Thiếu gia lạnh lùng...và...Tiểu thư dễ thương
Khi đã đi gàn hết con đường thì cũng đã gần 11 h 30' Tiểu Mễ không chịu nổi , bất chợt quay đầu nhìn nó . Quát :
'' NÀY !!! ''
''what ? ''
'' về nhà cậu hay nhà tớ ? ''
'' cậu ''
'' ờ ''
_________________________Biệt thự nhà Tiểu Mễ .
Phóng chiếc xe vào biệt thự của mình Tiểu Mễ cất xe vào gara rồi đưa nó vào nhà . Vào đến nhà thì đã thấy Lãm ngồi trên sofa .
Tiểu Mễ giật mình .
'' TỜI , anh zô nhà lúc nào mà em không biết vậy ? ''
'' hồi nãy . ''
Vừa nói ánh mắt vừa hướng lên thì Lãm bất chợt ngạc nhiên khi nhìn thấy nó đằng sau Tiểu Mễ .
Như nhận ra sự khó hiểu và mất tự nhiên của Lãm thì nó tự động rút lui .
'' thôi , 2 người nói chuyện vui vẻ , mình lên phòng trước đây . ''_Nó
'' ơ , này , phòng ở lầu 2 , phía tay trái nhá . '' _Tiểu Mễ
'' uk '' _nó
_____________________________
Chờ đến khi nhìn bóng dáng nó đã khuất dần thì Lãm mới hướng mắt ra chỗ Tiểu Mễ .
'' Là sao ? '' _Lãm
'' thì ....mọi chuyện là vậy nè . '' _Tiểu Mễ
Dần ngồi kể hết mọi chuyện cho Lãm nghe . Tiểu Mễ giọng vừa than phiền vừa ức thay cho nhỏ bạn thân .
Tại sao lại thành ra nông nỗi này cơ chứ ?
'' vậy là thằng Long không gặp mặt Xuân nữa sao ? ''
'' umk ''
'' sao em biết ? ''
'' ơ ..hay ...thì , cái Xuân nó nói em nghe , giọng buồn lắm . ''
'' để anh gọi điện cho thằng long ''
Lãm đang định nhấc máy gọi cho thằng bạn thì bị Tiểu Mễ ngăn lại . Cô lắc đầu tỏ vẻ không đồng tình thì liền nhận được cái nhíu mày khó hiểu của Lãm . Đơn giản cũng là vì cô nghĩ lúc này thì nên để họ yên tĩnh 1 mình .
Có lẽ Long có nỗi khổ tâm riêng nên mới làm như vậy .
Hồi nãy trên xe cô cũng đã định nói điều đó với nó nhưng sợ khiến nó buồn hơn nên đành thôi .
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...