với vẻ uy hiếp.
Trần Mục Linh nói: “Rõ ràng là mấy người không biết phân biệt phải trái, người sai là các ông! Sao cùng là người nước Hoa Hạ mà lại không thể nói lý lẽ với nhau thế nhỉ?”
Hướng dẫn Mã nổi giận quát lớn: “Người không nói lý lẽ là các cô ấy, bên các cô có ai bị thương không? Khách quý bên chúng tôi, cậu Park Se Yang đã bị cậu ta đánh gãy tay rồi đấy.”
Tần Minh bật cười: “Sờ mó tay con gái nhà người ta thì phải đánh gãy tay là đúng rồi.
Tôi là người đánh gãy tay người đó đấy, ông có ý gì? Dù sao thì cũng đến đây rồi, đấu thứ hai chiều đi nào”..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...