Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Uống Duẩn Ích Đan xong, Diệp Mặc không kịp xem tình hình bên ngoài mà tập trung ngay vào Vụ Liên Tâm Hỏa vừa mới luyện hóa. Lúc này, Vụ Liên Tâm Hỏa đã hoàn toàn bị Diệp Mặc luyện hóa bé chỉ bằng hạt đậu, bay lơ lửng ngang người Diệp Mặc.

Diệp Mặc ngạc nhiên, mồi lửa màu cam mang theo sương trắng xuất hiện trên ngón tay hắn. Mồi lửa lúc này có vẻ dịu dàng, trầm tĩnh, không hề có vẻ hung bạo như lúc nãy muốn thiêu chết Diệp Mặc, thậm chí giống như cây bông gòn nhảy múa trong tay Diệp Mặc.

Diệp Mặc hài lòng thu Vụ Liên Tâm Hỏa về, lúc này mới bắt đầu kiểm tra trên người mình. Ban nãy, trong cuộc giao tranh giữa Vụ Liên Tâm Hỏa và Đông Chí, hắn thương tích đầy mình, không chỉ cháy đen cả người mà ngay cả tóc cũng biến thành tro.

Liên Sinh Đan đã hết, nhưng Diệp Mặc không hề lo lắng, bây giờ hắn là Luyện đan sư, đan dược chữa trị vết thương rất nhiều. Sau khi nuốt mấy viên Phục Chân Đan, lại dùng Thanh thủy quyết tắm rửa sạch sẽ rồi thay một bộ quần áo mới. Cuối cùng hắn xoa xoa đám tóc cháy, cạo trọc luôn.

Làm xong mấy việc này, Diệp Mặc mới có tinh thần đi kiểm tra quan sát trận pháp theo dõi kia.

"Ầm" một tiếng, khi Diệp Mặc đang dùng thần thức quan sát trận pháp theo dõi thì một tiếng nổ chấn động cả trận pháp của hắn vang lên.

Qua trận pháp theo dõi, hắn phát hiện ra không phải chỉ có mỗi một tu sĩ mặt đen đứng giữa Trường Phần Khâu. Tóc của tu sĩ mặt đen này rất ngắn, sắc mặt vô cùng lạnh lùng, Diệp Mặc vừa nhìn đã có cảm giác khó chịu xộc thẳng lên đầu.

Diệp Mặc cố gắng đuổi cảm giác không thoải mái này đi, trong lòng nhận ra ngay tên tu sĩ mặt đen này chính là gã ngồi chân khí bay kia. Hơn nữa Diệp Mặc còn khẳng định tu vi của gã này không chỉ dừng ở Nguyên Anh kỳ. Rất có khả năng đây chính là một tu sĩ Hư Thần.

Qua trận pháp theo dõi, hắn chẳng thấy dễ chịu chút nào, một khi đối mặt với gã tu sĩ này, thậm chí Diệp Mặc còn nghĩ, gã này chỉ dựa vào khí thế đã có thể khiến hắn không có cách nào chống cự lại được.

Đối diện với gã tu sĩ mặt đen là một lão già nhỏ gầy, mặt trắng, không có râu, tóc bạc phơ. Lão già này nheo mắt, bộ dạng ra vẻ hiền lành nhưng Diệp Mặc lại cảm thấy lão già này và gã mặt đen kia giống nhau, đều làm cho người ta cảm thấy vô cùng nguy hiểm.


Hai người này cách nhau mấy chục thước, ở giữa có một khe sâu hơn mười mét, Diệp Mặc đoán cái khe này là do bọn họ vừa nãy tạo ra.

- Lão già Tư Mã Trú, mấy chục năm không gặp, không ngờ ông đã là Hư Thần trung kỳ rồi, không hề ngoài dự liệu của tôi.

Mặt gã tu sĩ mặt đen không biểu lộ một chút cảm xúc, ngay cả nói chuyện cũng khiến người ta cảm thấy không phải là giọng nói phát ra từ miệng gã.

Lão già không râu gầy gò kia cười nói:

- Không dám, không dám, Đồng Vũ Sinh ông không phải cũng là Hư Thần trung kỳ rồi đó sao.

- Tư Mã Trú, đừng phí lời nữa, đồ đâu?

Gã Đồng Vũ Sinh mặt đen lạnh lùng nói, không có tí cảm xúc nào.

Lão già không râu gầy gò hừ lạnh một tiếng, lấy ra một quyển sách còn một nửa đặt trên lòng bàn tay nói:

- Đương nhiên mang đến rồi, hiện giờ nó đang trong tay tôi, đồ của ông ở đâu?

Đồng Vũ Sinh nhìn thấy một nửa quyển sách mà Tư Mã Trú lấy ra, hai con mắt sáng rực lên. Cùng lúc đó, động một cái, trên tay gã cũng xuất hiện nửa quyển sách.


Hai người đều nôn nóng nhìn nửa quyển sách trên tay đối phương, cười ha ha rồi lấy ra một cái hộp ngọc đặt nửa quyển sách vào trong. Cho sách vào trong hộp ngọc xong, hai người đều không nói gì. Ngược lại, họ đi ra cách đó cả nghìn mét, bố trí cấm chế phòng ngự rồi đặt hộp ngọc vào giữa.

