Ngày hôm sau, Diệp Mặc cảm giác chân nguyên trong thân thể mình đã hoàn toàn được củng cố. Lúc này hắn mới lấy dược liệu ra, chuẩn bị chế luyện Trúc Cơ Đan.
Tuy rằng theo Diệp Mặc thấy, cho dù hắn không có Trúc Cơ Đan vẫn có khả năng đả kích Trúc Cơ. Nhưng để ngừa chuyện chẳng may, hắn vẫn chuẩn bị chế luyện trước một lò Trúc Cơ Đan. Trong lòng Diệp Mặc hiểu rất rõ, tuy hắn thoải mái tấn cấp luyện khí tầng chín tốt đẹp, nhưng điều này là nhờ tích dày phát mỏng.
Bao nhiêu năm rồi, hắn đều tu luyện ở nơi hiếm linh khí, cơ sở kiên cố. Khi cơ sở của hắn đạt được trình độ nhất định, bỗng nhiên tới chỗ có linh khí dồi dào, coi như là một sự bật lên chạy nước rút.
Ngoài hẻm núi, lốc xoáy linh khí rất mạnh, khiến phần lớn yêu thú chú ý. Ngay cả con Độn Hùng cấp bốn cũng đã dạo qua sơn cốc của Diệp Mặc một vòng. Nhưng Diệp Mặc dùng trận pháp phòng hộ che chắn khiến Độn Hùng không phát hiện ra bất kỳ điều gì.
Mà những yêu thú còn lại, chỉ cần xuất hiện trong địa bàn của Độn Hùng, lập tức bị uy thế hùng mạnh của Độn Hùng dọa lui, căn bản không dám tới gần. Nhờ có con Độn Hùng này, Diệp Mặc tránh khỏi bị quấy nhiễu.
Sau khi Diệp Mặc biết được mình tu luyện Tam Sinh Quyết không sợ bị quấy rầy, càng không hề cố kỵ.
Xuất thân của Diệp Mặc vốn là Thần Dược Môn. Kỹ thuật luyện đan đều do một tay Lạc Ảnh dạy. Bất kể là thủ pháp chiết xuất dược liệu, hay khống chế lửa, thành đan và thu đan đều có được từ Lạc Ảnh.
Nhưng sau khi Diệp Mặc tu luyện Tam Sinh Quyết, thủ pháp luyện đan của hắn đã dần dần hình thành một thủ pháp độc đáo của riêng mình. Tuy rằng đã rời khỏi thủ pháp của Thần Dược Môn, nhưng Diệp Mặc đã có dấu ấn riêng của mình. Một khi thủ pháp luyện đan của Diệp Mặc trở nên thành thục, hắn hoàn toàn có thể hình thành hệ thống của riêng mình.
Thông qua tu luyện Tam Sinh Quyết, Diệp Mặc cảm giác luyện đan quan trọng nhất chính là chiết xuất dược liệu, và giai đoạn cuối cùng là thu đan. Nếu như có thể làm tốt cả hai bước này, như vậy cho dù kỹ thuật luyện đan kém mấy, đan dược cũng sẽ không kém.
Dược liệu của Trúc Cơ Đan chính là Khổ Thập Niên, cỏ Thanh Hoa Thanh Diệp, Già Lam Hoa. Tất cả Diệp Mặc đều có. Hơn nữa hắn còn có mười quả Khổ Thập Niên. Có thể nói là một khoản tài phú không nhỏ. Đồng thời chế luyện Trúc Cơ Đan cũng cần một ít vật liệu phụ trợ. Diệp Mặc đã sớm chuẩn bị tốt từ trước.
Cho nên hiện tại hắn chế luyện Trúc Cơ Đan cũng không cần lo lắng không có đủ dược liệu.
Diệp Mặc đã dùng Thần Nông Đỉnh rất nhiều năm. Sớm không phải như lúc trước khi Diệp Mặc vừa lấy được thứ đầy bụi bẩn hôi hám này từ chỗ Thần Nông Giá, mà giờ nó mang theo một loại linh khí hàm súc lưu chuyển. Sau khi sắp xếp chuẩn bị xong tất cả, Diệp Mặc ngưng thần định khí, bắt đầu chế luyện Trúc Cơ Đan.
