- Vậy, Khinh Tuyết, chị đi Ninh Hải trước, hay đi Lưu Xà trước?
- Đi Lưu Xà trước đi. nhưng trước lúc đi, chị nghe nói hôm nay xí nghiệp dược phẩm Lạc Nguyệt muốn tuyên bố một tin tức vô cùng quan trọng. Chúng ta đợi một lát hãy đi. Xem qua trang web chính của xí nghiệp dược phẩm Lạc Nguyệt đã. Không nên bỏ lỡ điều gì. Mỹ Nhan Hoàn rất quan trọng đối với xí nghiệp dược phẩm Phi Dụ chúng ta. Hiện tại, doanh thu của xí nghiệp dược phẩm Phi Dụ liên tục hạ xuống. Nếu còn tiếp tục hạ xuống như vậy, xí nghiệp dược phẩm Phi Dụ sẽ rơi vào tình trạng vô cùng khó khăn. Cho nên, cho dù không thể hợp tác với xí nghiệp dược phẩm Lạc Nguyệt, chúng ta vẫn phải nghiên cứu ra phương pháp điều chế Mỹ Nhan Hoàn, tranh thủ đưa ra sản phẩm của riêng chúng ta. Chị tin rằng, chuyện này hẳn là có rất nhiều người đang làm.
Ninh Khinh Tuyết suy nghĩ có chút thận trọng nói.
Lý Mộ Mai lập tức gật đầu nói:
- Đúng vậy. Chỉ có điều lực lượng kỹ thuật của chúng ta có hơi yếu kém. Rất nhiều công ty xí nghiệp dược và sở nghiên cứu đều đã bắt đầu nghiên cứu Mỹ Nhan Hoàn. Chúng ta nhất định phải tăng tốc độ. Chờ một chút, em thấy một trang web chính của xí nghiệp dược phẩm Lạc Nguyệt.
- Hả...
Lý Mộ Mai nhìn chằm chằm vào trang web chính của xí nghiệp dược phẩm Lạc Nguyệt. Cô bỗng nhiên kêu lên một tiếng sợ hãi.
Ninh Khinh Tuyết lập tức khẩn trương hỏi.
- Chuyện gì xảy ra vậy?
Hiện tại xí nghiệp dược phẩm Phi Dụ đang gặp phải tình trạng vô cùng khó khăn. Không có sản phẩm mới, hơn nữa sản phẩm cũ trên thị trường lại bị cạnh tranh quá lớn, gặp phải tình trạng lợi nhuận không đáng kể. Hiện tại đầu tư nghiên cứu phát triển dược phẩm mới, không nói tới tài chính quá lớn, thời gian rất eo hẹp, hơn nữa tính phiêu lưu quá lớn.
Cho nên xí nghiệp dược phẩm Lạc Nguyệt trở thành cọng rơm nóng nhất có thể cứu sống xí nghiệp dược phẩm Phi Dụ. Nhưng bất kể là Ninh Khinh Tuyết hay Lý Mộ Mai, hoặc là người khác đều hiểu rất rõ điều này. Các cô nghĩ như vậy, các công ty dược phẩm khác cũng sẽ nghĩ như vậy.
Hơn nữa rất nhiều hãng dược phẩm nổi tiếng toàn thế giới tìm cách hợp tác với xí nghiệp dược phẩm Lạc Nguyệt đều bị từ chối. Công ty của các cô có quy mô nhỏ, kém xa so với các công ty dược phẩm lớn trên thế giới. Chỉ có thể nói có một tia hy vọng rất nhỏ mà thôi. Tuy rằng chỉ có một tia hi vọng, nhưng đủ để khiến Lý Mộ Mai giật mình, khiến cô cảm thấy khẩn trương.
Nếu một tia hi vọng này bị công ty khác giành được, xí nghiệp dược phẩm Phi Dụ các cô sẽ hoàn toàn không có hi vọng nào nữa. Cho nên cô không thể không khẩn trương.
