Không ngờ đã Tố đạo rồi, Diệp Mặc cũng có chút ngạc nhiên. Hắn cho rằng Chứng đạo rất khó, nhưng sau khi Diệp Mặc dứt khoát chém đạo, không ngờ lại trôi chảy. Chưa có trải qua, có lẽ vĩnh viễn cũng không thể nào hiểu ra. Không buông khó được, nếu như trong khi hắn chứng đạo có chút do dự, hắn có thể sẽ không chứng đạo mà mình cần.
Hoặc là hắn cũng có thể Chứng đạo, Chứng đạo thần thông, Chứng đạo pháp tắc, nhưng tuyệt đối không phải Hỗn độn đại đạo. Chính vì hắn dứt khoát chém đứt tất cả thần thông của mình, tất cả những pháp tắc vụn vặt mà hắn đã lĩnh ngộ, lúc này mới hợp thành một khối, tạo thành đại đạo.
Cảm nhận sức mạnh cường đại của mình một chút, cùng với lĩnh ngộ pháp tắc thế giới rõ ràng, Diệp Mặc biết hắn cần phải bế quan để chỉnh sửa những gì mình có được một chút, còn cả công pháp sau khi Tam Sinh quyết Chứng đạo. Sau khi Chứng đạo, chủ yếu là dựa vào cảm ngộ, nhưng cái này không có nghĩa là không cần công pháp nữa, không có công pháp, tu vi không thể tiến thêm được, cho dù có cảm ngộ cũng có hạn.
Diệp Mặc không biết hắn tốn bao nhiêu thời gian để Chứng đạo, sau khi gọi Vô Ảnh và Tiểu Băng Sâm ra hỏi, Diệp Mặc mới biết thời gian hắn Chứng đạo thoạt nhìn thì ngắn, không ngờ cũng hơn mười năm rồi.
Mặc cho Vô Ảnh, Cừu Nhưỡng và Tiểu Băn Sâm qua lại giữa Thế giới trang vàng và thế giới Thanh Châu, Diệp Mặc lại lần nữa bế quan.
Thời gian chậm rãi trôi qua, Diệp Mặc lại càn grõ ràng hơn về Tố đạo. Sau Tiên đế cần phải Chứng đạo, Chứng đạo có ba bước, bước đầu tiên chia làm ba giai đoạn chính là Tố đạo, Dục đạo và Hóa đạo. Chỉ sau khi Hóa đạo, mới tiến vào bước thứ hai, Đạo nguyên Thánh đế chính là đại năng bước thứ hai.
Sau khi đã đến bước thứ hai tức Đạo nguyên Thánh đế, thì hoàn toàn dựa vào tích lũy tài nguyên và sự cảm ngộ của mình. Cho dù anh có thông minh đi nữa, không tích lũy được nhiều tài nguyên tu luyện cũng đừng mong trở thành Đạo nguyên. Hoặc là nói cho dù anh có tích lũy tài nguyên chất như núi, không có năng lực lĩnh ngộ cao cấp và trí tuệ đại đạo, cũng không biết làm gì.
Chính vì vậy, cho dù trong nơi dễ dàng Chứng đạo như Thần Phần vực, Đạo nguyên Thánh đế cũng rất hiếm hoi, mỗi một Đạo nguyên Thánh đế đều là đại thần thông vô thượng, đều là độc nhất vô nhị.
Cùng với không ngừng thôi diễn, Diệp Mặc rõ ràng cảm nhận được Tố đạo của mình khác với Tố đạo Thành đế thông thường. Hắn Tố đạo xong mặc dù tu vi có tăng lên vô số cấp, nhưng Tố đạo của Hỗn độn đạo chỉ là hoàn thành một bộ phận của Chứng đạo mà thôi. Chỉ có đợi ngày nào đó sau khi hắn thành Hỗn nguyên rồi, đại đạo của hắn mới hoàn thiện hoàn toàn.
...
Trong Thần nữ thánh môn cách nơi Diệp Mặc Chứng đạo hàng nghìn tỉ dặm, Mục Tiểu Vận đang sung sướng đứng lên, cô thăng cấp lên Đại Ất Tiên rồi.
- Tiểu Vận, muội thăng cấp lên Đại Ất Tiên rồi sao?