Từng dược liệu được Diệp Mặc ném vào Thần Nông Đỉnh để luyện hóa, sau đó lại chiết xuất. Dưới sự chiết suất Tam Sinh Quyết của Diệp Mặc, dược liệu biến thành nước thuốc nguyên chất.
Sau ba giờ, dược liệu chế luyện Trúc Cơ Đan trong tay Diệp Mặc đều biến thành nước thuốc nguyên chất. Gần như không hề dừng lại, những nước thuốc này lại được Diệp Mặc dựa theo trình tự trước sau dung hợp lại cùng một chỗ.
Linh khí nồng hậu khiến thời điểm Diệp Mặc luyện đan cảm giác rất vui sướng, không còn cảm giác bất lực như khi chế luyện Ngũ Nguyên Đan ở Lạc Nguyệt.
Không có bất kỳ điều gì không thuận lợi. Nước thuốc trong Thần Nông Đỉnh, dưới sự khống chế thần thức của Diệp Mặc, dựa theo phương vị nhất định cuồn cuộn chuyển động. Lại sau một giờ nữa, mùi thuốc dần thoang thoảng tỏa ra. Diệp Mặc biết đan dược đã bắt ngưng tụ.
Lần đầu tiên Diệp Mặc cảm giác luyện đan lại thoải mái như thế, thậm chí còn là loại phức tạp hơn chế luyện Bồi Khí Đan lúc trước một chút.
Gần như trong tình trạng không có bất kỳ áp lực gì, thần thức của Diệp Mặc đã khống chế được dược liệu bên trong Thần Nông Đỉnh hình thành đan dược.
Sáu viên Trúc Cơ Đan màu xanh biếc dưới thủ pháp thu đan của Diệp Mặc được Diệp Mặc cất vào bình ngọc, phát ra tiếng leng keng giòn giã.
Sáu viên, một lò Trúc Cơ Đan ra sáu viên. Diệp Mặc rất hài lòng. Tuy rằng chế luyện Trúc Cơ Đan không phải rất gian nan, nhưng cũng thuộc về linh đan nhất phẩm. Một lò thu hoạch được sáu viên linh đan, lại là nhất phẩm, đối với Diệp Mặc mà nói đã là niềm vui bất ngờ rồi.
Diệp Mặc nhìn sáu viên Trúc Cơ Đan trong tay, trong lòng thầm than. Nếu như hắn có một lò luyện đan tốt, nói không chừng một lò Trúc Cơ Đan này có thể lấy ra được nhiều đan dược hơn. Hơn nữa phẩm chất đan dược cũng sẽ cao hơn rất nhiều. Hơn nữa có một lò luyện đan tốt, như vậy thời gian luyện đan của hắn cũng sẽ giảm bớt đi rất nhiều.
Nghĩ đến đây, trong lòng Diệp Mặc thầm hạ quyết tâm. Nếu như phải làm một luyện đan sư, vậy việc đi tìm một một lò luyện đan tốt đối với hắn mà nói có là rất quan trọng.
Diệp Mặc thu hồi Trúc Cơ Đan xong vẫn không hề dừng lại. Hắn không ngừng cố gắng, lại luyện thành hai lò Trúc Cơ Đan nữa.
Tổng cộng ba lò Trúc Cơ Đan, Diệp Mặc đã chế luyện ra mười tám viên. Diệp Mặc cất tám viên Trúc Cơ Đan vào trong hai bình ngọc. Đây là chuẩn bị cho Ánh Trúc và Diệp Lăng.
Sau khi chế luyện xong ba lò đan dược thì đã tới nửa đêm. Diệp Mặc hoàn toàn ổn định tâm thần, chuẩn bị bắt đầu đả kích Trúc Cơ.
Khi trong sơn cốc lại hình thành lốc xoáy linh khí lớn hơn nữa, Độn Hùng yêu thú cấp bốn chỉ thoáng nhìn về phía sơn cốc, thậm chí cũng lười tới xem xét một chút.
Thời điểm Diệp Mặc luyện khí tầng chín, chân khí cũng đã chuyển hóa 90% thành chân nguyên. Điều này đã khiến việc hắn đả kích Trúc Cơ đơn giản hơn nhiều so với người khác.