Lý Mộ Mai khẩn trương run rẩy nói:
- Khinh Tuyết, ba ngày sau xí nghiệp dược phẩm Lạc Nguyệt sẽ tiến hành đấu thầu công khai ở Yến Kinh, tìm kiếm người cùng hợp tác. Đối tượng là các hãng dược phẩm trên toàn thế giới, nhưng nhất định phải phù hợp với điều kiện của xí nghiệp dược phẩm Lạc Nguyệt.
Ninh Khinh Tuyết lập tức hỏi:
- Cần điều kiện gì? Còn có giới hạn gì không?
Nói xong, cô đã tiến sát tới bên cạnh Lý Mộ Mai, nghiêng đầu nhìn vào.
Lý Mộ Mai quay đầu lại nhìn cô nói:
- Lần này, xí nghiệp dược phẩm Lạc Nguyệt tìm kiếm người cộng tác là căn cứ vào khu vực. Một nhà ở Phi Châu, một nhà ở Âu Mĩ, hai nhà ở Châu Á. Hả, ngành y dược ở Phi Châu căn bản không phát đạt. Vì sao có một nhà. Mà Âu Mĩ là hai châu phát đạt như vậy, không ngờ lại chỉ có một nhà mà thôi. Thật kỳ lạ.
Sau khi xem qua yêu cầu, Lý Mộ Mai không khỏi phát biểu ý kiến của mình.
Bất quá, ngay lập tức trong lòng Lý Mộ Mai và Ninh Khinh Tuyết liền trầm xuống. Lần này, xí nghiệp dược phẩm Lạc Nguyệt chỉ yêu cầu hai nhà trong toàn Châu Á cùng hợp tác. Mà trong ngành y dược Châu Á, xí nghiệp dược phẩm Phi Dụ có thể tiến vào danh sách hai trăm hãng đứng đầu đã là không tồi. Có thể thấy được cơ hội lần này vô cùng mỏng manh.
- Làm sao bây giờ? Khinh Tuyết, chúng ta có nên đi Yến Kinh đấu thầu không?
Lý Mộ Mai có chút nản lòng hỏi.
Ninh Khinh Tuyết cắn cắn môi. Trên khuôn mặt xinh đẹp lộ vẻ kiên quyết. Nếu mất đi cơ hội lần này, xí nghiệp dược phẩm Phi Dụ của các cô chắc chắn sẽ không duy trì được bao lâu. Cha và mẹ cô vì xí nghiệp dược phẩm Phi Dụ đã ở Mỹ đàm phán với một hãng dược gần nửa tháng, nhưng người ta không hề để ý tới. Rất rõ ràng, công việc kia rất khó đàm phán được.
- Đi. Vì sao lại không đi? Tuy rằng cơ hội cho xí nghiệp dược phẩm Phi Dụ chúng ta rất mỏng manh, nhưng đây vẫn là một cơ hội. Nếu mất cơ hội này, về sau thị trường tiêu thụ của chúng ta sẽ càng thêm mong manh. Có lẽ, tuy rằng chúng ta không thể trúng thầu, nhưng nói không chừng có thể liên hệ được với một hãng trúng thầu, làm một ít nghiệp vụ phía dưới cũng tốt.
Ninh Khinh Tuyết kiên định nói.
Ninh Khinh Tuyết vừa mới dứt lời, điện thoại trong phòng liền vang lên. Ninh Khinh Tuyết vội vàng nhận điện thoại. Điện thoại do người thân của cô từ nước Mỹ gọi về. Tuy nhiên, cô chỉ nói vài câu rồi cúp điện thoại, sắc mặt có vẻ khổ sở.
- Khinh Tuyết, có phải cuộc đàm phán của dì ở nước Mỹ không thuận lợi?
Lý Mộ Mai vừa nhìn sắc mặt Ninh Khinh Tuyết, đã biết đại khái về tình huống. Nếu tình hình tốt, Ninh Khinh Tuyết sẽ không có sắc mặt như vậy.
Ninh Khinh Tuyết ảm đạm gật đầu.
- Đúng vậy, công ty chúng ta đi đàm phán rất long trọng, nhưng bọn họ căn bản chỉ tùy tiện phái người tới cho có lệ. Hai ngày sau, cha mẹ chị sẽ trực tiếp đi Yến Kinh. Chúng ta đi Yến Kinh gặp bọn họ là được rồi.