La Bế Nguyệt vừa mới đến noi Mục Tiểu Vận bế quan, liền cảm nhận được Mục Tiểu Vận đã thăng cấp.
Mục Tiểu Vận mở cấm chế bế quan ra, vẻ mặt đầy ngạc nhiên nói:
- Đúng vậy, Bế Nguyệt tỷ, muội cảm thấy tu luyện trong này so với tu luyện trong Tiểu thiên vực lúc trước tốc độ nhanh hơn, hơn nữa Tiên nguyên cũng ngưngn thực hơn nhiều.
- Tiểu Vận, thứ mà chúng ta hấp thụ trong này là Thần linh khí, tu vi đương nhiên sẽ ngưng thực hơn. Hơn nữa muội tập quen nói Thần nguyên, Tiên nguyên cũng không ngưng thực như này.
La Bế Nguyệt cũng vô cùng vui vẻ đáp lại.
Mục Tiểu Vận gật đầu:
- Uhm, muội cảm thấy tu luyện trong này quả thực khác với dùng Tiên tinh để tu luyện. Nếu như bây giờ vẫn còn ở Tiểu thiên vực, muội cùng lắm cũng chỉ là Huyền tiên trung kỳ mà thôi. Cứ với tốc độ như này, muội muốn tu luyện đến Tiên đế cũng chẳng còn bao lâu nữa.
La Bế Nguyệt biết rõ tâm trạng của Mục Tiểu Vận, cô thận trọng nói:
- Tiểu Vân, tỷ biết muội muốn cố gắng tăng cấp tu vi của mình, nhưng muội phải biết tu luyện là chuyện phải từ từ, dục tốc bất đạt. Cho dù bây giờ tỷ khôi phục tu vi, cũng là tiến hành theo chất lượng. Tu đạo càng về sau, chủ yếu là cảm ngộ, chứ không chỉ là tích lũy nguyên khí.
Mục Tiểu Vận mau chóng đáp:
- Muội biết rồi, Bế Nguyệt tỷ.
La Bế Nguyệt đang định nói, vài tiếng chuông từ xa truyền đến. Cô nhìn nơi có tiếng chuông truyền đến đó nói:
- Thần nữ phong hôm nay chắc có chuyện gì, cái này cũng không liên quan gì đến chúng ta. Thần nữ thánh môn nghe nói rất có tiếng, làm việc lại không phóng khoáng. Nếu như không phải sư phụ nhận chúng ta, thì chúng ta đến mảnh xương vụn cũng không còn.
- Bế Nguyệt tỷ, muội muốn tìm nơi nào trống trải một chút thử tu vi của mình.
Mục Tiểu Vận vốn dĩ muốn ra ngoài thử mình tu luyện đến Đại Ất Tiên, ra tay sẽ thế nào, bây giờ La Bế Nguyệt đến rồi, vừa vặn đi cùng. Nếu như có chỗ nào còn kém chút, thì La Bế Nguyệt cũng có thể chỉ cho cô biết. nguồn TruyenFull.vn
- Cũng được, chỉ cần chúng ta không ra khỏi Lam Nghi phong là được. Những đệ tử của Thần nữ phong có thần khí đi nữa, cũng không đến được Lam Nghi phong của chúng ta.
La Bế Nguyệt cũng muốn xem xem tu vi của Mục Tiểu Vận sau khi thăng cấp lên Đại Ất Tiên thế nào. Công pháp mà Mục Tiểu Vận tu luyện, cô cho rằng đó là công pháp cao cấp, cho dù đến sư phụ cũng cảm thấy công pháp mà Mục Tiểu Vận tu luyện không tệ. Ngoài thêm công pháp Trú Nhan của Thần nữ thánh môn ra, căn bản không cần sửa đổi lại công pháp.
- Hai người các con đều ở trong này đúng là tốt quá, bây giờ không cần đi thử tu vi. Hôm nay tông môn có chuyện lớn, chúng ta đến Thần nữ điện.
Giọng nói của Lam Ỷ Lan đột nhiên vang lên bên tai hai người.
La Bế Nguyệt và Mục Tiểu Vận nhìn thấy sự phụ đến, mau chóng khom người hành lễ.
- Sư phụ, chúng con cũng phải đi sao? Tiểu Vận muội ấy...