Quả nhiên, khi chân nguyên của Diệp Mặc bắt đầu đả kích bức tường Trúc Cơ, khi bức tường này còn chưa được khai thông kinh mạch tự động xuyên qua. Rất nhiều linh khí bị Diệp Mặc hấp thu vào, lại chuyển hóa thành chân nguyên.
Diệp Mặc cảm giác kinh mạch trong cơ thể lại mở rộng. Mà chân nguyên trong đan điền càng thêm nồng hậu. Nhưng cho dù như vậy, mỗi lần khi hắn tập hợp chân nguyên thần khí phá một hàng rào cản quan trọng cuối cùng kia, chung quy vẫn có chút cảm giác không đủ lực.
Quả nhiên Trúc Cơ không đơn giản như vậy. Diệp Mặc khẳng định đây vẫn là do hắn tích dày phát mỏng. Nếu như không phải bởi vì nhiều năm tích dày phát mỏng, nói không chừng ngay cả cảm giác về hàng rào cuối cùng này cũng không có. Chí ít vẫn phải một năm nữa, mới có thể cảm giác được Trúc Cơ.
Lúc này Diệp Mặc cảm giác tuy rằng mình hấp thu lượng linh khí lớn, hơn nữa tốc độ đã rất nhanh, nhưng vẫn khiến hắn cảm giác không đủ. Diệp Mặc không tiếp tục như vậy nữa, mà trực tiếp lấy ra một viên Trúc Cơ Đan ném vào trong miệng.
Trúc Cơ Đan vừa vào trong miệng, liền biến thành linh dược. Ầm một tiếng. Gần như chỉ trong nháy mắt, kinh mạch toàn thân của Diệp Mặc đã được mở rộng gấp mấy lần. Mà kinh mạch liên kết khiếu huyệt lại không cần Diệp Mặc chủ động chỉ huy, dưới sự vận chuyển của Tam Sinh Quyết, liền tự động mở rộng.
Sự lưu chuyển chân nguyên này có chút không thông suốt. Cuối cùng có vài kinh mạch trực tiếp phá tan lớp hàng rào cuối cùng. Diệp Mặc chỉ cảm thấy trong cơ thể mình phát ra những tiếng bịch bịch rất nhỏ. Một loại cực kỳ thoải mái và vô cùng mạnh mẽ dâng lên trong lòng. Đồng thời truyền đến cảm giác thần khí và chân nguyên trong cơ thể hoàn toàn giao hợp. Trong lòng Diệp Mặc chấn động. Hắn biết mình đã Trúc Cơ thành công.
Hắn từng có cảm giác này một lần. Lúc trước thời điểm Trúc Cơ thành công hắn không có cảm giác thể xác và tinh thần nhẹ nhàng như vậy. Trúc Cơ chính là thành tựu cơ nghiệp tiên đạo, tẩy đi cặn bã và dấu vết lưu lại trong cơ thể.
Một vài mùi khó ngửi từ trong cơ thể chảy ra. Diệp Mặc biết, hắn lại bắt đầu tẩy tủy.
Diệp Mặc ổn định tâm tình của mình, vừa tẩy tủy, vừa bắt đầu củng cố tu vi của mình sau Trúc Cơ. Không biết đã qua bao lâu, Diệp Mặc cảm giác được lực lượng chân nguyên trong cơ thể mình đã tăng gấp mấy lần. Mà thần thức của hắn quét ra ngoài, vừa xem có thể thấy được phạm vi ngoài trăm dặm. Điều này khiến Diệp Mặc cực kỳ hoảng sợ. Nguồn: https://truyenfull.vn
Hắn biết sau khi mình Trúc Cơ, sức mạnh của thần thức đã lớn hơn người khác. Từ sau khi tu luyện Tam Sinh Quyết, Diệp Mặc biết lực tinh thần của hắn mạnh hơn rất nhiều so với người bình thường, nhưng cũng không ngờ được lại mạnh tới như vậy.
Bình thường sau khi Trúc Cơ, sức mạnh của thần thức có thể đạt được bốn mươi dặm đã vô cùng xa rồi. Nhưng không ngờ hắn đã vượt qua phạm vi một trăm dặm. Điều này thực sự kinh người.