Lý Mộ Mai gật đầu.
- Vậy ngày mai em sẽ chuẩn bị tốt tài liệu đấu thầu.
Ninh Khinh Tuyết đã nói rõ, xí nghiệp dược phẩm Phi Dụ chỉ có thể tìm kiếm cơ hội trong đại hội đấu thầu của xí nghiệp dược phẩm Lạc Nguyệt. Tuy rằng cô biết cơ hội này có chút mong manh, nhưng vẫn lựa chọn ủng hộ Ninh Khinh Tuyết. Truyện được tại
- Mộ Mai, em đi với chị ra ngoài một lát.
Ninh Khinh Tuyết có chút mệt mỏi đứng lên. Cô biết xí nghiệp dược phẩm Phi Dụ chính là tính mạng của cha mẹ mình. Chẳng những là tâm huyết của cha mẹ, hơn nữa còn là nguồn thu nhập của cả gia đình.
Hiện nay cả nhà bọn họ không còn là người Ninh gia ở Yến Kinh, mà là tách ra. Tất cả tiền dành dụm được đều đầu tư vào xí nghiệp dược phẩm Phi Dụ. Một khi xí nghiệp dược phẩm Phi Dụ xuất hiện vấn đề, cả nhà bọn họ sẽ gặp khó khăn về vấn đề sinh hoạt cơ bản nhất.
Cho nên gần đây khi xí nghiệp dược phẩm Phi Dụ xuất hiện tình trạng tiêu thụ liên tục giảm xuống. Sau khi lợi nhuận giảm mạnh, Ninh Khinh Tuyết đã rất lo lắng.
...
Diệp Mặc nghe thấy hầu hết mọi người xung quanh đều đang bàn luận về Mỹ Nhan Hoàn, bàn luận về xí nghiệp dược phẩm Lạc Nguyệt, cuối cùng trong lòng đã có một chút an ủi. Xem ra đám người Tàng Gia Nghiêm quản lý Lạc Nguyệt rất tốt. Ít nhất hiện tại có thể xem là thành công. Chỉ có điều Diệp Mặc biết, để bất kỳ một công ty nào làm đại lý cho Mỹ Nhan Hoàn cũng sẽ thành công.
Đan dược Tu Chân đổi thành Mỹ Nhan Hoàn, cho dù hiệu quả không bằng một phần trăm, nhưng so với sản phẩm làm đẹp chăm sóc sức khoẻ, vẫn mạnh hơn gấp mười nghìn lần.
Ban đầu Diệp Mặc muốn ở lại Du Châu một đêm, nhưng trong lòng lại muốn trở về Lưu Xà. Không biết Tàng Gia Nghiêm bọn họ thu dược liệu thế nào.
Du Châu vốn chính là một trong những thành phố lớn của Trung Hoa, rất phồn hoa. Nhưng Diệp Mặc đứng trên đường phố phồn hoa này, trong khoảng thời gian ngắn thậm chí có chút bàng hoàng. Cách đó không xa là một quán ăn đêm có quy mô không nhỏ, lúc này đèn màu rực rỡ. Cả trai lẫn gái không ngừng lui tới. Trong thế gian này, chung quy có một vài người mượn nơi này để khiến mình quên đi cuộc sống. Cũng có một vài người mượn nơi này để tìm kế mưu sinh.
Diệp Mặc lắc đầu. Hắn vừa định xoay người rời đi, thì một người phụ nữ dáng người hơi tệ đi vào quán ăn đêm. Đúng lúc bị thần thức của Diệp Mặc đảo qua.
Trong nháy mắt, khi quét đến người phụ nữ này, Diệp Mặc thiếu chút nữa có chút thất thần. Lạc Huyên? Nhưng trong chớp mắt Diệp Mặc đã biết, không thể là Lạc Huyên. Nếu là Lạc Huyên, cô tuyệt đối không ra vào quán ăn đêm. Hơn nữa Lạc Huyên luôn đi cùng Đại sư tỷ của cô, sẽ không đi một mình. Còn nữa, dáng người Lạc Huyên đẹp hơn nhiều so với người phụ nữ này.