Lời nói của La Bế Nguyệt có chút do dự, Lam Ỷ Lan đương nhiên hiểu. La Bế Nguyệt và Mục Tiểu Vận trốn trong Lam Ỷ phong tu luyện không dám ra ngoài, chính là sợ những đệ tử khác ức hiếp.
Lam Ỷ Lan khẽ cười nói:
- Lần này đi cùng với ta thì không sao, đợi tham gia xong chuyện của Thần nữ điện rồi, hai người các con không cần đến nơi khác nữa, cứ về thẳng là được. Chuyện lần này rất trọng đại, tất cả đệ tử trực hệ của Thần nữ thánh môn đều phải tham gia. Hai người các con đều là đệ tử của ta, cũng là trực hệ, cho nên phải tham gia.
- Vâng, sư phụ.
La Bế Nguyệt và Mục Tiểu Vận mau chóng đáp.
...
Ngọn núi lớn nhất của Thần nữ thánh môn chính là Thần nữ phong, còn cung điện lớn nhất của Thần nữ phong, chính là Thần nữ điện. Tiếng chuông xa xưa vẫn quanh quẩn trong tông môn của Thần nữ thánh môn, vô số đệ tử của Thần nự thánh môn cũng đã nhao nhao bay về Thần nữ điện.
Mục Tiểu Vận và La Bế Nguyệt biết địa vị thấp hèn của bọn họ, mau chóng đi sát sau sư phụ, không được tự do tự tại như những đệ tử khác.
Coong...
Sau khi tiếng chuông cuối cùng kết thúc, dường như tất cả đệ tử của Thần nữ thánh môn đều đã xuất hiện trong Thần nữ điện.
Mục Tiểu Vận và La Bế Nguyệt đứng sau lưng sư phụ, cẩn thận quan sát tứ phía, đại điện này ít nhất cũng có hơn nghìn đệ tử. Đệ tử của Thần nữ thánh môn quả nhiên không ai là gái xấu cả, ai cũng xinh đẹp. Mục Tiểu Vận không nhìn ra tu vi của những người này rốt cuộc là như nào, nhưng trong đại điện này, cô cảm thấy tu vi của mình là thấp bé nhất. Những người khác cho dù là thi triển lĩnh vực, cũng có thể ép cô thành hư vô.
Ngồi trên cùng trong Thần nữ điện là một người con gái mặc áo màu tím, Mục Tiểu Vận chỉ lén nhìn cô ta một cái, liền cảm thấy một đường thần thức ác liệt rơi trên người của cô, dọa cô phải mau chóng cúi đầu xuống, không dám nhìn lung tung nữa.
Thầ nữ điện hoàn toàn im ắng, thậm chí đến hơi thở cũng không nghe thấy. Người con gái áo tím kia liếc nhìn những đệ tử trong đại điện, lúc này mới chậm rãi nói:
- Thần nữ thánh môn ta lập môn trong Thánh đạo giới cũng vô số năm rồi, hôm nay thậm chí cũng đã trở thành môn phái mạnh nhất và được tôn kính nhất trong Thánh đạo giới, là vì Thần nữ thánh môn chúng ta cũng đã từng cứu Thánh đạo giới một lần, đồng thời vì thực lực cường đại của Thần nữ thánh môn chúng ta.
- Nhưng Thánh đạo giới bị tàn phá hoang tàn, muốn Chứng đạo lại càng gian nan hơn. Thần nữ thánh môn chúng ta mặc dù không phải là nơi mà những môn phái khác có thể so sánh được, nhưng cũng đối diện với khốn cảnh này. Trăm năm trước Thánh nữ Cơ Tích của Thần nữ thánh ôn chúng ta rời khỏi thánh môn, đến Thần Phần vực vấn đạo, nhưng hai mươi năm trước, hồn đèn của Thánh nữ đã trở nên ảm đạm không ánh sáng, mấy ngày hôm nay lại giống như sắp tắt rồi...