Diệp Mặc tỉ mỉ chú ý tới hai hộp ngọc đều được bố trí đầy cấm chế, cũng có thể nói cho dù đối phương cướp được hộp ngọc, người bố trí cấm chế chỉ cần nghĩ đến cũng có thể làm cho hộp ngọc và đồ đựng trong hộp ngọc biến thành hư vô. Mà bên ngoài hộp ngọc cũng có cấm chế phòng ngự, Diệp Mặc đoán hai người này sắp bắt đầu khai chiến rồi, đề phòng hộp ngọc bị đánh vỡ.

Nghe hai người nói, và thấy hành động của họ, đại khái Diệp Mặc đã đoán ra chút ít nguyên nhân, có lẽ là hai tu sĩ Hư Thần này có được cùng một quyển sách cổ. Cuối cùng sau cuộc giao tranh, quyển sách cổ bị xé làm hai, vì để hợp nhất hai quyển sách làm một, hai người này đã dùng cách thi đấu quyết định xem ai là người sở hữu.

Chỉ có điều không biết hai người này đánh nhau bao lâu rồi, nhưng hai tu sĩ Hư Thần vì một quyển sách mà tranh đoạt, Diệp Mạc tùy tiện cũng có thể đoán ra quyển sách này không hề đơn giản.

Lúc này Diệp Mặc cũng đã hiểu tại sao lúc trước gã tu sĩ mặt đen lại bố trí Khốn trận và mấy cái trận pháp tấn công bí mật, có lẽ gã Đồng Vũ Sinh mặt đen sợ mình không phải là đối thủ của Tư Mã Trú nên đã bố trí nhờ đến trận pháp, quả nhiên là có chuẩn bị.

- Tên họ Đồng kia, hi vọng lần này ông không làm tôi thất vọng.

Cười khẩy xong, lão già tóc bạc Tư Mã Trú không đợi đối phương trả lời, vung tay một cái đã xuất hiện một đám khói màu đen. Không ngờ đám khói này trong nháy mắt đã lan rộng ra xung quanh mấy trượng, bao lấy Đồng Vũ Sinh.

Hơn nữa đám khói này rất nhiều linh tính, không chỉ tốc độ vô cùng nhanh mà còn có thể tự động mở rộng và di chuyển theo vị trí của Đồng Vũ Sinh. Bạn đang đọc truyện được tại

Qua trận pháp theo dõi, Diệp Mặc tỉ mỉ quan sát mới nhận ra đám khói này lại là pháp bảo hình lưới, không ngờ là một chân khí. Diệp Mặc chưa hề gặp địch thủ là cao thủ Hư Thần, nhưng không có nghĩa là hắn không biết. Uy lực của pháp bảo hình lưới này chắc chắn vượt ra khỏi phạm vi linh khí, chân khí nhất định là điều không còn nghi ngờ gì nữa.


Tuy thông qua trận pháp theo dõi, Diệp Mặc không cảm nhận được dao động chân khí mạnh mẽ, nhưng từ trận đấu hắn có thể nhìn thấy cái lưới đen của Tư Mã Trú này không hề đơn giản. Bởi vì Diệp Mặc cảm thấy cái lưới đen kia hơi kỳ lạ, thậm chí có chút u ám giống như sắc mặt của Đồng Vũ Sinh.

Khiến Diệp Mặc có ảo giác, thậm chí hắn cảm thấy uy lực của cái lưới đen tối của Tư Mã Trú ở Trường Phần Khâu có vẻ càng lớn hơn, nếu quả thực như vậy, vì sao Đồng Vũ Sinh kia còn đồng ý quyết đấu ở đây?

Diệp Mặc tự nhủ nếu hắn gặp phải cái lưới đen này, ngoài việc tháo chạy, hắn căn bản không nghĩ ra cách tốt nào.

Đương lúc Diệp Mặc tính xem Đồng Vũ Sinh đối phó với cái lưới đen như thế nào thì áo ngoài của Đồng Vũ Sinh bỗng buông rộng. Mắt gã đỏ như máu, hai tay gã liên tục đưa ra những đường quyền, dường như trong chớp mắt, bên trong áo của gã bay ra hơn mười phi kiếm, những phi kiếm này nhanh chóng biến thành kiếm trận, hướng thẳng đến chân khí hình lưới đen của Tư Mã Trú.

Cái này chưa bõ gì, ngoài hơn mười phi kiếm ra, bên trong áo của Đồng Vũ Sinh còn không ngừng phóng ra phi kiếm, dường như phi kiếm trong áo gã không bao giờ hết vậy.

"Ầm, ầm…" sau mấy tiếng nổ, phi kiếm của Đồng Vũ Sinh và lưới đen của Tư Mã Trú quấn lại với nhau làm cho vô số xương khô bay lên ào ào, nhưng những xương khô này nhanh chóng tan thành tro bụi dưới tác động chân nguyên của hai người bọn họ.

Uy lực lớn quá, trong lòng Diệp Mặc thầm thán phục.