Nhưng vừa rồi vì sao hắn lại có cảm giác người phụ nữ đó là Lạc Huyên? Thần thức của Diệp Mặc lập tức quay trở lại. Tướng mạo của người phụ nữ vô cùng bình thường. Dáng người cũng vô cùng bình thường. Nhưng Diệp Mặc đã nhanh chóng nhận ra người phụ nữ này đã dịch dung. Hơn nữa dường như mình đã từng nhìn thấy thuật dịch dung của cô ta.
Chỉ suy ngẫm một lát, Diệp Mặc đã biết người phụ nữ trước mặt này là ai. Trên người cô ta có một loại khí tức giống với Lạc Huyên và Đại sư tỷ của cô. Lúc trước, khi ở sân bay hắn nhận ra Đại sư tỷ Lạc Huyên, cũng vì loại khí tức trên người cô. Nếu khí tức của người phụ nữ này không khác mấy so với khí tức trên người Lạc Huyên và Đại sư tỷ của cô, chứng tỏ người phụ nữ này cũng tu luyện công pháp giống Lạc Huyên.
Vậy ngoại trừ nhị sư tỷ của Lạc Huyên đang không rõ tung tích ra, không còn ai khác. Phương pháp dịch dung của cô ta gần giống với Đại sư tỷ của Lạc Huyên. Hơn nữa tu vi còn là Huyền Cấp sơ kỳ. Khẳng định người phụ nữ này chính là nhị sư tỷ của Lạc Huyên.
Diệp Mặc từng nói với Lạc Huyên, lúc trước người vì "ní la kinh" đánh lén Lạc Huyên và Đại sư tỷ của cô rất có thể chính là Nhị sư tỷ này. Không ngờ được, hắn lại gặp người phụ nữ này ở đây.
Diệp Mặc gần như không thể tin được. Tạm thời không nói có phải người phụ nữ này bắt đầu nảy sinh sát khí động thủ với Lạc Huyên và Đại sư tỷ hay không, nhưng một người phụ nữ tu luyện công pháp cao quý như thế lại xuất hiện ở đây, khiến hắn cảm thấy rất kỳ lạ.
Đối với ân oán của ba chị em Lạc Huyên, Diệp Mặc căn bản là không định xen vào. Điều kia thật sự không có bất kỳ quan hệ gì với hắn. Bất quá Diệp Mặc cảm thấy Lạc Huyên thật sự là một ngừoi không tồi. Nếu đã thấy nhị sư tỷ của cô ở đây, không bằng đi xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Nếu cô ta chiếm được ní la kinh, vì sao còn phải dịch dung ra vào nơi hỗn tạp này? Hơn nữa, ní la kinh là của Lạc Huyên, nếu có thể, hắn sẽ không khách khí đoạt lấy.
Nghĩ đến đây, Diệp Mặc không còn do dự, đi theo cô ta vào quán ăn đêm. Đồng thời thần thức khóa chặt người phụ nữ này.
...
Lý Mộ Mai ngơ ngác nhìn quán ăn đêm phía trước cách đó không xa. Cô biết quán ăn đêm này được gọi là thế giới Oanh Ca, là nơi thế nào. Nói cao cấp một chút, chính là nơi vui chơi giải trí cho thành phần trí thức. Nói khó nghe một chút, đây là một kỹ viện. Sở dĩ cô ngẩn người nhìn quán ăn đêm này, bởi vì cô vừa nhìn thấy Diệp Mặc đi vào quán ăn đêm.
Đương nhiên cô biết người này chắc chắn là Diệp Mặc. Mới mấy giờ trước, cô còn thấy Diệp Mặc đứng ngẩn người ở dưới tòa nhà Mậu Nguyên. Nhưng lúc này, mới qua mấy giờ, hắn lại đi vào một kỹ viện. Trước sau chênh lệch quá lớn.
Ninh Khinh Tuyết nhìn theo ánh mắt của Lý Mộ Mai, đúng lúc cô thấy Diệp Mặc biến mất vào quán ăn đêm. Cô khẽ nhíu mày, thoáng nhìn qua Lý Mộ Mai nói:
- Mộ Mai, người vừa đi vào hình như là Diệp Mặc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...