Lời nói của người con gái áo tím nói đến đây, đại điện vốn dĩ vô cùng yên tĩnh lập tức liền lao xao lên, một số Thánh đế địa vị cao lại càng sốt ruột hỏi thăm. Trong Thần nữ thánh môn, hồn đèn của Thánh nữ cần phải bảo trì được thắp sáng mãi mãi, một khi bị hủy diệt rồi, cũng đồng nghĩa Thần nữ thánh môn sắp suy bại. Cho nên mỗi một thời đại Thánh nữ của Thần nữ thánh môn, cho dù đối diện với cái chết, cũng có cách đào tẩu. Cho dù có chết, cũng sẽ bảo trì được nguyên thần không bị diệt, hồn đèn của Cơ Tích sắp bị tắt, chính là nói cô thực sự gặp nguy hiểm.
Mục Tiểu Vận và La Bế Nguyệt lại nghe ra, giọng nói của người con gái này có chút khàn khàn, chính là tông chủ lúc trước bảo hai người bọn họ ở lại.
Đợi những tiếng lao xao trong đại điện nhỏ hơn một chút, người con gái áo tím này mới nói tiếp:
- Ta nghĩ mọi người cũng hiểu hôm nay sao lại gõ chuông Thần nữ rồi.
Trong đại điện lại lần nữa im lặng, tất cả mọi người đều hiểu ra, hôm nay là muốn chọn lại Thánh nữ, lại lần nữ thắp lại hồn đèn Thánh nữ.
Địa vị Thánh nữ trong Thần nữ thánh môn là độc nhất vô nhị, nhưng nghĩa vụ của Thánh nữ trong Thần nữ thánh môn cũng là độc nhất vô nhị. Thánh nữ cần phải lúc nào cũng chuẩn bị tốt hiến thân vì Thánh môn, tuyệt đối không thể có bất kỳ chuyện gì không liên quan đến Thánh môn.
Thánh nữ vì Thánh môn mà chết, vì Thánh môn mà sống.
Người con gái áo tím kia lại có chút thở dài nói:
- Đệ tử của Thần nữ thánh ôn chúng ta rất nhiều, nhưng muốn tìm ra một người có tư chất Thánh nữ thì lại cực kỳ khó...
- Tông chủ, nếu nói tư chất vô thương, Thần nữ thánh môn chúng ta thực sự còn một người, thậm chí còn tốt hơn tư chất của Cơ Tích thánh nữ một bậc nữa.
Người con gái mặc áo xám đứng ra nói.
Vẻ mặt của tông chủ kia dường như có chút thay đổi, cô gật đầu nói:
- Oanh Hoài, là đệ tử nào vậy?
Người con gái mặc áo xám kia mau chóng nói:
- Lần trước trong hai đệ tử của Ỷ Lan sư muội thu nhận, có một người tên Mục Tiểu Vận, trong vòng hai mươi năm ngắn ngủi liền từ Huyền tiên sơ kỳ tu luyện lên đến Đại Ất Tiên. Tốc độ tu luyện như này, cho dù là trong Thánh đạo giới cũng khó tìm được.
Hai mươi năm liền có thể từ Huyền tiên sơ kỳ tu luyện lên Đại Ất Tiên, tốc độ tu luyện như này quả thực nghe rợn cả người. Dường như tất cả mọi người đều chú ý, hoặc là không ngờ trong Thần nữ thánh môn còn có đệ tử ưu tú như này.
Mục Tiểu Vận và La Bế Nguyệt nghe thấy liền trợn mắt há mồm, hai cô không ngờ còn có cuyện như này. Nhưng hai người cũng biết rõ, người con gái tên Oanh Hoài này chính là người phản đối hai người gia nhập vào Thần nữ thánh môn, thậm chí còn mang sát khí nhìn Mục Tiểu Vận, Mục Tiểu Vận không hiểu, Oanh Hoài này tại sao lại muốn đối phó với cô.
Lam Ỷ Lan cũng không kìm chế được nữa, bỗng nhiên đứng lên nói:
- Tông chủ, Tiểu Vận tu vi mới là Đại Ất Tiên, hơn nữa Tiểu Vận cũng đã từng gã cho người khác, làm sao có thể làm Thánh chủ được? Oanh Hoài sư tỷ, lúc trước tỷ còn nói Tiểu Vận không trong sạch, thậm chí còn không cho phép Tiểu Vận ở lại Thần nữ thánh môn, hôm nay không ngờ tỷ lại đề nghị Tiểu Vận làm Thánh nữ, rốt cuộc là có ý gì?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...