Thu hồi thần thức, Diệp Mặc cảm thụ một chút về mức độ mạnh mẽ của chân nguyên trong cơ thể mình, đã là Trúc Cơ tầng một trung kỳ.
Hắn không dừng lại, mà trực tiếp nuốt vào một viên Tử Đề Liên, sau đó vận chuyển Tam Sinh Quyết. Diệp Mặc lại tiến vào mức độ chu chuyển sâu hơn. Đây là lần đầu tiên hắn tiền vào quá trình tu luyện quên chính mình sau khi Trúc Cơ, Trước khi luyện khí, thậm chí là Trúc Cơ, hắn đều dùng một chút thần thức đặt ở bên ngoài.
Mà lúc này sau khi mượn Tử Đề Liên, không ngờ hắn tiến vào nhập định.
Chân nguyên trong kinh mạch của Diệp Mặc lưu chuyển càng ngày càng lưu loát, cuối cùng gần như là tùy theo ý niệm mà đi. Tam Sinh Kiếm quang lúc trước còn chưa hoàn toàn lĩnh ngộ được, dần trở nên rõ ràng hơn trong ý thức của Diệp Mặc.
Diệp Mặc dần dần hiểu được, hoá ra lúc trước thời điểm hắn tu luyện Tam Sinh Kiếm quang đã đi sai lối. Lúc trước hắn dùng chân nguyên kích phát kiếm quang, dùng chân nguyên khống chế kiếm quang để công kích kẻ địch.
Tuy rằng làm như vậy rất lợi hại, nhưng hiện tại Diệp Mặc đã phát hiện ra, Tam Sinh Kiếm quang thật sự lợi hại không phải dùng chân nguyên khống chế kiếm quang. Bởi vì làm như vậy chẳng những khiến tốc độ kiếm quang chậm đi, hơn nữa lực công kích cũng có hạn. Một khi số lượng kiếm quang nhiều lên, sẽ càng tiêu hao chân nguyên của hắn nhiều hơn. Xem ra lúc trước bản kiếm quyết kia đã khiến hắn đi nhầm đường, lúc này mới có thể như vậy.
Tam Sinh Kiếm quang thật sự hẳn là dùng thần thức khống chế, dùng ý niệm để khống chế. Chỉ có như vậy mới có thể trong nháy mắt liền kích phát ra vô số đường kiếm quang. Hơn nữa trong nháy mắt kiếm quang còn có thể rời thể. Nếu như tu luyện đến chỗ cao thâm, kiếm quang rời thể thậm chí có thể hình thành các loại hình dạng, thật giống như biến hóa thành một lưới kích quang. Không có bất cứ kẻ nào có thể trốn thoát. Đương nhiên, với tu vi của hắn bây giờ vẫn khó có thể làm được như vậy.
Trong lòng Diệp Mặc vui mừng khôn xiết, càng chuyên tâm lĩnh ngộ. Hắn cảm giác nếu như mình dùng thần thức khống chế diễn sinh Tam Sinh Kiếm quang chỉ cần kiếm quang đại thành, sẽ là vô địch trong cùng cấp. Nếu như hắn có thể dùng thần thức khống chế kiếm quang, đồng thời chân nguyên sẽ giúp trợ giúp một chút, như vậy sẽ càng sắc bén hơn.
- Hoá ra đây mới là Tam Sinh Kiếm quang chân chính.
Diệp Mặc kích động kêu lớn một tiếng. Cảm ngộ này lập tức tan thành mây khói. Tuy nhiên Diệp Mặc không hề chán nản. Hắn mới lĩnh ngộ được Tam Sinh Kiếm quang. Đối với hắn mà nói, sức chiến đấu đâu chỉ tăng lên gấp đôi?
Diệp Mặc cảm nhận được chân nguyên trong cơ thể dao động mạnh. Hắn lại phát hiện sau khi mình ăn một viên Tử Đề Liên, không ngờ đã là Trúc Cơ tầng hai hậu kỳ.
Thật nhanh, Diệp Mặc cảm thán một tiếng, nhưng không vội nuốt viên Tử Đề Liên thứ hai vào. Hắn biết Tử Đề Liên có thể nâng cao hai cảnh giới nhỏ của Trúc Cơ kỳ, nên hắn không vội dùng viên thứ hai này.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...