QUÁ KHỨ CỦA NÓ ( ĐỌC THÊM )
Nó , một cô nàng vô cùng cute và dễ thương . lạc quan , yêu đời luôn làm nủng với anh hai. anh , một người anh trai tuyệt vời đối với nó . Nhưng , một ngày tất cả hạnh phúc bị dập tắt ,để lại sự hối hận và đau đớn. Anh , lúc này quen một cô gái bề ngoài thân thiện nhưng bên trong đầy mưu mô , luôn luôn ghét nó. Trong chiều mưa tầm tã, chỉ còn mỗi nó và cô gái đó . Nó lúc này chỉ mới 15 tuổi thôi nhưng nó khá hiểu mọi chuyện đặc biệt hiếu rằng người cô gái đó nghĩ gì. Nó, đang loay hoay dưới bếp nấu ăn cho anh hai , bỗng nhiên một giọng nói vô cùng châm chọc vang lên ;
_Này nhóc con mồ côi à , nấu ăn xong chưa thế , có cần chị giúp ko ? cô nhấn mạnh chữ mồ côi
Nó , như điên người vì nó không kìm chế được bản thân khi ai nói từ MỒ CÔI đó .Nhưng , nó ko bao giờ làm ai bị thương cả, nó chỉ chửi mắng thôi. nó hét thẳng vô cô gái những gì nó nghĩ
_ Cô là đồ vô giáo dục, là con quỷ đội lốt người là kẻ phá hoại cô không đáng ở trong ngôi nhà này biến ngay biến đi
Như đạt được thời cơ , cô gái nhìn đồng hồ rồi tự tát lấy mặt mình xong cầm cây dao khứa vào tay , máu chảy ra xong ném con dao ngay chỗ của nó . Nó ngạc nhiên , hiếu ý màn kịch cô ta nó cầm con dao lên nhưng anh nó bỗng từ ngoài cửa chạy thẳng vô . Anh nhìn thấy bạn gái mình như vậy không suy nghĩ liền quát nó
_ THIÊN ÂM , SAO EM LẠI LÀM NHƯ VẬY HẢ ??
Nó , cãi lại
_ TẤT CẢ LÀ MÀN KỊCH , CÔ TA LÀ HỒ LY KHÔNG XỨNG Ở TRONG NHÀ NÀY , CÔ TA CHỬI EM LÀ MỒ CÔI ANH NGHỈ COI LÀM SAO EM LẠI ĐỨNG YÊN KO CHỬI . CÒN VIỆC CON HỒ LY BỊ THƯƠNG EM KO LÀM , CÔ MAU BIẾN ĐI CHO TÔI TRƯỚC KHI TÔI LỘT MẶT NẠ CỦA CÔ
Nó vừa nói xong thì , BỐP , một cái tát thẳng vào khuôn mặt của nó , nó như không tin nữa cả anh củng vậy , sao anh lại có thể làm vậy với nó chứ . Sau cái tát , anh lạnh lùng nói với nó ; NGƯỜI NÊN ĐI LÀ EM ĐÓ
Nó đau lòng nhưng cũng nói rằng ;
_ Được , coi như thiên âm đay ko có anh trai . tuyệt đối không có , còn cô tôi sẽ không bao giờ tha cho cô .
Nói xong nó quay đi , với khuôn mặt đẫm nước mắt . Còn anh , khi nghe nó nói sẽ không coi anh là anh hai nữa thì lòng anh như ai cứa vào vậy . chẳng lẽ , anh đã sai ư . Hai anh em , ai cũng đau lòng duy chỉ có cô gai đó là mỉm cười .Nó , khi lên phòng liền dọn hành lý ra đi không sót thứ gì , nó không muốn sống trong ngôi nhà này nữa , nó sẽ không bao giờ tha thứ cho anh nó nữa. Nó , kéo vali đi , có ai đó muốn níu nó lại nhưng vẫn để nó đi
Còn anh , sau khi nó đi thì bỗng có một suy nghĩ lóe qua anh , lúc này anh mới biết mọi chuyện nó nói là đúng , vì khi ai nói nó mồ côi nó sẽ mất kiềm chế nhưng khongt6 bao giờ đánh ai cả với lại vết tay trên mặt của cô không phải kích cỡ bàn tay của nó . Lúc này , anh hối hân nhưng đã muộn rồi đã không kịp rồi ,Liệu tình anh em có còn không ???
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...