- Tư Mã Trú, tâm kế của ông quả thật rất sâu, không ngờ bị ông có được chân khí Minh Âm Võng, chẳng trách ông muốn chọn Trường Phần Khâu nơi này để phân thắng bại.

Đồng Vũ Sinh nhìn kiếm trận của mình không làm gì được Tư Mã Trú liền nói mỉa mai.

Tư Mã Trú người nhỏ gầy gò khinh thường cười nói một cách lạnh lùng:

- Đồng Vũ Sinh, ông cũng không phải hạng cao sang gì, Khốn trận và Sát trận ở bên cạnh Trường Phần Khâu là do ông bố trí đúng không. Đáng tiếc, trình độ trận pháp của ông không nâng cao được tí nào cả, điều này khiến tôi thật sự thất vọng.

Diệp Mặc nghe hai người này nói, tạm thời im lặng, hai người này không hề dễ đối phó. Trận pháp mà Đồng Vũ Sinh bố trí đã bị Tư Mã Trú nhìn ra rồi thì còn gì là tác dụng.


Chẳng qua điều Diệp Mặc nghi ngờ là, theo hiểu biết của Đồng Vũ Sinh đối với Tư Mã Trú, gã sẽ không lấy trận pháp Tư Mã Trú có thể nhìn ra làm trợ lực. Chắc chắn hai người này đánh nhau không phải là lần đầu tiên, mấy trận pháp mà Đồng Vũ Sinh bố trí tuy bí mật nhưng dựa vào cái gì cho rằng Tư Mã Trú sẽ không nhìn ra trận pháp của gã?

Diệp Mặc chăm chú quan sát Đồng Vũ Sinh, quả nhiên sau khi Đồng Vũ Sinh nghe lời Tư Mã Trú nói xong, mặt liền biến sắc. Dường như gã cũng không ngờ trận pháp của mình lại bị Tư Mã Trú nhìn ra, thế này thì đâu còn tác dụng đánh lén.

Có lẽ bởi vì trận pháp của mình đã bị Tư Mã Trú nhìn thấu nên sắc mặt của Đồng Vũ Sinh rất khó coi, đồng thời gã càng liều mạng thôi thúc kiếm trận bao vây tấn công Minh Âm Võng của Tư Mã Trú. Dường như thủ đoạn đen tối của mình bị phát hiện nên gã cũng thôi không dùng đến Khốn trận và Sát trận. Diệp Mặc thấy, Minh Âm Võng ở Trường Phần Khâu quả nhiên như cá gặp nước, càng chiếm thế thượng phong hơn.

Không đúng, Diệp Mặc cảm thấy suy nghĩ của hắn thiếu cái gì đó, Đồng Vũ Sinh không thể nào ngây thơ như vậy, ai lại dùng Khốn trận và Trận pháp công kích để đối phó với một cao thủ Hư Thần hiểu rõ trận pháp như Tư Mã Trú. Có lẽ trước khi bố trí trận pháp gã đã biết trận pháp này chắc chắn không thể gạt được Tư Mã Trú.

Nhưng đã không gạt được Tư Mã Trú, vì sao gã còn bố trí trận pháp như thế này? Diệp Mặc ở giữa những nghi hoặc thấy nơi giao đấu của Tư Mã Trú và Đồng Vũ Sinh đã trở nên u tối mù mịt, dù hắn có trận pháp theo dõi cũng không nhìn ra hai người họ đánh thế nào.

Diệp Mặc kiểm soát trận pháp theo dõi, một lần nữa quan sát thấy mấy trận pháp mà Đồng Vũ Sinh bố trí. Hắn nghi ngờ, mấy trận pháp Đồng Vũ Sinh bố trí căn bản không phải để đối phó với Tư Mã Trú.

Quả nhiên, không cần bao lâu, Diệp Mặc đã thấy có chỗ không đúng. Mấy trận pháp này lợi hại hơn hắn tưởng tượng nhiều, một Khốn trận và ba Sát trận.

Sát trận ở tít ngoài cùng không ngờ được bí mật giấu ở trong, một khi Đồng Vũ Sinh mở Sát trận ngoài cùng kia và tấn công Tư Mã Trú, ba trận pháp còn lại sẽ lập tức thay đổi thế trận, biến thành Sát trận có thể chồng lên và một khốn trận di chuyển được.

Sát trận chồng lên có thể đối phó Tư Mã Trú, nhưng Khốn trận di chuyển được không ngờ có thể di chuyển đưa hai hộp ngọc ở một bên vào tay gã trong nháy mắt.

Diệp Mặc bỗng bừng tỉnh, Đồng Vũ Sinh bố trí bốn trận pháp này, không ngờ không phải để đối phó với Tư Mã Trú mà mục đích cuối cùng là để cướp được nửa quyển sách kia của Tư Mã Trú. Gã dám làm như vậy, có lẽ đã có cách ngăn cản Tư Mã Trú hủy sách.

Chỉ có điều không biết lão già tóc bạc Tư Mã Trú có nhìn ra điểm này không, thậm chí Diệp Mặc có chút mong đợi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui